Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha - Q2: Chương 28: Mắt ta có thể nhìn lại sao ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha


Q2: Chương 28: Mắt ta có thể nhìn lại sao ?



Ta đi loanh hoanh một hồi mới nhớ ra, tìm Sesshomaru đâu bây giờ, ta đi đâu có lâu sao hắn không ở lại chờ ta chứ, ta dậm chân buồn bã, hậm hực quay lại giếng cổ, Inuyasha giớ mới tỉnh dậy chỉ tại hắn ta mới quay lại lấy thuốc, làm mất dấu Sesshomaru

Sango thấy ta giận, khiều cánh tay ta rồi dúi vào tay cái gì đó rất to, phẳng, ta sờ cảm nhận nó một chút thì nhận ra là phi lai cốt của Sango, nở nụ cười chân thành tới Sango rồi nở nụ cười vô cùng tươi tắn tới Inuyasha

“chết đi, Inuyasha”

Inuyasha xỉu tập hai, Shippo cùng Sango vỗ vỗ vai ta sau đó dẫn ta đến nhà của bà Kaede, nơi đó ta gặp lại Rin, giọng nói của cô bé trong trẻo vui tai như chuông gió, ta mỉm cười sờ đầu con bé “chào Rin, em khỏe không?”

Rin vui vẻ cười với ta “vâng, em sống rất tốt, bà Kaede rất tốt với em, người trong dân làng cũng vậy, mọi người đều tốt”

Rin à, em quên là ta mới đưa em tới đây mới một ngày sao, sao em có thể biết được mọi ngươi điều tốt với em vậy, nếu là bà Kaede thì ta không nói làm gì vì đó là người tốt nhưng người làng này thì ta không rõ, có kẻ tốt thì tất cũng sẽ có kẻ xấu. À sao ta có thể quên cô bé là người lương thiện trong sáng chứ, vì còn nhỏ nên ai đối xử tốt một chút nên sẽ nhanh chóng mang danh là người tốt

Kệ vậy, ta cũng mong con bé có một cuộc sống bình an hạnh phúc đến cuối đời

“chào bà Kaede, làm phiền bà tới tối nhé” ta lễ phép chào chủ nhà, Kaede đang ngồi phơi thuốc nghe thấy tiếng ta thì qua đầu lại nhìn “Tama đó à, mấy ngày không gặp”

“vâng”

Ta ngồi đứng dựa vào hàng rào gỗ, chờ đợi buổi tối đến, Sesshomaru không chờ ta hẳn là có lí do, vốn ngoài trừ ta hắn không thích con người mấy mà ở đây lại là làng của còn người và nếu hắn chờ có lẽ sẽ tiếp tục đánh nhau với Inuyasha, sau đó thì sao, đoạt được thiết toái nha hay là tiếp tục bị thương nhưng ta nghĩ cả hai trường hợp sẽ không xảy ra

Đoạt thiết toái nha sao, không đâu sau mấy lần trăm phương ngàn kế muốn có thiết toái nha từ Inuyasha hắn điều thất bại, thất bại không phải do Inuyasha mạnh hơn hắn mà do tên Inuyasha có bàn tay vàng của tác giả cùng với việc thiết toái nha không cho yêu động vào, việc một thanh kiếm không thể đụng tới cũng điều là phế vật với hắn, dù thèm khát sức mạnh tới đâu nhưng với một kẻ thông mình không nhất thiết chỉ có một con đường mới đạt được mục đích, bây giờ chắc hắn đang tìm nguyên liệu cho để làm thanh kiếm cho bản thân mình

Yêu khí…

Là của Sesshomaru, hắn quay lại rồi à

“chào bà, bạn cháu đến rồi, cháu đi đây”

Ta xách hành lí rời khỏi, để một yêu quái đến nhà vu nữ quả là một việc không hay, đi chừng vài bước, ta được Sesshomaru nhanh như chớp ôm ta bay lên không trung, Sesshomaru… sau bao nhiêu năm không gặp mặt, ngươi vẫn giữ cái tính thô bạo như thế, không thay đổi chút nào, ta khóc thầm trong lòng

Ta không biết hắn đưa ta đi đâu, phải nói là hắn bay rất lâu, ta ngồi trên tay hắn chân muốn tê rần cả lên, đến nơi thứ đầu tiên ta cảm nhận được chính là mùi thảo dược, trước giờ ta vốn rất ghét nó nhưng ở đây mùi thảo dược mang đến cho ta cảm giác dễ chịu khoan thái

“Sess, ngươi mang ta đến đâu thế?”

“chữa mắt cho ngươi”

Chữa mắt cho ta… không thể nào đôi mắt này có thể nhìn thấy được như thường sao ? sẽ có thấy được ánh sáng, sẽ thấy được mọi thứ vào ban ngày, ta mừng rỡ vô cùng nhưng ngay tức khắc chìm vào trầm mặt, nếu đôi mắt này có thể chữa, sao Huyền lại đi đổi mắt cho ta làm chi, ta nghĩ hắn mạnh như vậy chỉ cần chút sức lực là có cách chữa đôi mắt mình thôi

“đã lâu rồi không gặp, thiếu gia Sesshomaru”

Giọng nói này có chút quen tại, ta vò đầu cố nhớ lại xem mình đã từng tiếp xúc với người này chưa, mà cố nhớ vẫn không thể nhớ được tuy nhiên ta chắc chắn một điều ta đã có tiếp xúc qua người này, mà còn rất thường xuyên

“cho hỏi… chúng ta có phải từng gặp nhau”

“lâu không gặp, tiểu thư cũng quên ta rồi, ta là Mai”

Éc, Mai…? Chết già chưa sao ta có thể quên bên cạnh ta mấy chục năm chứ, đừng trách ta, chẳng phải lúc trước dì từng kể ta bị tai nạn nặng sao, chắc lúc đó xe đụng nặng quá nên ta quên Mai nhưng Sesshomaru ta lại nhớ… ta quả là dại trai vì trai quên người bên cạnh… TT^TT

“à…xin lỗi Mai… lúc trước ta có bị chút trấn động, đầu óc có chút nhớ chút không”

Ta rối rắm giải thích, xin lỗi Mai thực lòng xin lỗi Mai, hay tha thứ cho kẻ vô tình là ta đây

“ở đây ánh sáng rất yếu, tiểu thư hãy tháo băng mắt ra cho ta xem bệnh tình”

Có ai thắc mắt sao Mai biết chữa bệnh không nhỉ, thực ra Mai là một thầy thuốc vô cùng giỏi là người dưới trướng của Yue, nàng được Yue phân công chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của ta và cũng là người chăm lo sức khỏe ta suốt mấy chục năm trời, chỉ tiếc trước khi ta đi ta đã không gặp được nàng

Ta từ từ mở mắt, nhìn thấy Mai không khác xưa mấy, thời gian đối với yêu quái là vô cùng rẻ mạt, nàng vẫn giữ vẻ xinh đẹp, lạnh lùng như xưa nhưng ta nhận thấy nàng đã có nét nhu hòa trong ánh mắt, xem ra mấy trăm năm qua, nàng đã trải qua cuộc sống rất bình yên, hạnh phúc

Mai xem xét hồi lâu, cái nhăn mày nhíu mắt của nàng càng làm ta hồi hộp, lo sợ mắt ta thật sự không chữa được, tuy đã chuẩn bị tâm lí cho đôi mắt này song vẫn không ngăn được cảm giác thất vọng

“mắt tiểu thư có thể chữa khỏi chỉ là cần nhiều thời gian thôi”

Như nắm được dây thừng kéo lấy sự sống, ta nắm chặt tay Sesshomaru vui vẻ nhìn hắn, hắn cũng đáp lại ta ánh nhìn dịu dàng sau đó quay sang Mai hỏi “cần bao lâu”

“bẩm…nói dài thật ra cũng không dài lắm, chừng 10 năm là cùng”

Ta ngất, 10 năm quả là không dài lắm, Mai à ngươi quên ta là con người sao, mười năm đối với yêu quái chẳng là gi nhưng đối với ta là cả vấn đề đấy

“có cách nào nhanh hơn không?” ta thật không muốn tới 10 năm sau mới có thể quan minh chính đại nhìn cảnh mặt trời mọc đâu

“có một cách, chỉ mất một tháng nhưng…” Mai kéo dài thanh âm càng làm ta hồi hộp

“nhưng sao…?” ta gấp gáp hỏi

“cái này sẽ rất đau đớn với người”

Ây da, ta vốn là người sợ đau hơn sợ chết, cái này cũng là một vấn đề đáng lo ngại nhưng có thể rút khoảng cách thời gian đến như vậy thì chịu một chút cũng không sao

“được… đau thì đau, không có vấn đề gì cả” ta vỗ ngực cam đoan

Mai nhìn ta với ánh mắt vô cùng nghi ngờ, không có gì gọi là sự tin tưởng trong đôi mắt của Mai, ta bực dọc giậm chân quay sang Sesshomaru than vãn sự không tin tưởng đồng đội của Mai thì thấy hắn nhìn ta cũng y chang Mai, bộ ngày xưa ta thể hiện rõ mình sợ đau đến mức đấy sao

“ta nói là ta chọn cách chữa ngắn hạn, NHẤT QUYẾT KHÔNG ĐỔI !!!” ta hào hùng gào thét, ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy, Tatsu ta cái gì đã quyết thì điều có thể làm được

*****

Chuyện bên lề…

Sau vài ngày cuộc cãi vã giữa Kagome và Inuyasha đã kết thúc, tiếp đó Kagome nghe được sự trả thù dã man tàn bạo của Tatsu lên Inuyasha từ lời kể của Sango và Shippo, Kagome lúc đó không hề ngạc nhiên hay thương hại gì Inuyasha, cô nhìn hắn một hồi lâu cho đến khi hắn bực bội vì cái nhìn đầy đồng cảm thì Kagome mới lên tiếng

Kagome: “Inuyasha, cậu hãy cảm thấy may mắn vì chỉ bị chị ấy đánh”

Inuyasha: “cái gì, tôi bị cô ta đánh mà phải cảm thấy may mắn sao?”

Kagome: “đã từng có người chơi xỏ chị ấy hay làm những hành động tùy tiện giống như cậu vậy, cậu có biết chị ta làm gì họ không ?”

Lúc đó gồm Sango, Miroku, Shippo cùng đồng thanh: “làm gì ?”

Kagome hồi tưởng xong liền rùng mình trả lời: “Tama đã lén lúc cắt chỉ quần của kẻ đó, chờ đợi kẻ đó thực hiện đồng tác mạnh mà đúng lúc đó là sân thi nên khi hắn chỉ cần thực hiện bất cứ hoạt động mạnh nào quần sẽ bị rách toẹt ra”

Nhớ khi đó, mặt tên ấy thể hiện đầy đủ màu sắc từ đỏ đến xanh trắng rồi tím lịm, buồn cười vô cùng

Kagome: “không lâu sau, hắn được thay bộ đồ khác thì rất nhanh hắn như một con khỉ gãi khắp người và … như lúc đầu, hắn vì gãy quá hăng nên đã lột đồ chốn đông người”

Cả đám nghe được câu chuyện thú vị, háo hức hối Kagome nhanh kể đoạn cuối

“thật không may cho hắn, trong trận thi đó có cô gái hắn thích cũng có mặt và nhìn thấy toàn bộ” Hình như sau đó hắn phải vào bệnh viện với lí do “đi quá nhiều” nên mất sức thì phải, Kagome cố nhớ quá trình trả thù của Tatsu lúc trước nhưng khúc cuối cô không dám kể cho mọi người nghe vì hiện tại họ đang ăn

Cả bọn nghe xong, Miroku và Shippo vỗ vai an ủi và chúc mừng hắn “thật may mà cậu bị đánh nếu như cô Tama trả thù câu như cách thức hồi nãy tôi muốn xem bao lâu cậu mới có thể rời khỏi nha để tiếp tục hành trình tìm ngọc tứ hồn đây”

Inuyasha vốn là bán yêu rất nổi tiếng trong nhóm yêu quái, quả là có chuyện này xảy ra, không biết Inuyasha sẽ để mặt ở đâu nữa nhất là đến tai Sesshomaru anh trai hắn, sẽ bị Sesshomaru cười nhạo bao nhiêu lần

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN