Thám Tử Tài Ba
Căn Biệt Thự Ma Ám
Theo như điều tra, người làm trong nhà được cho về quê nghỉ hai ngày như hằng năm để công ty nội thất đến gia cố dụng cụ trong nhà. Ông bà chủ thường đi du lịch còn cậu em ở nhà coi sóc việc dọn dẹp, sửa chữa. Đến khi công ty nội thất đến thì phát hiện cả ba người đều chết, nhà không có một bóng người, hành lí của người vợ đã xếp gọn vào vali để đi du lịch.
Theo như pháp y, chủ nhà tức người anh đã chết đầu tiên tầm 3 giờ sáng, người vợ chết theo vào khoảng 4h, và người em đến khoảng 6h sáng (trước lúc công ty đến dọn dẹp 1 tiếng). Cảnh sát cho rằng có người đã cướp của và giết người nên nhờ Kuro đến điều tra.
Quản gia nhà đó đã kể lại một câu chuyện vô cùng ghê rợn cho Kuro và Shina nghe. Vào đúng ngày sinh thần thứ 50 của ông chủ, khi cả nhà ăn tiệc ngoài trời thì xảy ra hiện tượng lạ. Tiếng leng keng của nồi, chảo. Tiếng chén đĩa đổ bể. Tiếng mèo la hét. Khi tàn tiệc trở về phòng thì ông bà chủ lên cơn đau tim vì thấy một xác chết mèo đang treo lơ lửng trên trần đúng căn phòng mà bà chủ chết. Năm sau lại tiếp tục xảy ra, lần này con mèo đen rơi từ trên phòng ông chủ xuống đất mà chết. Những năm tiếp theo cũng chỉ xảy ra hai việc đó luân phiên nhưng cho đến năm ngoái thì con mèo chết trong phòng em trai ông chủ, miệng sủi bọt mép, mắt trợn trắng.
Kuro bảo quản gia đưa đến phòng người vợ chết, căn phòng khá gọn gàng, đơn giản. Nội thất rất đẹp, Kuro để ý trên bàn có một bức hình vợ chồng chủ nhà và một người đàn ông lạ. Theo quản gia thì đó là bạn ông bà chủ mất tích 8 năm trước. Đây là bức ảnh cuối cùng mà ông ta chụp. Nghe nói ông ta làm chức lớn trong công ty, hình như là phó giám đốc. Sau khi chỉ tường tận ngôi nhà thì quản gia bảo có việc sau đó để hai người lại.
“Lạ quá Kuro, sao cái ghế mà nạn nhân tự tử chẳng có chút kí ức nào về việc bà ta dùng nó để treo cổ? Nó chỉ có kí ức một bàn chân đã đạp đổ nó thôi!”-Sau khi sờ vào chiếc ghế, Shina khó hiểu quay sang Kuro.
“Shina, em có cảm thấy có gì kì lạ trong căn phòng này không? Cả hai chúng ta đều không cảm thấy có ma khí, cũng không có oan hồn!”-Kuro cầm bức hình đó lên mà nói, người đàn ông còn lại là…
“Trả thù?”-Shina giật lấy bức hình thì cười nhạt
“Em đã nhìn thấy gì rồi?”-Kuro cười nhạt
“Vụ trả thù của người đã khuất?”-Shina gãi gãi đầu
“Cô ngốc, là con ông ta làm!”-Kuro bỏ bức hình xuống
Theo anh quan sát cả ba hiện trường vụ án thì cả ba đều có một thứ, đó chính là khăn giấy. Chỉ cần tìm ra một thứ để chứng minh. Rốt cuộc nó ở đâu? Shina không hiểu gì nên tiếp túc quan sát tủ sách, cô thấy có một quyển sách mang tên “Đạo mộ bút ký” thì hứng thứ kéo ra ai ngờ lại mở ra một đường hầm. Kuro nhìn thấy đường hầm thì như tìm ra đáp án lập tức cho gọi người hầu và cảnh sát đến tạo dựng hiện trường lại. Shina đóng vai nạn nhân, Kuro đóng vai hung thủ. Từng động tác Kuro làm cứ như là đúng rồi làm mọi người không tin vào mắt mình nhất là hung thủ. Bỗng nhiên một cảnh sát lên tiếng.
“Sao cậu yếu như sên vậy, bế cô gái đó lên là được rồi!”
“Mấu chốt chính là chỗ đó, hung thủ không thể bế nổi nạn nhận vì hung thủ là con gái!”-Kuro kết thúc màn giết người ngoạn mục của mình bằng câu nói.
“Con gái?”
“Chính xác đó chính là Kami Urino. Ở gần nạn nhân luôn có khăn giấy, lí do là vì Kami Urino là đầu bếp, bàn tay luôn dính mùi thức ăn dầu mỡ, lại sợ để lại dấu vết nên phải dùng khăn giấy. Tất cả là chỉ để trả thù cho ba mình, vì bà chủ của các người đã ngoại tình với ông ta trong căn hầm đó, đúng vào lúc sinh nhật ông chủ vài năm trước ông ta đã mở cửa sổ kiểm tra!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!