Hắc Tâm - Chương 8: Hỏa Long (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Hắc Tâm


Chương 8: Hỏa Long (2)


Nhạc trong quán bar inh tai nhức óc, người người điên cuồng nhảy theo các điệu khác nhau, xung quanh nhiễu động vô cùng. Nhưng ở góc phòng này lại bình yên kì lạ, tựa như cách vài bước chân kia là thế giới khác.

Thiên Như tiến lại gần, người của Tuấn Hải đứng lên mấy bước chắn trước mặt cô. Phía sau hắn đang cầm ly rượu nhâm nhi, đầu không thèm ngẩng, nhưng mọi động tĩnh xung quanh hắn đều rõ như lòng bàn tay.

– Hà đại tiểu thư quả nhiên không phải hạng xoàng. Nhanh như thế đã gặp lại cô. – Tuấn Hải ngước đầu lên nhìn Thiên Như, lắc lắc ly rượu trong tay, sau đó đánh mắt sang mấy tên đàn em bên cạnh để chúng nhường đường cho cô.

– Anh cũng không phải hạng xoàng, vô danh tiểu tốt như tôi anh cũng tra ra được rất nhanh. – Thiên Như vừa nói vừa bước lên mấy bước, Tuấn Hải lịch thiệp đưa tay ra làm động tác mời. Thiên Như không khách sáo ngồi xuống ghế.

– Năm ba năm trước có thể người ta không biết cô, nhưng mấy ngày nay không phải cô rất nổi tiếng hay sao? Trong giới không ai không biết cô. Người ta còn nghĩ Thiên Long sắp liên hôn với Thủy Long cơ đấy.

– Liên hôn? – Thiên Như nhếch mép cười. Ngay cả chuyện cô ở trong nhà Tử Chấn hắn cũng đã biết rõ.

Hắn lấy thêm một chiếc cốc rót rượu vào đưa đến trước mặt Thiên Như. Đáng tiếc, cô không muốn uống rượu lúc này, nhất là với tên thâm hiểm không quen biết trước mặt.

– Tôi không uống rượu.

– Cô sợ gì chứ? Tôi biết cô uống được mà. – Hắn nhướng mày thách thức.

Thiên Như tất nhiên có thể uống, nhưng uống là một chuyện cần đề phòng lại là chuyện khác. Ở đây cô phải hết sức cảnh giác.

Thiên Như nhìn hắn nâng ly rượu trước mặt lên uống cạn một hơi. Sau đó đặt mạnh ly xuống bàn, ly thủy tinh va chạm với mặt bàn thủy tinh vang lên một tiếng rất kêu.

Tuấn Hải vô tay ba tiếng, nở nụ cười nhạt, tán thưởng cô:

– Không tệ. Cô quả thật không kém gì đàn ông chúng tôi.

Câu này Thiên Như tạm coi là lời khen.

Thiên Như mỉm cười đắc trí đáp lại câu nói của hắn.

Tuấn Hải thay đổi tư thế khác, ngồi thẳng lưng, bỏ ly rượu xuống bàn, hai tay đan vào nhau đặt lên đùi, hơi ngả người về phía trước. Ánh mắt nghiêm túc nhìn Thiên Như.

– Cô tìm tôi có chuyện gì?

Thiên Như mỉm cười, màn làm quen đã khép lại nhanh chóng nhưng cũng được coi là hoàn mỹ.

– Bắt buộc phải có chuyện mới được tới tìm anh?

– Người thông minh không làm điều dư thừa.

Nhả xong mấy chữ đó Tuấn Hải ném dáng vẻ nghiêm túc vừa xong đi, người lại dựa vào ghế, rót rượu uống.

– Anh ngồi ở đây không phải dư thừa ư?

Hắn đánh mắt sang nhìn cô.

– Không hề. Tôi đang kiểm tra địa bàn của mình.

Mẹ kiếp. Hắn đang nghĩ mình là bá chủ. Đã bắt đầu lên giọng với cô.

Một tên đàn em từ xa chạy lại, nói nhỏ gì đó với Tuấn Hải, hắn sắc mặt không đổi, ra lệnh trở lại với tên đàn em đó. Trong bar quá ầm Thiên Như không nghe được gì.

Lát sau tên tiểu tốt kia nhận lệnh rồi rời đi, Tuấn Hải cũng đứng lên, trước khi đi còn nói với cô:

– Hà đại tiểu thư, mời cô tự nhiên. Tôi còn có chuyện đi trước. – Hắn vòng qua bên kia ghế đối diện cô rồi đi, lúc đi qua cô còn ném cho cô vài chữ. – Sau này ở những nơi như bar cô tốt nhất đừng nên gây sự.

Nói xong hắn rời đi. Thiên Như cũng không quá ngạc nhiên, đây là địa bàn của hắn, việc cô vừa bước vào cửa đã đánh nhau có lẽ hắn đã biết.

Thiên Như cũng đứng dậy, nhanh chóng rời đi, khi ra tới cửa chỉ còn kịp nhìn thấy làn khói mờ do chiếc lamborghini của hắn để lại.

Thiên Như lấy xe trở về, cuộc gặp hôm nay tuy không thu hoạch gì nhưng ít ra cô cũng hiểu một chút về tên huyền thoại Tuấn Hải kia. Hắn hành sự nhanh gọn lại nhạy bén, dứt khoát. Xem ra cô không thể coi thường nhân vật cỡ lịch sử này.

Thiên Như về nhà đã hơn 11h. Tử Chấn đang ngồi trên sô pha trong phòng khách. Thấy thiên Như ăn mắc khác ngày thường hắn nhướng mày nhìn cô.

Thiên Như ngồi đối diện hắn, hắn nhìn cô sau đó ánh mắt lại tập trung vào laptop trước mặt.

– Tử Chấn, Hỏa Long Thủy Long Hắc Long có phải đều biết tôi rồi không?

– Ừ.

Thiên Như vốn chỉ hỏi vu vơ, không ngờ Tử Chấn trước mặt cả ngày không thấy đâu lại trả lời câu hỏi của cô.

– Cô bây giờ rất nổi tiếng, mấy ngày trước tới thủy Long làm loạn, hôm qua lại đánh người của Hắc Long, hôm nay đụng mặt Hỏa Long, tối lại tới bar tìm hắn. Cô có cảm thấy bản thân như được nâng lên thêm tầm cao mới nào không?

– Sao anh biết?

– Nếu cô làm loạn to như thế tôi không biết vậy còn làm lão đại làm gì?

Hắn nói xong cầm laptop rời đi, đi tới cầu thang như nhớ ra điều quan trọng, bước xuống nói với Thiên Như:

– Trước khi cô rước họa sát thân vào người tốt nhất nên về nhà để bố cô bảo vệ cô cho tốt. Lỡ cô có chuyện gì Thủy Long chắc chắn sẽ liên lụy, hơn nữa cô có chuyện bố cô cũng không tha cho chúng tôi.

Nói xong một tràng hắn rời đi. Đúng là tiểu nhân chỉ biết lo cho bản thân.

Thiên Như đứng dậy, hét với theo:

– Anh không định giúp tôi ư? – Ý cô là nếu cô có chuyện anh ta không định giúp cô ư?

– Không thân không thích tôi lấy tư cách gì giúp cô?

Thiên Như chu môi. Không thân không thích mà cô vẫn ở trong nhà hắn mấy ngày nay.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN