Bốn Năm Chung Phòng
Chương 4: Chồng thật mạnh mẽ, thật giỏi, thật lợi hại ~
Edit: Chang; beta: Leslie
Trần Hâm bảo vệ tiêng tư của mình cực kín kẽ, đến tận bây giờ cậu vẫn chưa tiết lộ số điện thoại di động cùng thông tin thật của mình. Ngay cả [Chồng JJ to] khổ sở xin xỏ sex phone cũng bị cậu cự tuyệt, vì chuyện này mà anh khổ não thật lâu.
Có điều, gần đây wechat phát triển nhanh chóng, [Chồng JJ to] của Trần Hâm rốt cuộc cũng nghĩ ra một phương pháp ve vãn mới với [Vợ nhỏ damdang] của anh.
[Chẳng lẽ em không muốn nghe giọng anh, nghe xem anh làm thế nào để xxx cúc hoa bé nhỏ của em?]
[… Được rồi, dù em không muốn nhưng anh lại muốn nghe giọng em rên rỉ gọi [Chồng JJ to] mà…]
Và thế là, Trần Hâm bưng mặt đỏ lựng điên cuồng lập một số wechat, add nick [Chồng JJ to] của mình.
Da mặt anh chồng này của cậu thật sự dày đến không thể tưởng tượng nổi. Avatar của anh không những là hình trái dưa leo bụ mới chụp mà anh lại vừa mặt dày gọi “Vợ damdang…” vừa bảo Trần Hâm đổi ảnh đại diện thành bông cúc bé nhỏ rỉ nước mà anh đã lưu về trong máy.
Vốn dĩ trên QQ [Chồng JJ to] đã đòi Trần Hâm đổi avatar thành ảnh này từ lâu nhưng cậu vẫn còn cần mặt mũi đó! QQ này kết bạn với rất nhiều người quen nên có chết Trần Hâm cũng không bao giờ đồng ý.
Còn wechat này… lại chỉ dùng vào việc nhắn tin abcxyz với [Chồng JJ to] nên cũng không bạn với bất kỳ ai cả…
Trần Hâm che gương mặt đang nóng dần của mình lên, chọn đại một tấm ảnh bông cúc bé nhỏ nhỏ mê người mà [Chồng JJ to] gửi đến để dùng làm ảnh đại diện.
– Chúng ta quả nhiên là trời sinh một đôi…
Nghe được giọng nói mang theo ý cười của [Chồng JJ to] gửi sang, Trần Hâm không kìm được mà giật mình…
Âm thanh khàn khàn trầm thấp này quá quyến rũ… Một tiếng thở nhẹ cũng kiến cho cậu đỏ mặt tim đập.
“Vợ damdang, gọi chồng nghe một chút nào” vừa nghe voice chat [Chồng JJ to] gửi đến, hai chân Trần Hâm không kềm chế được mà giật giật…
Lúc này, cậu nhìn qua lão nhị đang ngồi trong phòng đọc sách một cái rồi chạy ngay vào nhà vệ sinh nhỏ giọng reply với [Chồng JJ to]:
– Chồng JJ to… em là vợ damdang của anh…
Thế mới nói, tiểu thụ ngày thường hay mắc cỡ nhưng khi đã damdang thì mặt mũi gì gì đó đều quăng mất luôn…
Đầu bên kia nghe được câu này, [Chồng JJ to] lập tức không chịu nổi muốn hung hăng đè vợ ngoan của mình ra một trận. Anh thấp giọng nói mang theo hơi hướng dụ dỗ:
– Nhóc damdang này, muốn bị làm sao? Hửm? Vểnh mông lên…
– Ưm… – Nghe được câu này, Trần Hâm biết ngay anh chồng hiện giờ muốn chọc bông cúc nhỏ của mình rồi. Dĩ nhiên, cậu không ngại dùng cách thức mới này ứa ừa với chồng một hiệp. Chẳng qua bây giờ cậu vẫn còn ở trong phòng ký túc xá và lão nhị bên kia vẫn đang ngồi đọc sách đó.
Trần Hâm không thể làm gì khác hơn là nhắn tin cho [Chồng JJ to] nói rằng hôm nay không tiện, chờ ngày mai được nghỉ ngơi sẽ làm một lần thật vui vẻ.
Đối phương cũng thông cảm mà đồng ý, không bắt cậu nói mấy câu đỏ mặt kia nữa. Ngược lại, anh không ngừng gửi mấy đoạn voice chat thật dài qua cho cậu.
Trầm Hâm trốn lên giường đeo tai nghe lên. Nhất thời tim cậu đập dữ dội, chân siết chặt, ngừng thở nghe hết một câu dài đến 60 giây. Sau đó, cậu thở phào tiếp tục che mặt nghe tiếp…
Chội ôi, không ngờ lúc [Chồng JJ to] tuốt súng sẽ có âm thanh như vậy, thật muốn… muốn ngay lập tức bị trái dưa leo bự kia hung hăng chọt chọt.
Trần Hâm siết chặt gối, ghìm chặt hai chân, lăn lộn trên giường thật lâu mới trấn tĩnh lại rồi từ từ thiếp đi…
Lão nhị đeo tai nghe nghe nhạc, vừa nhìn cuốn truyện nhỏ vừa mang ánh mắt kỳ quái liếc qua động tác lạ lùng của lão tứ phía đối diện một chút rồi lại tiếp tục đọc truyện.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Hâm ôm tất cả kho báu cất giữ dưới đáy giường đi đến nhà nghỉ mọi khi vẫn thuê phòng.
Chủ nhà nghỉ từ lâu đã quen mặt cậu. Ông dùng ánh mắt đồng cảm nhìn theo Trần Hâm lên tầng hai, trong lòng miên man suy nghĩ rốt cuộc bạn cùng phòng không tốt đến mức nào mà lại để cho bạn nhỏ tướng mạo dễ nhìn thế này phải năm lần bảy lượt đến đây có thể ngủ một giấc say sưa. Cũng tội cậu nhỏ tính tình ngoan ngoãn, nếu như đổi lại là ông thì ông đã chửi cho bạn cùng phòng một trận rồi đổi phòng ký túc khác rồi.
Thế nhưng, ông chủ đã bị vẻ ngoài nai tơ của Trần Hâm lừa gạt. Ông không bao giờ ngờ được cậu sinh viên ngoan ngoãn này vừa vào phòng liền cởi toàn bộ quần áo trên người rồi lấy tấm thảm lông đã chuẩn bị sẵn trải lên giường. Sau đó, cậu nằm lên thảm, lấy bôi trơn cùng cây sết toy đặt bên cạnh mình, vừa đủ gần để có thể tiện tay lấy được.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa, Trần Hâm không đợi được nữa lấy ngay điện thoại ra rồi gửi một đoạn voice chat sang cho [Chồng JJ to] đã đợi mình từ lâu:
– Chồng JJ to… vợ damdang… đã chuẩn bị xong…
– A… em cởi hết quần áo chưa… có muốn anh giúp em cởi không? – Đối phương reply một cách nhanh chóng.
Nghe được âm thanh từ tính khàn khàn của anh chồng, Trần Hâm có phản ứng ngay lập tức, cậu phối hợp đáp lời:
– Em đã cởi sạch từ đâu rồi…. Chồng JJ to.. anh có muốn kiểm tra không?
– Ừm… Tiểu damdang đã cởi sạch rồi… vậy bây giờ em hãy xoay người cho chồng xem phía sau của em nào…
– Được…
– Vểnh cái mông của em lên…
– Nâng rồi… chồng à…
“Bốp”
Đối phương đột nhiên gửi tới một tiếng vật nặng bị vỗ làm Trân Hâm sợ hết hồn. Nhưng ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra đó là gì nên tiếp tục duy trì tư thế nằm sấp vểnh mông trên giường, rên rỉ nói:
– Chồng xấu xa… tại sao đánh em?
– Vợ lẳng lơ… anh chỉ bảo em cởi hết quần áo thôi, vậy mà không ngờ trong bông cúc nhỏ lại giấu đồ… như vậy sao anh lại không thể phạt em cho được.
Nói xong, bên kia lại gửi đến một tiếng “Bốp!” vang dội.
Phối hợp với những lời dụ dỗ của [Chồng JJ to], từng tiếng “Bốp” vàng lên đã khiến chó Trần Hâm cũng có cảm giác cái mông damdang của mình được anh chồng nắm trong tay. Thậm chí, cậu còn có ảo giác mình đang bị đánh mông không ngừng.
Trần Hâm cầm lấy cây sết toy, thoa gel bôi trơn lên, thả lỏng cúc hoa rồi từ từ cắm vào. Tiếp đó, cậu với một tay ra sau xoa nắn mông mình, một tay cầm diện thoại di động kêu mấy tiếng “A…a…”
– Chồng xấu a… ưm… đó là vì anh không thỏa mãn em, em mới phải dùng cái hàng giả này để thay thế… không được đánh mông em nữa, sắp bị anh đánh hỏng rồi…
– Hừ… thật damđang… rõ ràng hàng của anh to như vậy… mà vẫn không thể thỏa mãn em, cái mông nhỏ này của em đáng bị đánh… Em nhìn chỗ nào bị đánh hỏng hả, rõ là bị đánh đến hứng lên rồi… – [Chồng JJ to] vừa nói xong, vài tiếng bốp bốp lại truyền đến.
– Ưm… là bị đánh đến hứng rồi… cái mông damdang này ngứa quá… chồng mau sờ bông cúc nhỏ này đi, nó ngứa ngáy muốn chết rồi…
Nhờ được chồng dạy dỗ mà Trần Hâm trở nên vô cùng ngoan ngoãn. Chỉ cần anh nói chưa được động thì cho dù cậu khó chịu đến mấy cũng sẽ không thừa dịp anh không nhìn thấy mà tự cầm sết toy làm. Thay vào đó, cậu sẽ xin xỏ, van cầu anh để hy vọng đối phương thỏa mãn yêu cầu của mình.
– Mẹ nó… Rốt cuộc là kẻ nào dạy ra em câu dẫn thế này… Được rồi, vì em ngoan ngoãn nên chồng thưởng cho em dưa leo to đây.
– Ưm.. Tiểu damdang đương nhiên… đương nhiên là do một tay [Chồng JJ to] dạy dỗ rồi. Chồng à dưa leo anh anh lớn quá… lại thơm nữa – Nghe được chỉ thị kế tiếp, Trần Hâm lập tức cầm cây sết toy kia bỏ vào miệng không ngừng liếm mút, vừa mút vừa gửi tiếng rên rỉ của mình đi.
– Chồng thật giỏi…. Ưm… dưa leo thật lớn… a… thật cứng… ưm.. ăn thật ngon.
– Tiểu damdang có phải muốn uống sữa của chồng không?
– Muốn uống… tiểu damdang muốn uống sữa của chồng… muốn suống sữa nóng hổi.
– Vậy còn không nhanh lên! – Lại một tiếng “bốp” vang lên từ bên kia.
– A! – Trần Hâm run rẩy, nhanh chóng rút ra cắm vào cây sết toy trong miệng. Mà voice message gửi qua lại trộn lẫn với tiếng trầm thấp thở dốc rất rõ của [Chồng JJ to] đang tuốt súng.
– Ưm.. chồng… mau cho em… cho em uống sữa…
– Đồ damdang… hộc… – Người bên kia càng lúc càng thở dốc, ùng với đó là tốc độ cắm rút của Trần Hâm bên này càng lúc càng nhanh, âm thanh này kéo dài cả một lúc lâu…
Cậu nghe được đối phương gửi tới một đoạn voice như sau:
– Thỏa mãn em…
– Ưm.. sữa…
– Nuốt hết toàn bộ… đồ hư hỏng…
– Ưm… a… toàn bộ… đều nuốt hết… chồng à… – Trần Hâm phối hợp với chỉ thị của [Chồng JJ to] phát ra tiếng nuốt.
– Bảo bối ngoan… – Đối phương hiển nhiên rất hài lòng với sự thuận theo của Trần Hâm. Nghỉ ngơi chốc lát, anh lại ra lệnh cho Trần Hâm xoay người, tự chơi hai hạt đậu nhỏ của mình.
Trần Hâm hiển nhiên rất nghe lời. Cậu mở rộng hai chân, giữ nguyên cây sết toy đang cắm trong cúc hoa rồi xoay người, hai tay xoa nắn ngực mình.
Một lúc sau, đối phương lại ra yêu cầu mới. Lần này, [Chồng JJ to] mới chính thức cắm vào bông cúc nhỏ của Trần Hâm..
Dựa theo tiếng chỉ thị, cậu trở mình thành tư thế quỳ dạng hai chân, cái mông vểnh lên thật cao lộ ra cây sết toy đã cắm trong bông cúc của mình từ lúc nãy.
– Đồ damdang này, cây hàng giả này ăn ngon lắm hay sao mà em lại ngậm không chịu nhả ra chứ?
– Ưm… Món đồ giả này ăn ngon… nhưng… hàng thật của anh vẫn… ăn ngon hơn… chồng… mau cho em đi…
– Ừm… Vợ ngoan… Cái này của chồng cho em… Ô…
Một tiếng rên trầm thấp vang lên, Trần Hâm giống như lạc vào trong ảo giác. Cậu với tay ra phía sau mông cắm rút cây hàng giả, vừa nghe tiếng hít thở của đối phương trộn lẫn tiếng nói chuyện vừa mở công tắc, vặn đến độ rung lớn nhất…
– A!… – Trần Hâm không nén được rên lên một tiếng vô cùng damdang. Tiếp đó, cậu cừa ghi voice message gửi đi vừa nghe tiếng thở dốc của [Chồng JJ to] lại vừa phối hợp lắc ngoáy cái mông trắng tròn của mình.
Có điều, chỉ một lúc sau, trym nhỏ vốn bị dạy dỗ từ trước chỉ nhờ kích thích lỗ nhỏ đã nộp vũ khí đầu hàng. Nhưng mà Trần Hâm vẫn không dừng cây sết toy lại mà tiếp tục nằm rên một lúc nữa…
Cho đến khi tiếng hít thở của đối phương dần trở nên bình tĩnh, cậu mới tắt công tắc rồi rút cây hàng kia ra rồi nằm vật ra giường hít thở đều…
– Cảm giác thế nào? – Lời nói của đối phương xen lẫn ý cười.
– Ừm… thoải mái lắm chồng ạ.
– A, vậy lần sau chúng ta lại tiếp tục.
– Ừm.
– Tiểu damdang, lại đây chồng hôn một cái.
– Moah.
– Bé ngoan..
Trần Hâm nghe đi nghe lại mấy tiếng “bé ngoan” mấy lần rồi mới ôm cây hàng trong tay ngọt ngào chìm vào giấc ngủ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!