Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?
Chương 5: Không tên
EDIT: EN
Đột nhiên bên tai Đào Diệp truyền đến tiếng kinh hô của sư phụ Đại Vĩ Ba Lang: “Đờ mờ, A Hành đồng ý rồi hả, não của cậu ta không bị nước vào đấy chứ?”
Đối phương liên tục mắng thêm vài câu kinh điển, làm Đào Diệp cảm giác mọi chuyện có chút kỳ lạ, nhưng mà cậu và Bang chủ Cẩn Y Dạ Hành cũng đâu quen thân gì, cho nên cậu cũng không có quyền lên tiếng.
Cậu nghĩ rằng, sở dĩ Bang chủ đồng ý chắc là vì lý do riêng nào đó của Bang chủ mà thôi.
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Cám ơn Bang chủ ^_^
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Còn ai muốn đánh nữa không? A Hành cậu muốn tiếp tục không, đồ đệ của tui muốn thêm vài trang bị nữa.
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Mệt vậy, trực tiếp mua không được hả?
Đây là số câu nhiều nhất mà Đào Diệp thấy Bang chủ nói ra, ấy vậy mà mấy câu đó lại có liên quan đến cậu nữa chứ.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Mua cái rắm á, đồ có sẵn thì tốt hơn chứ, tui muốn đưa cho đồ đệ đệ của tui một bộ trang bị cực phẩm nhỏ.
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Vậy thì đánh tiếp.
Trong đội có sáu người rời khỏi đơn vị, Đại Vĩ Ba Lang lại đi kéo người thêm, năm sáu phút sau đã tập hợp đủ để mở ra một bản mới.
Đào Diệp nhìn thấy Nếu Trời Có Chút Tình cũng ở lại, tuy nhiên lần này cậu cũng không ngốc đến nỗi mà xáp lại cảm ơn, đối phương thật đúng là không ưa mình cho lắm, giống như sư phụ Đại Vĩ Ba Lang cũng không ưa Nếu Trời Có Chút Tình vậy.
【 Nói riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, đêm nay đánh mấy lần vậy?
【 Nói riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Ngoan, em chơi tới mười giờ thì phải đi ngủ đấy.
【 Nói riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Vâng…
Gần đến mười giờ rồi mà cũng không đánh được bao nhiêu, lần đánh cuối Nếu Trời Có Chút Tình không theo nữa, cô nói là có chút chuyện chưa làm xong nên rời khỏi đội.
Chuông sắp điểm mười giờ, bản cuối cùng cũng đánh xong, vận may cũng không tệ lắm bởi trong bản rơi ra một vật phẩm level cực phẩm nhỏ, đó là một bao tay trang bị.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Ha ha ha ha, bùng nổ nhân phẩm
~【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đồ đệ ngốc, khép miệng lại, tiếp theo tắt máy đi ngủ ngay.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: (⊙v⊙) Vâng, sư phụ, em đi làm việc trước cái đã.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Làm thêm hả?
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Có một người sư phụ nhớ dai như vậy, em thiệt bối rối.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Ha ha ha ha…
Sau đó Đào Diệp vẫn không rời khỏi đội, cậu nghe nói sư phụ muốn đi chơi, tiếp theo mấy người trong đội cũng lục tục rời khỏi, tuy nhiên đội trưởng Cẩn Y Dạ Hành lại còn ở đây.
Trong lúc Đào Diệp làm thêm, ngẫu nhiên sẽ nhìn qua đội ngũ một chút, lúc này chỉ còn ba người bọn họ thôi.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Cái đường đi hôm nay hình như hơi sâu thì phải.
Cậu lầm bầm than thở một chút, sau lại tiếp tục làm nhiệm vụ với NPC*.
(*viết tắt của từ Non Player Character: Nhân vật không người chơi, tức nhân vật được mặc định sẵn trong game, dùng để hướng nhẫn game thủ làm nhiệm vụ)
Hai vị đại thần ở trong đội đều không chút động tĩnh, dù vậy thì có người ở bên cạnh lúc chơi cũng thật tốt… lâu rồi Đào Diệp mới lại trải nghiệm lại cảm giác này.
Mấy ngày nay đột nhiên xuất hiện một vị sư phụ vô cùng nhiệt tình, tất cả hệt như một giấc mơ vậy.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ, con làm xong việc rồi nên tắt mạng ngủ đây, người cũng nghỉ ngơi sớm chút nhé.
Thoát game xong thì vừa đúng mười giờ, Đào Diệp đăng nhập vào Club ca hát, buổi biểu diễn của cậu trên dưới khoảng ba mươi phút, cơ bản là hát ba bài, sau đó nói chuyện phiếm rồi nằm đó chờ người ta lại đùa giỡn.
Fan rất thích đùa giỡn với cậu, phản ứng của cậu càng lúng túng, fan lại càng đùa ác hơn.
“Khụ khụ, tôi không biết trả lời câu hỏi như vậy, tôi chỉ biết hát thôi.”
Ngay lập tức có người trả lời lại: “Đào tổng, tên của cậu lâdy thiệt là sexy, vậy mà còn nói là mình chỉ biết hát, tụi tui không tin đâu à nha, có gan cậu đổi tên thành “Đào tử đứng đắn” cho tụi tui xem đi ~~ ”
“Đào Chín” gì gì đó, thật là làm người ta nghĩ ngợi sâu xa, đúng thiệt là từ có tính ám chỉ vô cùng thâm sâu.
“Tôi vốn rất đứng đắn.” Đào Diệp không biết tên của mình có vấn đề chỗ nào, nếu fan không nói thì cậu cũng không biết: “Tôi cảm thấy chỉ có mấy người nghĩ đen tối thôi, tôi rất thuần khiết, cho nên sẽ không nghĩ bậy.”
“Gào gào gào! Đào tổng phải giữ mặt mũi chứ, nghiêm trang chững chạc nói mình rất thuần khiết, có ý gì đây?”
“Được rồi, muốn nghe tôi ca nữa không, không nghe thì tôi sẽ off đấy.”
“Lần nào cũng vậy hết! Đến thời điểm quan trọng là lủi đi ngay!” Phía dưới xuất hiện một icon khinh bỉ.
Đào Diệp thật không biết nói gì nữa, thật đúng là đến giờ hát mà, chỉ còn một bài nữa thôi đó.
“Không quan tâm mấy người nữa, tôi vừa mới tìm ra một bài hát tựa đề của game, nghe rất êm tai, chia sẻ cho mọi người nghe nhé.”
Ca từ của bài hát đề cập đến một đôi thầy trò, giai điệu rất là hay, phảng phất trong bài là cảm giác yêu thương tiếc nuối, chắc chắn là bài hát trong lòng của rất nhiều game thủ.
Nghe xong thật khiến người ta nhớ mãi, có lẽ là vì kết thúc của bài là hai người cùng ở ẩn giang hồ.
“Mẹ nó, thiệt muốn khóc!”
Có người hỏi: “Đào tổng, cậu cũng chơi game này hả?”
“A? Đào tổng cũng chơi X Kiếm? Cậu nhanh nhắn ID của cậu ra đây, để tụi tui đùa giỡn… không không không, tụi tui mang cậu đi chơi!!”
Đào Diệp nói: “Giao ra ID thì sao, mấy người cũng không biết tôi chơi ở phiên bản nào…” Để tránh việc không thoát được, cậu ngay lập tức tạm biệt mọi người: “Mọi người ngủ ngon, tôi tắm rửa nghỉ ngơi đây.”
“A a a a a! Đào tổng, xin cậu tung ảnh ra đi mà! Tụi tui muốn nhìn đôi chân dài của cậu, cũng muốn xem cái eo nhỏ xinh của cậu nữa!”
“Không, bái bai = =”
Mỗi lần chấm dứt đều như vậy, làm hại Đào Diệp thật sự hoài nghi các dân mạng, ở thế giới bên ngoài thực sự có tồn tại các bạn nữ không biết kiếm chế, một mực muốn xem đàn ông nude hở? (En: Có đấy anh ạ!!!! >_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!