Anh trai của bạn gái - Chương 2 - Phần 1 - Chuyện xảy ra lúc nửa đêm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Anh trai của bạn gái


Chương 2 - Phần 1 - Chuyện xảy ra lúc nửa đêm


Về đến nhà sau, tạm giải quyết buổi cơm chiều, Chu Huy nấu qua loa chén mì, chiên cái trứng óp la.
Ăn xong, lúc đầu anh tính toán đến phòng tắm hướng cái nước ấm tắm thả lỏng xíu, lại phát hiện máy nước ấm hỏng rồi, nước từ vòi ra mà không có độ ấm gì, nước chảy vào trên người lạnh như băng. May mắn tới gần mùa hạ, nhiệt độ không khí hơi cao, Chu Huy vừa nghĩ ngày mai tìm công cụ sửa sửa lại, một bên nhanh chóng tắm.
Buổi tối nằm ở trên giường, Chu Huy lăn qua lộn lại ngủ không yên.
1 là thực không thói quen bạn gái không ở bên cạnh, 2 là có 1 ít nghi ngờ và rắc rối.
Đầu tiên, từ lễ tang kết thúc đến bây giờ tiểu Noãn cũng không có nói qua nguyên nhân chết của anh trai cô ,bà Tống lại đắm chìm trong bi thương, tự nhiên là Chu Huy không thể hỏi quá nhiều. Tiếp theo là, theo Chu Huy biết, Ba của Tố Noãn đang ở nước ngoài, nhưng Tống gia chỉ có như vậy một đứa con trai, người làm cha cư nhiên không có tham dự lễ tang của con trai mình, thậm chí chưa từng về nhà hỏi đến một câu. Này cũng quá không bình thường đi, người một nhà có thể có cái gì đại cừu đại hận, liền con trai đã chết đều không một lời hỏi thăm?
Anh thật sự không có cách nào lý giải hình thức ở chung của cái gia đình này.
Ở trong lúc miên man suy nghĩ Chu Huy mí mắt càng ngày càng nặng, dần dần rơi vào mộng đẹp.
“Miêu ô —— miêu ô ——”
Ban đêm đang ngủ ngon lành, Chu Huy bị vài tiếng mèo kêu ngoài cửa sổ truyền đến đánh thức. Anh bất mãn mà lẩm bẩm câu “Mèo chết”, liền trở mình tiếp tục ngủ.
Nhưng kia mèo kêu thanh chẳng những không có ngừng, còn một tiếng cao hơn một tiếng, phá lệ chói tai khó nghe.

Chu huy bắt đầu dùng chăn che đầu, sau lại lại dùng hơn nữa bàn tay bịt chặt lỗ tai, cuối cùng thật sự ngủ không nổi nữa. Vốn dĩ thời tiết đã có chút oi bức, lại bị con mèo bên ngoài ồn ào đến phiền lòng nóng nảy, anh đá chăn trên người văng ra, phiền muộn lầu bầu nói: “Này mùa xuân đều mau qua, kỳ động dục của mèo cũng nên qua đi. Từ đâu ra mèo hoang, hơn phân nửa đêm không cho người ngủ.”
Tới rồi sau nửa đêm, mèo kêu thanh làm trầm trọng thêm, ngược lại biến thành từng tiếng tê tâm liệt phế kêu thảm thiết, kêu đến người lông tơ thẳng dựng.
Chu Huy đành phải xuống giường, cầm đèn pin trên tay, lôi kéo dép lê đi ra ngoài.
Phòng trọ anh thuê ở lầu một, bên ngoài chính là đường phố. Tiếng kêu tựa hồ là từ cửa sổ phía dưới phát ra, anh mở cửa, chuẩn bị vòng đến cửa sổ phía dưới xem xét.
Mèo là loài động vật mẫn cảm , có lẽ là bị thanh âm của anh dọa đến, tiếng mèo kêu đột nhiên im bặt, giống như bị người nào đó nắm yết hầu rồi vậy.
Chu Huy đoán rằng con mèo nào đó hẳn là bị chính mình dọa đi rồi, tùy ý quơ ánh sáng đèn pin qua lại quét vài cái mặt đất. Lúc đang định đi trở về, anh tựa hồ ngửi được một cổ mùi lạ —— mùi tanh tưởi, nồng đậm mùi máu, hỗn hợp với đất cát trên đường phố, tràn ngập ở trong không khí.
Anh hít hít cái mũi, ngửi không khí xung quanh theo mùi vị nơi phát ra bắt đầu sưu tầm. Thẳng đến đi đến chính mình cửa sổ phía dưới, mùi máu tươi nồng đậm đã có chút gay mũi.
Trên mặt đất tựa hồ có đống đồ vật màu đen,chỗ mùi máu tươi nồng đậm nhất chính là nơi này.
“Là quần áo từ ban công nhà ai rớt nơi này? Như thế nào sẽ có cổ mùi lạ?”
Ánh đèn pin quá mờ, chiếu không rõ là cái gì, Chu Huy đến gần đó tìm căn gậy gộc, thọc thọc cái đống đồ vật màu đen kia, phát hiện đồ vật kia mềm như bông, không giống như là quần áo.
Anh dứt khoát dùng gậy gộc đem vật kia trở ngược lại đây xem, trong bóng đêm tựa hồ có thứ gì đó sáng lên. Chu Huy che lại cái mũi ngồi xổm xuống xem xét, phát hiện kia phát ra u quang đồ vật lại là đôi mắt của mèo!

Trên mặt đất là thi thể con mèo đen, còn đang chảy máu, xem ra vừa mới chết không lâu.

Nguyên nhân chết của con mèo này là bị bẻ gãy cổ, nhưng mà Chu Huy xác định trước khi chính mình ra cửa trước còn nghe được mèo kêu, từ hắn rời giường đến ra cửa, bất quá không đến 1 phút , không ai có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, tránh đi chính mình một cái đại người sống giết một con mèo. Hắn tưởng có lẽ là con mèo này bị chính mình dọa tới rồi, từ chỗ cao nhảy xuống khi vô ý bị cái gì đụng tới cái cổ, mất luôn mạng.
Anh ở gần đó đào lấy cái hố, đem thi thể con mèo đen chôn lại.

Qua đi mấy ngày, Chu Huy đều không có nhận được cuộc điện thoại nào của Tống Noãn, tin nhắn gửi đi cũng đều không có hồi đáp nào. Cái này làm cho Chu Huy đi làm cũng có chút mất hồn mất vía.
Anh là một nhân viên tại một cửa hàng tiện lợi, cửa hàng tiện lợi này cũng ở vùng ngoại thành, liền ở phụ cận khu nhà trọ của anh. Bởi vì từ nhỏ không thích đọc sách, Chu Huy chỉ học đến trung học liền ra ngoài đi làm. Làm quá thợ hồ, bán qua giày da, đã làm đầu bếp, thẳng đến một năm trước gặp được đã là cửa hàng trưởng bạn hời trung học Lương Tĩnh, vì thế mới xin được làm nhân viên trong cửa hàng này.

Thay đồng phục công tác, Chu Huy đứng ở trước kính đánh giá trong gương kia khuôn mặt, thô thô lông mày, bình đạm mắt một mí, hàng năm khuyết thiếu ánh mặt trời chiếu rọi tái nhợt làn da, tùy tiện hướng trên đường ném khối gạch tạp đến người đều so với mình còn soái. Anh sờ sờ chính mình gương mặt, lẩm bẩm: “Rốt cuộc tiểu Noãn coi trọng ta cái gì đâu?”

Lại nói tiếp,tựa hồ khi học tiểu học tiểu Noãn liền rất thích anh, thường xuyên mời anh đi trong nhà chơi. Chu Huy chính mình cũng nói không rõ nàng đến tột cùng thích anh cái gì, có lẽ trong tình yêu, ai yêu ai trước bản thân liền không rõ nguyên nhân trong đó rồi.

“Khụ khụ khụ, aizz. Nghe nói trong nhà Tống Noãn đã xảy ra chuyện? Còn ổn không? Bằng không cho ngươi phê cái nghỉ dài hạn đi bồi bồi cô ấy?” Lương Tĩnh vỗ vỗ bả vai Chu Huy sau, biên sửa sang lại ăn mặc biên cùng anh nói chuyện.

Nhớ tới tối hôm qua bạn gái cự tuyệt, Chu Huy lắc lắc đầu: “Không cần. Tiểu Noãn giống như không thích ta hỏi đến chuyện trong nhà mình.”

Lương Tĩnh nghe xong , gật gật đầu: “Cũng tốt, ngươi nghỉ ta liền người để tâm sự đều không có. Cô ấy không phải đáp ứng ngươi cầu hôn sao? khi nào làm?”

“Aizz, ta mới vừa cầu hôn, ngày hôm sau anh trai cô ấy liền có chuyện, làm sao có thời giờ nghĩ này đó.” Chu Huy có chút uể oải, nhớ tới bà Tống khóc đến rối tinh rối mù bộ dáng, “Xem tình hình này, ta cùng tiểu Noãn hôn sự khả năng sẽ không biết đến ngày tháng năm nào.”

Lương Tĩnh sách một tiếng: “Aizz, này cũng thật đúng là khéo, bất quá người ta người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh cũng rất thảm. Đầu năm nay, có tiền thật đúng là không phải chuyện gì đều có thể làm được, tỷ như, làm con trai khởi tử hồi sinh. Khụ khụ khụ khụ.”

Chu Huy nhìn trước mặt khụ cái không ngừng người, sấn hắn bất cẩn anh từ trong túi hắn đem hộp thuốc trừu đi, quơ quơ trong tay hộp thuốc: “Không nghĩ tuổi xuân chết sớm liền ít đi hút điểm, đối phổi không tốt. Ngươi không thấy được trên báo chí nói người hút thuốc hàng năm , phổi sẽ biến thành màu đen sao?”

Lương Tĩnh mới 25 tuổi, lại là cái có mười mấy năm người nghiện thuốc. Ba hắn là người làm ăn, ở hắn hơn mười tuổi thời điểm dưới sự ảnh hưởng của ba mình trộm bắt đầu hút thuốc. Bị ba hắn đánh quá không biết bao nhiêu lần, chính là cai không nổi.

Chu Huy lên đến trung học sau, cùng Lương Tĩnh ngồi cùng bàn, hai người đi học khi quan hệ tốt đến có thể cùng xuyên một cái quần cộc. Lại lần nữa gặp lại, phát hiện cùng đối phương vẫn như cũ thực hợp, lại thành thực tốt huynh đệ. Lương Tĩnh đối với hành vi ấu trĩ của anh không thể nề hà, cười cười không để trong lòng: “Huynh đệ, toàn thế giới liền ngươi nhất quan tâm ta phổi, không hổ ca ca ta mấy năm nay đối với ngươi đào tim đào phổi.” Hắn vỗ vỗ bụng, hi hi ha ha: “Yên tâm, có ngươi này phân tâm ý, ta nhất định sống lâu trăm tuổi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN