Danh Môn Ác Nữ - Chương 134: Vào Cung (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Danh Môn Ác Nữ


Chương 134: Vào Cung (1)



Hôm sau qua giờ thìn, trong Hoàng cung chính là đi tới một chiếc xe ngựa, xe ngựa kia vẫn coi như nhẹ nhàng linh hoạt, nhìn từ bên ngoài vốn không nhìn ra là xe ngựa từ trong Hoàng cung sai phái ra. Nếu không phải ngồi trước xe ngựa chính là công công Toàn Phúc ở bên cạnh Nguyên Hi đế được cưng chiều nhất ra.

Bởi vì Vân Thù phải vào Hoàng cung, cho nên nha hoàn bên cạnh đều không thể đều dẫn vào trong cung, Vạn Thục Tuệ cũng không biết tối hôm qua rốt cuộc Liễu Bác Ích đã nói gì với Vân Thù, khi trở lại trên mặt Liễu Bác Ích còn mang theo mấy phần ý cười giống như một chút cũng không nóng nảy, ngược lại còn khuyên ngược bà mấy câu, nói không có chuyện gì lớn, để cho bà yên tâm, nhưng Vạn Thục Tuệ làm sao có thể thoải mái được, cẩn thận dặn dò Vân Thù sau khi vào cung phải tuân thủ quy củ, muốn chính là bình an đi vào bình an đi ra mới phải.

Vân Thù cũng cảm thấy buồn cười khi nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Vạn Thục Tuệ, nghĩ tới mẫu thân của mình thật sự khẩn trương thái quá rồi, tuy nói Hoàng cung này thật sự là một tồn tại khiến cho người ta có mấy phần sợ hãi, nhưng cũng không cần thiết coi nó như đầm rồng hang hổ mới phải, cho dù muốn ăn thịt người cũng cần có lý do.

Vân Thù lại nghiêm túc nghe Vạn Thục Tuệ răn dạy một lúc, lúc này mới lên xe ngựa.

Toàn Phúc đã sớm qua thời điểm khiếp sợ khi nhìn thấy Vân Thù, một ngày trước khi tới tuyên đọc khẩu dụ, ông cũng đã gặp được Vân Thù, khi nhìn thấy trong lòng ông cũng không khỏi lẩm bẩm, đứa bé này quả thật hơi nhỏ, quay đầu lại ông cũng chính là nói như vậy cho Nguyên Hi Đế, Nguyên Hi Đế dù ít dù nhiều đã sớm biết được mấy phần, cho nên cũng không cảm thấy có bao nhiêu kinh ngạc. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Xe ngựa chậm rãi từ từ chạy tới Hoàng thành.

Ung đô là Vương đô của năm đời Vương triều, cho dù là Hoàng cung này, cũng là Hoàng cung qua nhiều thế hệ, Đại Khánh đến thời điểm Nguyên Hi Đế tuy chỉ đến đời Đế Vương thứ hai, nhưng cũng không có ý tứ dời đô, Vân Thù cảm thấy điều này không ngoài ý muốn, trong tương lai Ung đô vẫn có thể là chỗ của Đế Vương.

Vào giờ thìn, lúc này các bách quan cũng đã sớm qua thời gian lâm triều, người xử lý chính vụ cũng chính là đang trong xử lý chính vụ, Vân Thù từ khe cửa sổ xe nhìn về phía Hoàng cung đang tiến đến gần, nghe tiếng bánh xe vang lên tiếng vang trên đường trải đá xanh, trong lòng nàng dù ít dù nhiều cũng có mấy phần để ý, Nguyên Hi Đế này rốt cuộc vẫn là lần gặp gỡ đầu tiên trong cuộc đời này của nàng, mà cổ đại không giống như hiện đại, phải biết hiện giờ toàn bộ quyền sinh quyền sát đều nắm giữ trong tay Đế Vương.

Xe ngựa chạy thẳng vào cửa cung, trải qua một đường tì nữ thật dài đến cửa cung nội viện, lúc này mới dừng lại.

Toàn Phúc dẫn Vân Thù vào một cửa cung này, xuyên qua Ngự hoa viên hiện giờ đã trăm hoa nở rộ khoe sắc, chính là điện Tường Long chỗ ở hiện giờ của Nguyên Hi Đế, bên ngoài điện ngược lại không phải người mặc quần áo cung nữ, là phi tần ăn mặc cực kỳ kiều diễm, các nàng đứng lẳng lặng bên ngoài cửa cung, giống như đang chờ cái gì, trên sắc mặt mang theo mấy phần mong đợi. Bỗng chốc bu lại ồn ào lộn xộn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN