Mặt trời ẩn trong anh - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Mặt trời ẩn trong anh


Phần 13


#42

Nếu dùng một câu để nói về mình trước mặt anh thì sẽ là: “Đã dốt lại thích thể hiện.”
Mình rủ anh đi uống Sake nhưng bản thân lại bị quá chén mà uống say. Chúng mình thuê một khách sạn ở Tokyo, giá chắc là cắt cổ thật. Sau khi mình uống say thì anh đã đưa mình về đó. Mình vào nhà vệ sinh nôn ra bằng sạch sành sanh. Tửu lượng đã không ra gì lại cứ thích thể hiện mình thích uống rượu trước mặt anh. Không cái ngu nào bằng cái ngu này.
Anh thay quần áo cho mình rồi đi tắm. Tự dưng lúc ấy mình bị làm sao ý, tự dưng lấy váy ngủ ra mặc xong nửa ngồi nửa nằm trên giường. Anh tắm xong đi ra thâ mình như thế giật bắn người. Mình cao giọng:
“Em muốn một lần ở trên. Tại sao khi đi học ngồi bàn dưới anh mà đến lúc lấy nhau về em vẫn ở dưới.”
Xong rồi mình còn kéo anh vào lòng mình nữa chứ. ><
Anh sững sờ một lát xong cười vào sát tai mình:
“Anh cho ba giây để chủ động, nếu không đúng thời gian thì anh sẽ lật kèo.”
Đương nhiên là mình không kịp.
Cuồng nhiệt. Chỉ từ này mới có thể diễn tả cơn động chấn tối hôm đó. Chưa bao giờ mình nghĩ mình có thể say xỉn rồi càn rỡ như thế.

#43

Những ngày ở Nhật, mình có nói với anh:
“Em rất thích Nhật Bản.”
“Em muốn mùa xuân, chúng ta sẽ cùng ở đây ngắm hoa anh đào. Mùa hè, em muốn đi tắm biển, cũng muốn đi câu cá cho khuây khỏa. Mùa thu em lại muốn cùng anh ngắm lá vàng rơi như bây giờ. Mùa đông em muốn ngắm tuyết đầu mùa ở Nhật, rồi anh sẽ đưa em đi trượt tuyết ở núi Phú Sĩ. Cả hai chúng ta cùng sưởi ấm cho nhau trong đêm đông giá rét của Nhật.”
Anh vuốt mái tóc mình dưới ánh đèn đường vàng hiu hắ trong công viên:
“Chỉ cần là ở bên em, ở đâu cũng không là vấn đề.”

#44

Ánh mắt anh nhìn mình dịu dàng lắm, ánh mắt anh lúc nào cũng chan chứa tình cảm chân thành và ấm áp ấy. Dưới ánh đèn hiu hắt của con phố nhỏ, anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc mình. Anh cười, sự dịu dàng chết người ấy khiến mình không thể kìm nén mà ôm chặt anh vào lòng.
Mình như muốn khóc lên:
“Mọi người đều nói bản thân em không xứng với anh. Em vốn không tin vì em nghĩ họ ghen tị với em. Nhưng bây giờ em đã hiểu rồi. Bản thân em khuôn mặt cũng không xinh, vóc dáng của chẳng ăn ai, tính cách thì thất thường, ẩm ương, khó chiều. Học hành thì chẳng ra sao, hai lần thi trượt đại học. Vậy mà em lại gặp được anh, lại được đón nhận tình yêu chân thành của anh. Anh thì rất xuất chúng. Em chỉ sợ là nếu sau này chúng ta chia tay rôi em bắt gặp anh dịu dàng với người con gái khác chắc em không chịu nổi.”
Mình như bị kích động mà nói một mạch không nghỉ. Nói xong thì mắt ngấn nước như sẽ chờ một sự kích động nữa mà không ngừng tuôn ra vậy.
Anh xoa đầu mình:
“Nói xong chưa?”
“Nói xong rồi thì để anh nói. Thứ nhất, vấn đề không phải xứng hay không xứng mà là người trong lòng anh là ai. Thứ hai, anh không có ý định ly hôn.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN