Danh Môn Ác Nữ
Chương 141: Tiệm Sách Và Thư Viện (4)
Dĩ nhiên đây cũng là hoạch định của Vân Thù mà thôi, chuyện tiệm sách này mở ra rốt cuộc là để kiếm tiền hay không phải để kiếm tiền nàng cũng không biết, dù sao ở cổ đại chưa có ai từng làm chuyện như vậy, chỉ có điều nàng cũng không lo lắng sẽ có chuyện thua thiệt tiền bạc, bên cạnh tiệm sách chính là cửa tiệm của nàng, hậu viện thông nhau, nơi cửa tiệm này nàng quyết định làm cửa tiệm điểm tâm, điểm tâm trong tiệm sách bên cạnh cũng bán, hơn nữa hiện giờ sách này cũng quý giá, đều dùng phương thức sao chép hoặc thác ấn *, nàng tin tưởng sách mình in ấn luôn có thể bán được.
(*) thác ấn: là một biện pháp phục chế thủ công mặt ngoài của điêu khắc, phương pháp này chính là dán một tấm giấy bao trùm lên tác phẩm, dùng dụng cụ màu đen hoặc màu sắc sặc sỡ để thác ấn.
“Nhưng nơi này của Thù nhi chính là thoải mái hơn những nơi bình thường kia nhiều, nào có phòng trà nào thoải mái như chỗ của Thù nhi, nếu ta không có việc gì cũng muốn tới nơi này ngây ngô ngồi đọc một chút sách cũng được.” Tạ Hoài Ẩn nói, “Chỉ có điều sao chép sách này, ngươi đã làm thỏa đáng rồi? Tiệm sách này của ngươi chỉ sợ cần không ít sách? Có cần ta giúp không, trong Thái học ngược lại có không ít học tử sẽ sao chép sách buôn bán tới kiếm chút tiền bạc.”
“Ngươi lại mở một cửa tiệm, chỉ sợ đến lúc đó tiền bạc khó khăn đi, không bằng để cho ta nhập cổ như thế nào?” Trong giọng nói của Tạ Hoài Ẩn mang theo mấy phần ý cười, hắn cảm thấy sách này cũng có thể coi như là một chuyện vô cùng có thể làm, chủ yếu không khí nơi này thật sự rất thư thái.
Vân Thù đặt tách trà trên tay lên bàn, cười như không cười nhìn Tạ Hoài Ẩn nói: “Điện hạ quá lo lắng, tiền bạc trên tay thần nữ vẫn còn, cửa tiệm này vẫn có thể quay vòng, về phần chuyện sách này, thật sự cũng không cần người tới sao chép, chỗ phải làm cũng không cần Điện hạ bỏ tiền ra sức. Chỉ có điều, nếu như Điện hạ thật sự muốn nhập cổ, không bằng chúng ta kết phường mở tiệm sách như thế nào?”
Tạ Hoài Ẩn nhìn Vân Thù, khi nàng nói ra không cần hắn bỏ tiền bỏ sức, hắn vốn còn tưởng rằng cứ không vui như vậy, nhưng bây giờ khi nghe được Vân Thù nói như thế, hắn lại hơi ngây ngốc, lại nói: “Tiệm sách ở Đại Khánh tuy là nơi kiếm tiền, nhưng hiện giở hơn phân nửa sách đều dựa vào sao chép, đầu tiên chính là phải tìm một vài người biết chữ đến sao chép, ngươi không cảm thấy tiệm sách này thật sự có phần bỏ vốn quá lớn? Ích lợi như vậy, chỉ sợ ngươi cũng không
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!