Sắc Mệnh Bảo Ấn
Hắc Hỏa Dị Hình
-Lạc Long Quân vì muốn ngăn cản Tử Thiên nên dùng thánh bảo Quang Thần Trung Ấn sau này là của Quang Trung và Xích Ảnh Ngân Lôi để phong ấn chính ngài và Tử Thiên.- Lão già nói
– Là 2 thánh bảo nữa mà Thiên Thư chưa tìm ra. – Tử Mặc ngạc nhiên
– Nhiệm vụ của ta đã kết thúc, giờ ta phải đi. Đây là mười hai trang của Sắc Mệnh Bảo Ấn mà ta dùng cả đời để tìm kiềm giờ giao lại cho ngươi.- Lão chìa ra 12 trang sách rách rưới rồi tan theo mây khói đẻ lại thằng ngu đần mặt như trời trồng.
Thiên Thư tinh linh nhanh chóng thu thập lại những trang Sắc Mệnh Bảo Ấn. Xong Thiên Thư la lên:
-Ê thằng trời đánh! Trong này có bí kĩ này.
-Mày chửi tao thêm lần nữa là tao cắt lưỡi mày tin hông? Mà bí kĩ gì vậy?
Bí kĩ Hắc Hỏa Dị Hình-Thiên Thư nghe Tử Mặc dọa run rẩy nói
Ngon – Tử Mặc cười
Hắc Hỏa Dị Hình là một trong những bí kĩ thất truyền, không phải ai cũng luyện được, muốn luyện cần ít nhất ba năm tụ khí không ngưng nghỉ.Nhưng Tử Mặc là thiên tài còn có Thiên Thư trợ giúp nên chỉ cần ba ngày là luyện xong. Chiêu bí kĩ này giúp hắn từ cấp thấp nhất của bậc khí lực lên Tân Tinh.
Thành nhà Hồ là nơi buôn bán tấp nập nhất ở dải Thanh Nghệ Tĩnh. Giữa khu chợ Lớn là bóng dáng của một thanh niên mang khí lực Vệ Binh hơn Tân Tinh một bậc đi đơn độc giữa đám đông. Bỗng bị một thanh niên cao ráo chặn đường và đó là Trí Vương bậc Vệ Binh gần đột phá Chiến Sĩ.
Giao tiền hay nộp mang ! – Trí Vương quát
Nếu không thì sao hả ? – Người thanh niên vận khí lao vào Trí Vương.
-Chỉ là Vệ Binh hạ đẳng thì làm được gì ta.
Nói xong Trí Vương gào lên đưa hết khí vào tay đầm vào mặt người thanh niên đang lao tới. Người thanh niên lãnh trọn một đấm đau đớn tuy nhiên hắn không có biểu hiện gì là bị thương, hắn đứng dậy tụ một ngọn lửa màu đen trên tay trông thật kì dị.Người thanh niên lại xông thẳng vào Trí Vương:
-Hắc Hỏa Dị Quyền
Trí Vương sau khi đánh người thanh niên một cú đã cạn kiệt khí lực nên đứng im nhìn đối thủ ra sát chiêu. Tuy Hắc Hỏa Dị Hình là một bí kĩ thất truyền nhưng Trí Vương là thế hệ mới nên vẫn không biết, âm thầm nói:
-Mẹ ơi xuân này con không về!
Người thanh niên không ai khác là Tử Mặc gào lên tiến về phía Trí Vương. Bỗng ngọn lửa trên tay hắn bồng lên mạnh mẽ lạ thường khiến hhắn không thể áp chế, Tử Mặc liền thu đòn lại rồi chạy đi vì ngọn lửa trong tim đang cố ý giết hắn. Nếu hắn không chạy mà vẫn tung chiêu có lẽ hắn sẽ đi chầu Diêm Vương.
Sau khi mở mắt, thấy mình chưa chết Trí Vương mừng rỡ chạy về nhà tụ khí.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!