Danh Môn Ác Nữ - Chương 81
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Danh Môn Ác Nữ


Chương 81



Khi Liễu Vân Hiên thốt lời này ra khỏi miệng, gương mặt Liễu Diệp đã giật giật, chỉ cảm thấy đầu óc của thiếu gia nhà mình nghĩ như thế nào, nếu gây ra chút chuyện, chỉ sợ đến lúc đó lão gia nhà mình còn không biết sẽ nhìn thiếu gia như thế nào đấy.

“Thiếu gia, bây giờ ở trước mặt lão gia hai mẹ con nhà này chính là được yêu thích, người đi như vậy chỉ sợ không kiếm được một chút chỗ tốt nào, sao người lại khổ đến vậy?” Liễu Diệp khuyên như thế, chỉ sợ thiếu gia nhà mình thật sự nghĩ không ra đi tìm một đôi mẹ con này tìm xúi quẩy, “Hơn nữa thiếu gia cũng không thể tự mình đi, đều là nữ nhân, thiếu gia người đi cũng không tiện, lẽ ra chuyện này bẩm báo cho cô nãi nãi mới không sai.”

Liễu Diệp tận tình khuyên, hắn không sợ khi thiếu gia đi sẽ náo loạn ra chuyện gì, vấn đề chỉ sợ hai mẹ con nhà kia là thứ ăn thịt người đến lúc đó nói vài câu bên tai lão gia, lui về sau không phải thiếu gia sẽ bị thiệt sao. Nhất là nữ nhi kia, ở trong Ung đô là ác nữ có tiếng, không chừng còn đi thẳng vào đi ngang ra *, nhưng hắn không có gan lớn như thiếu gia nhà mình, rất sợ gây ra chút chuyện chính là dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra. Bây giờ ở trong Ung đô cũng chỉ có cô nãi nãi ở gần đây nhất, hơn nữa thiếu gia cũng do cô nãi nãi nuôi lớn dưới mắt, cho dù sau khi cô nãi nãi xuất giá vẫn không hề yên lòng về thiếu gia người cháu này, cho dù hiện giờ cũng không ba thì năm tới gặp, quan hệ thân thiết như vậy không tìm cô nãi nãi còn đi tìm ai.

(*) đi thẳng vào đi ngang ra: Chỉ sống đi vào chết đi ra. Tương tự dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra.

Nhưng bản thân Liễu Vân Hiên có tính cách hết sức quật cường, chỉ cần là chuyện mình đã quyết định chủ ý, cho dù bên ngoài nói ra nói vào, hắn một chút cũng sẽ không thay đổi, Liễu Diệp nói hơn nói thiệt mãi cũng không kéo được ý niệm của thiếu gia nhà mình lại, bó tay cũng đành phải trở về tìm cha mình dò hỏi một đôi mẹ con này ở đâu.

Sau khi dò hỏi xong, Liễu Vân Hiên chính là có phần không kịp chờ đợi tìm qua, khi thấy nhà này thì hắn cũng giống như Miêu thị mồm hơi há hốc, hai mẹ con người này chính ở giữa đường phố Hoa Thanh, tòa nhà này đặt mua khi nào? d1en d4nl 3q21y d0n

Cửa tòa nhà này đóng lại khiến cho người ta có phần không phân biệt rõ rốt cuộc là khép hay khóa lại, hắn đang suy nghĩ có cần để Liễu Diệp tiến lên gõ cửa hay không, chỉ nghe được sau lưng có tiếng bánh xe ngựa lăn trên đá xanh phát ra một chút tiếng động nhỏ, xe ngựa nhanh chóng đã đến cửa dừng lại. Dắt xe ngựa là một gã ăn mặc kiểu sai vặt.

Xe ngựa dừng lại, từ bên trong có một nữ tử trẻ tuổi mặc quần áo màu xanh ngọc bước ra trước, sau khi nàng xuống xe ngựa nói một câu: “Tiểu thư đến nhà.”

Đợi đến khi giọng nữ tử kia rơi xuống, rèm xe ngựa lại vén lên, một nữ tử mặc đồ hồng từ bên trong đi ra, dáng vẻ kia rõ ràng là một tiểu nha đầu chưa trổ mã, thậm chí kiểu búi tóc kia cũng là kiểu thiếu nữ, hai dây hoa nhỏ đáng yêu buộc lại thành một chuỗi trâu châu làm búi tóc, nhìn qua cực kỳ khiến người thích.

Sau khi Vân Thù xuống xe ngựa định vào cửa, hôm nay nàng vừa ở chỗ nhà máy làm đồ sứ ở ngoài thành một ngày, trong đoạn thời gian này đẩy nhanh tốc độ, hôm nay lò gốm sứ qua tay nàng lần đầu tiên nung gốm sứ, theo quy củ phải tế bái khấn vái một phen, mà lò rèn của nàng ở gần lò gốm sứ cũng làm không sai biệt lắm, tiếp theo còn rất nhiều việc phải làm, bằng không đây chính là không theo kịp ngày rồi.

Bây giờ Vân Thù hận không thể một ngày sinh ra hai mươi bốn hoặc ba mươi sáu canh giờ ra dùng, còn mệt mỏi hơn nhiều rất nhiều so với trước kia đi học đi làm…

Vân Thù vừa mới xuống xe ngựa, liền nhìn thấy hai người đứng trước cửa nhà, Cẩm Sắt thấy hai người kia đang nhìn ngó đánh giá tiểu thư nhà mình trong lòng đã lập tức cảm thấy có phần không hợp, liền định đi lên quát lớn một phen, bây giờ tuy nói dân phong không phóng khoáng như vậy, nhưng một nam tử nhìn chằm chằm một nữ tử cũng là một chuyện hết sức thất lễ, hơn nữa, trong sắc mặt của hai người này còn có vài phần ý tứ không tốt.

Vân Thù chỉ vừa liếc mắt nhìn, lập tức ngăn bước chân Cẩm Sắt lại, nàng tiến lên mấy bước, đứng cách Liễu Vân Hiên chừng hai, ba bước chân, vén áo thi lễ nói: “Là Hiên ca ca nhà Liễu bá bá đi, ngược

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN