Danh Môn Ác Nữ
Chương 104
“Mẫu thân, con tất nhiên sẽ không náo loạn ra chuyện gì, nếu như người không yên tâm, cứ cùng con đi gặp cô cô đi, người cả ngày đều sống ở trong viện của mình cũng không rảnh rỗi cực kỳ buồn bực, cha cũng không phải cưới người vào phòng giam, người cũng nên đi lại nhiều mới đúng.” Vân Thù khuyên Vạn Thục Tuệ, “Cũng không thể vì ca ca không gặp người, người cũng vẫn không đi gặp ca ca đi, tiếp tục như vậy những người này không biết sẽ loạn truyền ra ngoài cái gì, đến lúc đó chỉ sợ cha càng thêm khó xử ấy chứ? Hơn nữa nương vẫn luôn bảo thủ, nói không chừng sau khi người bước ra một bước ca ca có thể nhận cả con và người.”
Vạn Thục Tuệ nghe Vân Thù nói như vậy, trong lòng dù ít dù nhiều cũng hơi động lòng, mấy ngày nay bà thật sự vẫn luôn sống trong viện của mình, trừ xuất hiện khi dùng bữa, bà cũng không chủ động xuất hiện trước mặt Liễu Vân Hiên, chính là sợ khi nhìn thấy mình trong lòng đứa bé này sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, lời Vân Thù nói cũng không sai, bà không bước ra một bước kia, sao biết được đứa bé kia nhất định sẽ ghét bỏ mình chứ? Có lẽ cũng có thể thử như vậy, nếu như hắn thật sự không thể tiếp nhận mình, vậy từ nay về sau mình sẽ không đi làm phiền mắt của hắn nữa là được, nhưng nếu như hắn có thể tiếp nhận được mình mà nói, vậy cũng là một chuyện tốt. Lại nói, Vạn Thục Tuệ cũng biết tính tình kiên cường của Vân Thù, nếu sau khi đi qua nghe được lời khiến cho con bé cảm thấy tức giận, đến lúc đó chỉ sợ con bé sẽ lại định nói gì, mình ở bên cạnh nhìn cũng có chỗ tốt.
Sau khi Vạn Thục Tuệ chần chừ một chút, vẫn buông tay thêu thùa xuống, theo ý tứ Vân Thù cùng nhau đi đến Thanh Phong uyển chỗ Liễu Vân Hiên ở.
Trong Thanh Phong uyển của Liễu Vân Hiên trồng không ít cây trúc, người đọc sách thích nhất chính là trúc, cái gọi là “Thà rằng ăn thịt nhưng không thể ở không trúc”, cho nên vừa vào cửa viện là có thể nhìn thấy trúc xanh um tươi tốt, bây giờ vừa qua đông, dưới đông hàn lá trúc cây trúc có vẻ hơi thê lương, nhưng trên ngọn trúc đã có không ít chồi nẩy lên, màu sắc kia thanh thúy vô cùng, có thể nghĩ tới chờ đợi sau khi thời tiết ấm áp lên, lá cây mang theo vẻ thê lương trong trời đông giá rét cũng sẽ biến thành xanh um tươi tốt.
Liễu Vân Hiên đang ở trong phòng chính trong Thanh Phong uyển, đẩy cửa sổ ra là có thể thấy được một mảnh trúc xanh kia, trong viện có bốn gian phòng bên, một gian trong đó được Liễu Vân Hiên làm thành thư phòng, bên trong cũng không thiếu sách, còn dư lại ba gian hơn phân nửa đều trống không, hầu hạ Liễu Vân Hiên có sáu người, một người là thư đồng Liễu Diệp, bốn người đều là nha hoàn mười lăm mười sáu tuổi không sai biệt số tuổi lắm với Liễu Vân Hiên, dáng dấp cũng coi như hết sức thanh tú, hai nha hoàn nhất đẳng, làm việc chính là một chút công việc nhẹ nhàng, giống như châm trà rót nước, mà ngược lại hai người kia là nha hoàn thô sử vẩy nước quét nhà. Còn dư lại duy nhất cũng chính là bà vú Phó thị, khi Vạn Thục Tuệ còn chưa đi vào, công việc của những nha hoàn này hơn phân nửa đều phải xin chỉ thị của Phó thị và quản gia Liễu Hiền.
Bây giờ mấy người này đều không ở trong việc, nha hoàn vẩy nước quét nhà cũng không biết bị đuổi ra hay tự mình chạy ra ngoài, lộ ra tiếng vang duy nhất cũng chỉ có trong gian phòng chính kia. dieendaanleequuydonn
Sau khi đi đến gần một chút, cũng nghe được bên trong đó truyền ra tiếng thút thít của Phó ma ma, âm thanh kia nói: “Cô nãi nãi, người phải làm chủ cho thiếu gia chúng ta, hai mẹ con kia cũng không phải người đơn giản, người làm mẹ liền hầu hạ lão gia ổn ổn thỏa thỏa, còn đứa bé cũng chính là người vô cùng khôn khéo, cũng không biết dùng cách gì chọc cho lão gia một lòng nghiêng về phía nó, lại tiếp tục như vậy nữ, chỉ sợ người trong phủ này sớm muộn gì cũng bị họ thu mua đi, nhưng phía chỗ lão gia kia, dù sao vẫn cần có người khác cân đo đong đếm, nha đầu kia dù tốt hơn nữa, cho dù mang lên họ Liễu gia, nhưng trong xương cốt vẫn là một đứa con hoang…”
Giọng Liễu Ý Nghiên nhàn nhạt, cũng lộ ra vẻ bất mãn: “Đã từng là người thông
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!