Xin chào tôi tên là Ái Linh ? Các bạn biết gì không ? Thật ra các bạn sống trên cõi đời này có rất nhiều thứ bạn vẫn không thể hiểu được về những thế lực siêu nhiên vậy chúng có tồn tại hay không ? Ma có tồn tại như mọi người vẫn hay nói ? Những câu chuyện do họ kể có thật hay là không ? Đó là vấn đề mà các nhà khoa học tài ba vẫn chưa tìm hiểu được “Ma có tồn tại hay không ? “
——————————
Có lẽ thời tiết như này không nên ra đường do những cơn mưa lạnh lẽo đang kéo tới , tôi bước lên chiếc giường êm ái của mình lôi cuốn truyện ma mà tôi yêu thích nhất ra đọc do một tác giả nổi tiếng sống ở gần nơi tôi ! Cuốn sách kể rằng :
” Tại một lâu đài hoàng gia , trong một lâu đài rộng lớn thế này chỉ có vỏn vẹn 2 người là ông chủ và cô hầu . Cô hầu sống ở đó với tư cách chỉ là một con ở bị ông chủ đối xử tệ bạc luôn sai cô làm những chuyện nặng nhọc , nếu cô có sai sót một chút gì đó thì ông chủ ra tay một cách không thương tiếc ! Vào một đêm bưa tầm tã , bão bùng ông chủ sai cô đi ra ngoài mua một bộ dầu thơm quý đắt tiền nhất để ông cho vào bộ sưu tập của mình . Cô hầu bảo rằng “trời đang mưa rất lớn xin ông hãy đợi cho đến tạnh mưa đi ạ ! ” nhưng ông chủ không thể chờ được nữa ra lệnh cho cô đi mau nếu không ông sẽ trừng trị vì không tuân theo lời ông chủ ! Cô hầu chạy đi mua … “
———
” Linh à ! “Đang đọc mà … mưa gió như này ai kiu dị trời ? Tôi chạy xuống mở cửa thì ra là lũ bạn học cùng người của tụi nó ướt nhẹp hết trơn -.- .
– Mưa gió qua nhà chị chi vậy mấy đứa ?
Đang trong ngày nghĩ ở nhà tụi nó chán nên chạy qua nhà tôi chơi nhân dịp trời mưa lớn như thế này ! Tôi mời tụi nó lên phòng nghe những câu chuyện ma rùng rợn mà chúng nó kể !
– Ê tụi mày biết tin gì chưa ? – Mỹ Trinh
– Tinn gì ? – Nguyên đám
– Hồi đó á người ta đồn rầm rộ cái toà lâu đài lớn nhất ở cái khu phố nhà thằng Jimmy bị ma ám đó biết sao không ? Ông chủ trong cái toà lâu đài đó đó sai cô hầu đi mua mấy chai dầu thơm quý đắt tiền cho ổng ! Mua về ông chủ ổng ưng ý , rồi sau đó cô hầu lỡ tay làm rớt chai dầu thơm quý của ổng nghe nói trị giá giữ lắm muốn bằng cái nhà mày đó Linh – Mỹ Trinh
– Rồi sao kể tiếp đi bà nội ! – Bá Thanh
– Cái ông chủ ổng giận , ổng nổi máu chó điên rồi ổng giết cô hầu , rồi nghe đâu qua ngày sau ổng chết là do cô hấu ám ổng ! Đó là lịch sử của toà lâu đài đó thôi , dạo gần đây á người ta đi ngang thấy ai mặt bộ đồ Pijima màu đen đứng trên cái lầu cao nhất rồi trợn trắng con mắt lên rồi nhìn xuống đó ! – Con Trinh nó đang nhát ma đó :))
Nghe nó kể xong đầu tóc tôi dựng đứng lên , da gà thì từng mảng từng mảng , những gì Trinh nó kể giống với cuốn sách đó ! Thật kinh tởm .-.
– Tụi mày lỡ qua nhà tao rồi ngủ lại nhà tao đi , với lại giờ này cũng khuya rồi mà còn mưa tầm tã nữa – Linh -Nghe xong sợ ma nên giả vờ kêu chúng nó ở lại ngủ cho đỡ sợ ấy mà =.=
Hên quá tụi nó đồng ý hết rồi , tôi tắt đèn đưa gối , mền cho chúng nó ngủ . Các bạn biết không cái cảm giác ngủ chung với bạn bè nó vui lắm đấy ! Có lẽ đây là đêm tôi sẽ thức khuya vì những câu chuyện ma kinh dị do tụi nó kể làm tôi mất ngủ cả đêm , tôi say mê ngồi nghe chúng nó kể rồi sau đó tôi đã ngủ quên khi chúng nó đang kể truyện .
Tôi mơ thấy một người phụ nữ tóc khá dài trong đêm tối rất ma mị , ảm đạm , có vẽ như bà ta đang cầm một cái gì đó “Ốii” nhìn mắt bà ta kìa như là bị thối rửa vậy , mắt bà ta đầy giòi bọ bám đầy còn miệng ba ta liên tục kêu ” Ta sẽ giết chết ngươii !”
***
“Áaaaaaa”
– Gì dị bà nội tự nhiên la làng la xóm lên hết hồn ? – Mỹ Trinh
– Nghe tụi tao kể chuyện mà xong mày khùng luôn hã ? ? – Bóng Đăng
– Tao vừa mơ thấy giấc mơ có một bà già kia thấy ghê lắm , bã cầ..m cái gì á , miệng bã kêu lẩm bẩm lẩm bẩm ” Ta sẽ giết ngươi ! ” Tao sợ quá tụi mày ơi – Ái Linh
– Thôi ngủ đi chắc tại mày ám ảnh đó – Bá Thanh
***
Có lẽ đêm hôm qua là đêm ác mộng khiến tôi không tài nào ngủ được , nhắm mắt lại là nhớ đến bà ta , mở mắt ra lại là bà ta ,nhìn tôi như một người điên vậy .
Ngày thứ nhất tôi ăn cơm không vô cứ nhớ đến bà ta là tôi khiếp sợ lạnh dọc sóng lưng , bố mẹ hỏi tôi tại sao lại không ăn gì hết , tôi chỉ trả lời vỏn vẹn 5 từ ” Dạ không có gì đâu ạ ! “
Ngày thứ 2 tôi lại như vậy nữa bố mẹ rất lo lắng cho tôi không hiểu tại sao tôi lại chẳng chịu ăn chịu uống gì , lại không nói cho bố mẹ nghe ?
Đến ngày thứ 3 tôi nhất quyết sẽ đi đến cái toà lâu đài mà mọi người kể , tôi sẽ không để chuyện này kéo dài mãi với tôi được , cái toà lâu đài có bị ma ám hay không đó vẫn là một dấu ? Nhưng đi một mình thì tui không dám nên sẽ rủ bạn theo >.<
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!