Danh Môn Ác Nữ
Chương 115: Chia Sáu Bốn (4)
Tạ Cẩn Họa hết sức thưởng thức Vân Thù, khi đối mặt với nàng, khiến cho mình không thể không nghĩ tới thời điểm mười lăm tuổi nghé con không sợ cọp, khi đó thật sự cái gì cũng không sợ hãi, chuyện nữ giả nam trang theo quân như vậy bây giờ nghĩ lại thật sự nghĩ cũng không dám nghĩ, khi đó có dũng cảm dám làm, mà bây giờ Vân Thù lại khiến cho nàng nghĩ đến mình ban đầu, nha đầu này sớm muộn gì cũng một bước lên trời, nàng cũng muốn xem xem nàng ấy có thể bay cao bao nhiêu bay đi đến đâu.
— ——Puck.d.đ.l.q.đ—- —–
Tạ Hoài Ẩn nhanh chóng đuổi theo Vân Thù, bước chân của nàng không tính là nhanh, hơn nữa hắn rất quen thuộc tất cả trong phủ Công chúa này, cho nên tìm một người thật sự chính là một chuyện cực kỳ dễ dàng.
“Tiểu nha đầu!” Tạ Hoài Ẩn đuổi theo, hắn bước nhanh hai bước đến bên cạnh Vân Thù, cẩn thận đánh giá Vân Thù, một hồi lâu sau mới nói một câu, “Tiểu nha đầu vào thường ngày thật sự xem thường ngươi, vốn còn tưởng rằng ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ khôn vặt mà thôi, nhưng không nghĩ đến lại vẫn là một người có trí tuệ lớn.”
Vân Thù cười nhìn Tạ Hoài Ẩn nói: “Tấn Vương Điện hạ khen trật rồi, Vân Thù cũng không phải người thông minh lớn gì, chỉ có điều tác phong làm việc này của Tấn Vương Điện hạ, điều lệ kia vừa liếc nhìn cũng biết là bút tích của Tấn Vương Điện hạ, cho nên lúc này mới ton ton chạy tới thương lượng với thất Công chúa Điện hạ, dù sao người đồng ý với điều lệ như vậy không phải là đồ ngốc chính là coi người khác như kẻ ngốc rồi.”
Khóe miệng Tạ Hoài Ẩn khẽ co rút, nào không hiểu Vân Thù đây là đang nói hắn coi chính mình như đứa ngốc mà đối đãi, sau khi Tạ Hoài Ẩn hơi ngẩn ra cũng nhanh chóng phản ứng kịp, hắn cười nói: “Tiểu nha đầu miệng lưỡi lưu loát bổn Vương cũng không phải lần đầu tiên thấy, mới vừa rồi cho dù Hoàng tỷ túm lấy ngươi cũng không có cách gì, nếu bổn Vương lại một lần nữa nói những lời này với ngươi nói không chừng sẽ bị ngươi châm biếm đến châm biếm đi như thế nào, miệng lưỡi bổn Vương không lưu loát, cho nên cũng không nói với ngươi nữa, điều lệ này thật sự là bổn Vương không đúng, thế nhưng chẳng qua chính là lý do để thuyết phục Hoàng tỷ sử dụng những thứ này mà thôi, tiểu nha đầu ngươi nói thầm đôi câu còn chưa tính, đừng để trong lòng lẩm bẩm bổn Vương nữa, bổn Vương nhận tội với ngươi ở đây.”
Vân Thù nghe Tạ Hoài Ẩn nói mọt loạt, nàng chỉ cười nhạt, nhìn vẻ mặt Tạ Hoài Ẩn đích xác có vài phần ý cười, dù sao điều lệ này cũng không có hình tượng gì với nàng, cho nên Vân Thù cũng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!