Mặt trời ẩn trong anh - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Mặt trời ẩn trong anh


Phần 8


#30

Đại học năm thứ 4 của mình.
Anh đi công tác. Mình không được gặp anh một thời gian dài. Rất nhớ, rất nhớ anh…
Mình làm gì cũng lủi thủi một mình, kiểu đã quá quen với hình dáng của anh bên cạnh bản thân nên thực lạ lẫm. Anh nói với mình rằng: “Sẽ không lâu đâu, chỉ một thời gian ngắn xíu xiu thôi.” Vậy mà tận 3 tháng rồi mình đã thấy anh về đâu.
Một hôm mình bị bọn cái Lan, cái My rủ đi karaoke. Mình có uống, và say nữa. Mình vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Tự dưng lúc đấy lại nghĩ đến anh. Bấm số điện thoại quen thuộc đã nhớ như in trong tâm trí, mình đã gọi cho anh.
Có vẻ như lúc đấy anh đang họp.
“Alo.”
“…”
Thấy mình im lặng quá lâu, anh tưởng mình xảy ra chuyện.
“Rouge? Em còn đó không? Em sao thế?”
“Huân, em nhớ anh đến phát điên rồi.”
Mình không ngờ chỉ vì câu nói trong lúc say ấy của mình mà anh đã bay về ngay trong đêm hôm ấy.

#31

Một lần, mình viết truyện có phân cảnh nữ chính và nam chính ly hôn nhưng vì mình không rõ thủ tục ly hôn nên đã lên mạng search. Đúng lúc đấy, anh í ới gọi mình:
“Rouge!! Đồ lót của anh đâu?”
“Em để trong tủ đấy. Anh tự tìm đi.”
“Nhưng anh không thấy.”
Mình lại phải vác xác đi lấy đồ giúp anh. Lúc mình quay lại, mình thấy anh đang đứng ngẩn người, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính của mình. Anh đột nhiên hỏi:
“Là anh không tốt với em à?”
Mình đứng hình không hiểu tại sao anh lại nói vậy.
“Nếu em không thích phải đi tìm đồ lót cho anh thì anh sẽ tự tìm. Em đừng suy nghĩ bồng bột.”
Mình vẫn ngơ ngác cho đến khi mình nhìn vào màn hình máy tính của mình.
[Thủ tục ly hôn! Ly hôn cần những giấy tờ gì? Ly hôn đơn phương có được không?…]
Mình chỉ thiếu chút nữa là ôm bụng cười cả ngày.

#32

Chúng mình là cặp vợ chồng trẻ. Đương nhiên sẽ có kế hoạch hóa gia đình chu toàn nhất để tận hưởng khoảng thời gian riêng. Bố mẹ anh hiểu điều này. Tuy nhiên, bố mẹ mình lại không thế. Mặc dù sống ở thành phố nhưng mang lối sống và suy nghĩ của người quê nên với bố mẹ mình là ‘kết hôn sau 1 năm chưa có thai là điều bất thường’.
Mình đã có giải thích nhưng bố mẹ mình nghĩ do chúng nó ngại nên không nói ra. Bà chị mình thì hiểu nhưng vốn với thói quen thấy em mình hoạn nạn không giúp đỡ nên cũng kệ. Có hôm mình về nhà làm cỗ bên ngoại cùng anh thì mình bị mẹ mình lôi ra hỏi:
“Thằng Huân nó bị yếu lắm à?”
Mình hoang mang và lần thứ n mình giải thích lại với bố mẹ về định nghĩa kế hoạch hóa của bọn mình.
Về nhà, đột nhiên anh nói với mình:
“Anh cảm thấy mình đang bị tổn thương sâu sắc vì khái niệm ‘kế hoạch hóa’ của nhạc mẫu đại nhân.”

#33

Chuyển biến lớn nhất trong cuộc đời sự nghiệp của anh là anh đã tiếp quản công việc của bố để bố mẹ anh có thời gian vun đắp tình cảm khi về già. Anh trở thành Chủ tịch tập đoàn khi 30 tuổi. Và mình vì vậy cũng rất hay tham gia sự kiện cùng anh. Cuộc sống gia đình của chúng mình rất sung sướng và trọn vẹn. Mình lại càng ngày càng thấy anh hoàn hảo ra.
Sinh ra đã là con nhà giàu.
Trong quãng thời gian trưởng thành vẫn nhận được sự giáo dục tốt cùng tình cảm của bố mẹ.
Gia đình và tập đoàn nhà anh suốt mấy chục năm vẫn không hề bị lung lay hay phá sản.
Quan trọng là bản thân anh cũng giỏi và rất có đầu óc cùng năng lực.
Đôi khi mình tự ti cực kì. Mình quyết định phải hỏi bằng được sao lại thích mình:
“Sao lại thích em trong khi anh có rất nhiều lựa chọn. Với anh ra ngoài đường tỉ lệ phụ nữ quay đầu nhìn anh phải đến 99%.”
“Sao lại chỉ đến 99%?”
“1% còn lại là người mù.”
Anh bật cười.
“Anh đánh trống lảng.”
Rồi anh lại cười, giọng anh dịu dàng trả lời câu hỏi khi nãy của mình:
“Anh thích em vì em rất tốt.”
Mình cảm thấy câu trả lời này có mà như không.
“Có rất nhiều những cô gái tốt…”
“Nhưng họ đều không phải em.”
Câu trả lời xuất sắc, đạt đến điểm tuyệt đối.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN