Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp
Chương 7: Vật thầm bí màu đen
Ninh Hữu chớp chớp mắt.
Cái vật hình cầu màu đen kỳ quái này có cấu tạo bên trong thật sự là làm cậu có chút giật mình.
Thời điểm vừa mới tới thế giới này, cậu dùng linh thức tiến hành dò xét một phen đối với những thứ kỳ quái chưa từng gặp qua quanh mình.
Những cái đó rõ ràng không có bất luận trận pháp hay dấu vết luyện hóa gì lại có công năng có thể thay thế linh thuật hay pháp khí loại nhỏ, tỷ như nhà bọn họ có cái máy hút bụi kim loại có chút rách nát kia, cùng với lúc cậu thi triển thanh khiết chú có hiệu quả giống nhau.
Mấy thứ này tự nhiên là khiến cho Ninh Hữu vô cùng hứng thú.
Sau khi linh thức đảo qua, phát hiện bên trong chúng đều có các loại đường tuyến đủ loại màu sắc cùng thiết bị cỡ nhỏ, đan xen liên tiếp lẫn nhau mà tạo thành.
Lúc hút bụi, bên trong những đường tuyến đó sẽ xuất hiện những dòng điện lưu thật nhỏ, hình thành một đường tuần hoàn hoàn mỹ.
Ninh Hữu vốn là đối với mấy thứ này tán thưởng không thôi, lúc này thế nhưng phát hiện cấu tạo bên trong vật hình cầu màu đen này vậy mà so với những đồ vật thần kỳ trước kia cậu từng điều tra phức tạp hơn gấp trăm lần!
Kinh ngạc cảm thán xong, Ninh Hữu lại có chút nóng lòng muốn thử, hưng phấn cực kỳ.
Tuy rằng cậu đối với những đồ vật đó của nhà mình cực kỳ cảm thấy hứng thú, lại không dám lấy ra thử luyện hóa, mà thứ này chính là tự mình đưa tới cửa nha!
Trải qua Ninh Hữu dùng linh thức tra quét một phen, phát hiện một khu vực đường tuyến của thứ này bị đứt gãy, trong đó có một ít thiết bị nhỏ cũng bị thiêu hủy tan rã, rõ ràng chính là đã bị hư.
Trong ánh mắt Ninh Hữu tràn đầy chờ mong.
Chờ đến khi cậu đem thứ này phục hồi như cũ xong coi như là quà sinh nhật đưa cho mẹ!
Ninh Hữu hạ quyết tâm, trên mặt lại không nổi lên một tia cảm xúc, trong đầu hoàn toàn là sơ đồ lộ tuyến của vật màu đen hình cầu kia, tất cả cấu tạo bên trong một chút cũng không sai toàn bộ hiện ra.
Một ít chỗ chỉ có một đường tuyến đứt gãy, cái này giải quyết rất dễ dàng, chỉ cần luyện hóa chữa trị, đem chúng nối lại là được rồi. Nhưng là có vài chỗ lại là như một cuộn chỉ rối, mấy chục sợi đường tuyến phức tạp đồng thời đứt gãy, đều bị cháy đen, còn có một ít thiết bị vốn hẳn là được khảm ở bên trong bản thể hình cung, cũng có rất nhiều cái đều đã rơi rớt.
Phóng nhãn nhìn lại, một mảnh hỗn độn.
Loại tình huống này cho dù là kỹ sư sửa chữa chuyên nghiệp nhìn thấy chỉ sợ đều sẽ e ngại.
Ninh Hữu lại chỉ chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Chỗ sâu trong thức hải còn chiếu nguyên trạng tình huống bên trong vật hình cầu màu đen, một tia linh thức khẽ nhúc nhích, trong đó một đoạn đường tuyến đứt gãy run lên, cùng đầu đường tuyến bên cạnh tiếp xúc, dính kết vào nhau.
Cùng lúc đó, những đường tuyến bị cắt đứt khác cũng run lên, từng cái một kết bè kết đảng, nối lại.
Mà những nguyên linh kiện chủ chốt rơi rớt cũng sôi nổi bay lên, trên bản thể hình cung bắt đầu hiện rõ dấu vết.
Chỉ một tức trôi qua, trong thức hải liền hiện ra một cái cấu tạo hoàn hảo không tổn hao gì.
Sắc mặt Ninh Hữu vẫn chưa động, trong thức hải sinh ra một tia rung động rất nhỏ, cấu tạo đã được sửa chữa hoàn toàn, chỗ bên phải sinh ra một tia điện lưu rất nhỏ, sau đó theo đường tuyến đã được kết nối cùng nhóm thiết bị, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ bản hình cung.
Sau khi trải qua một thiết bị trong đó, điện lưu đột nhiên tăng lên.
Một tiếng rung vang, bản thể hình cung hoàn toàn bị thiêu hủy.
Ninh Hữu sắc mặt không thay đổi chút nào, chỉ là trong nháy mắt, trong thức hải liền lại một lần nữa nổi lên một cái cấu tạo giống nhau như đúc.
…………
Một khắc đó, ở trong thức hải của Ninh Hữu tiến hành một loạt hàng ngàn hàng vạn suy đoán.
Tại trong mỗi một lần suy đoán, linh thức cường đại của Ninh Hữu tự nhiên là nhớ kỹ tất cả chỗ dị thường của đường tuyến, sau đó tự nhiên tiến hành điều chỉnh.
Rốt cuộc, sau khi Ninh Hữu lại một lần nữa chữa trị tốt đường tuyến, thời điểm điện lưu nổi lên, toàn bộ bản hình cung hoàn hảo không chút tổn hao gì, hơn nữa còn sinh ra một tia dao động kỳ diệu.
Cùng với những khí giới hoạt động bình thường mà cậu hay quan sát rất giống nhau.
Ninh Hữu chậm rãi mở hai mắt.
Lúc này Ninh Hữu, có vẻ phá lệ trầm tĩnh cùng nghiêm túc.
Trong mắt cậu hiện lên một tia quang mang kim hỏa, nháy mắt liền biến mất vô hình.
Trải qua hàng ngàn hàng vạn suy đoán, cậu rốt cuộc cũng tìm được biện pháp chính xác sửa chữa thứ này rồi.
Tinh thần Ninh Hữu khẽ nhúc nhích, hiện tại phương pháp sửa chữa đã tìm được, như vậy liền chỉ cần chính thức sửa chữa mà thôi. Chẳng qua, lần sửa chữa này chỉ sợ sẽ tiêu hao của cậu không ít linh lực, điều này khiến cho Ninh Hữu có chút do dự không quyết.
Khoảng thời gian trước, cậu đã từng vô tình hấp thu được linh khí bên trong quặng mỏ, nhưng là từ ngày đó trở về sau, cậu liền không có cách nào tiến vào loại cảnh giới huyền diệu này nữa. Bất quá cũng may tuy rằng cậu không thể giống như ngày đó hấp thu dễ dàng được, nhưng là vẫn có thể hoặc nhiều hoặc ít hấp thu một chút.
Nếu tiến hành sửa chữa lần này, lấy tốc độ hấp thu hiện tại của cậu, như vậy linh khí tiêu hao không sai biệt lắm cần cậu tu luyện một năm mới có thể khôi phục lại được.
Ninh Hữu hơi nhăn mũi, có chút ủy khuất cùng không đành lòng.
Nếu có thể tiến vào loại cảnh giới huyền diệu trước kia thì tốt rồi, chỉ cần hai ngày thôi, mình tuyệt đối có thể khôi phục lại.
Ninh Hữu hít sâu một hơi, nghĩ nghĩ đã sắp đến ngày sinh của mẹ, sắc mặt dần dần trở nên kiên định.
Cùng lắm thì là một năm tu luyện!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!