Toà Lâu Đài Đẫm Máu
Chương 2 : Quá trình khám phá bí mật toà lâu đài
Đêm hôm đó tôi lại mơ giấc giống như giấc mơ 2 ngày trước nhưng lần này bà ta cứ mãi lẩm bẩm ” Cứu ta cứu ta … Cứu ta..lâu đà…” Chưa kịp nói xong thì tôi giật mình tỉnh dậy mặt mài tôi xanh lè , mồ hôi thì chảy đầm đìa , thở gấp như sắp chết vậy !
Tôi không thể chịu đựng được cái cảm giác phải lo lắng này nữa ! Qua ngày hôm sau vẫn không gian này vẫn thời tiết này vẫn mưa tầm tã , sấm chớp liên hồi tôi rũ đám bạn có muốn đi khám phá toà lâu đài đó với mình hay không ? Hy vọng chúng sẽ đi nhưng có lẽ lần này chỉ mình tôi đơn độc đi thôi . Chúng nó sợ không dám đi , vậy tôi đành đi một mình vậy !
Sau khi tôi đã chuẩn bị đủ những thứ mình cần thiết như : Đèn pin , smartphone , bánh mì phòng lúc tôi đói quá thì có cái lấy ra mà ăn ! “6h rồi ĐI THÔI!”
****
Tôi vừa đi vừa xách balo vừa không đủ can đảm , có một cái gì đó khiến mình lo lắng , có người theo dõi sao ? Tôi quay qua lại không có ai hết tôi lại bước tiếp , cứ có cảm giác ai đó theo dõi mình thật là lạ quá đi ! Do chặng đường còn hơi xa nên tôi ghé lại vào một quán nước do dì tôi xây dựng nên.
– Uống gì nè con ? – Dì hai tôi
– Dạ cho con một ly trà đường đi dì hai .- Tôi
– Ủa mà con đi đâu đây ? Gần tối rồi mà con lội bộ đi đâu đây ? Mưa tầm tã như này nữa chứ ? Cẩn thận nha ở đây vắng lắm chả có nhiều nhà đâu nguy hiểm lắm Linh ơi ! – Dì hai
– Dì hai có biết toà lâu đài mà bị ma ám không hã dì ? – Tôi
– Suỵt ! Nhỏ thôi , để gì nói con nghe ! Toà lâu đài đó đã bị bỏ hoang lâu rồi , chẳng có ai dám bén mãng tới hết , tại vì nghe đâu á là nó bị nguyền rủa bởi ai đó , ai vào cũng chết hết nên là chẳng ai dám tới , không lẽ … Con muốn … ? – Dì hai
– Dạ đúng rồi ! Con muốn biết tại sao bà ta lại kêu con cứu ? Con muốn biết ! Cảm ơn dì con đi đây ! – Tôi
– Đừng Linh nghe dì đừng đi ! – Dì hai
– Con đi đây ! – Tôi
——
Lại nữa rồi cái cảm giác bị theo dõi này lại tới nữa rồi thật ra là ai ? Hay là do lo lắng nên tưởng tượng ra ? Sau 30p lặn lội đi , tôi đã tới ! ” TOÀ LÂU ĐÀI KHÉT TIẾNG BỊ MA ÁM ” sấm chớp đánh cái ” Gầm ” tôi giật bắn mình quay đầu lại , 3 bóng người ! Họ là ai ?
“Áaaaaaaaaaa”
Sau đó có ai đó đã lấy tay bịnh miệng tôi lại rồi nói “Mày sắp chết rồi!hahaha”
– Xin chào thấy mày đi một mình tội nghiệp quá nên tụi tao đi theo á nha ! – Mỹ Trinh
– Tao không muốn đi đâu tại con mẹ Trinh năng nỉ á nha – Đăng Bóng
– Xin lỗi nha :)) – Bá Thanh
– Mấy con quỷ không có chuyện làm hay gì mà đi hù một cô gái mỏng manh như tao hã (atsm) – Tôi
– Cũng tới đây rồi có vô không ? – Mỹ Trinh
———-
Sau đó chúng tôi mở cửa rồi bước vào , đúng thật toà lâu đài này đã bị bỏ lâu rồi chẳng ai lau dọn nó cả , mạng nhện bám đầy , bụi bặm cũng không ít . Nhưng đồ đạc thì lại sắp rất ngăn nắp đâu vào đó !
Tụi tôi tiến vào trong nhà thấy mọi thứ cũng bình thường chẳng có gì xảy ra hết , cũng như bao toà lâu đài khác ! Ma quỷ gì chứ haha ! “Gầm!”
– Cái gì vậy ? – Bá Thanh
Có một cái gì đó rớt xuống nền sàn , nhưng mà cái gì chứ ? Nhà này không có ai mà ! Tại sao lại như vậy ? Tôi một mình bước vào sâu hơn nữa , là một nhà bếp cũng rất sạch sẽ kế bên nó là một chỗ để đựng rác , nó khá cổ xưa nên tôi cũng chẳng biết cái đó gọi là gì nên tạm thời cứ gọi nó là cái thùng rác đi !
Tôi vừa thấy một cái gì đó loé sáng lên trong cái thùng rác , tôi lục tung nó lên thì thấy một cái chai bị vở , hơi cổ nhưng mà đẹp lắm còn một tí mùi thơm nữa nhưng … Có gì đỏ chót dưới cái chai thế kìa ? …. M..á…u , l…à…m…á..u !
“AAAAAAA”
– Gì vậy má ? – Đăng
– Máu … Máu – Tôi
– Vậy là lịch sử của cái toà lâu đài này mà tao kể là đúng sự thật rồi ! – Mỹ Trinh
– Nhanh lên rời khỏi đây tao thấy bất an rồi ! – Bá Thanh
– Ừ nhanh lên – Tôi
Chưa kịp chạy thoát khỏi cánh cửa của toà lâu đài thì nó đã đóng rất chắc lại từ lúc nào không hay nữa ! Mở ra coi ” bụp bụp ( tiếng đập cửa “
– Có ai không cứu chúng tôi – Nguyên team !
– Có ai không ?!
( Đón xem chap 3 nhé )!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!