Atecz có anh và em - Truyện mình viết các bạn đọc nhé
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Atecz có anh và em


Truyện mình viết các bạn đọc nhé


Trong căn phòng dát vàng ngồi trên những chiếc ghế là sáu vị vua của đất nước Atecz họ cai trị một đất nước xinh đẹp có rượu nho và kẹo bạc hà rất nổi tiếng.Đất nước có đội quân hùng mạnh rèn luyện hằng ngày để bảo vệ đất nước.Sarah mở mắt hóa ra cô đã mơ một giấc mơ đẹp và kì lạ.
Ở trường đại học mỹ thuật cô đang ngồi trên lớp nghe giảng về pha trộn màu.Giờ giải lao cô có đi ra đằng sau trường có hàng cây xanh mát những chiếc ghế đá và có một hồ nước xanh trong.Cô ngồi ở ghế gần hồ nước.Gió mát dễ chịu.Cô bỗng cảm thấy có một quầng ánh sáng mở ra trên không trung.Cô ngất đi.Khi tỉnh dậy cô vô cùng bất ngờ cô không còn ở trường nữa mà đang ở một thế giới khác.Thế giới ấy rất quen.Cô chạm tay vào tóc mình biết không phải là mơ.Cô đang ở một đất nước đất nước này cô đã nhớ ra rồi là đất nước trong giấc mơ của cô mới mơ hồi sáng.Cô vừa vui vừa lo.Cô đang ở trong sân có cung điện to lớn đẹp đẽ.Cô đi tham quan một vòng đang đi cô thấy có người đến cô đứng núp sau hàng cây.Đó là hai vị vua trẻ họ nói chuyện với nhau.Cô nghe thấy cuộc nói chuyện của họ một người nói:”Này Mã Ky lâu rồi chúng ta chưa đi dạo thế này có phải đỡ mệt mỏi với chính sự của triều đình không?”người kia nói:”Cũng thấy thoải mái hơn Bạch Lân cậu có để ý có gì lạ không hình như có người nghe thấy chúng ta nói chuyện ấy hình như sau mấy cây kia có người đó chúng ta đến xem thế nào đi” “Đi thôi”.Sarah rất sợ hai vị vua trẻ ấy đang đến gần chỗ cô đứng.
“Một cô gái xinh đẹp cô đang làm gì ở đây hình như cô không phải người ở đây thì phải?”Mã Ky tránh mấy cái cây hỏi cô.Hai vị vua nhìn cô chăm chú có cảm thấy hết sức thú vị.
“Tôi tôi đến từ giấc mơ của anh đấy…hihi xin lỗi nhé tôi đến đây qua…lúc ngất xỉu ở trường đây là đất nước nào vậy hả hai anh?”Sarah hỏi hai chàng trai đó.
“Đây là Atecz đất nước cổ đại cô tên gì vậy cô gái ta là Bạch Lân còn kia là Mã Ky chúng ta là vua của đất nước này có sáu người là vua còn bốn người nữa cơ họ đang ngồi trong cung điện”là lời của Bạch Lân.
“Tôi là Sarah rất vui được biết mấy vị vua bọn anh các anh giỏi thật còn trẻ mà các anh đã là vua rồi”Sarah cười tươi.Nắng lên nhẹ nhàng.
“Đi nào cô gái để bọn ta dẫn cô vào cung điện”Bạch Lân nói.
Sarah đi theo hai vị vua vào trong cung điện.Cửa mở ba người bước vào bốn vị vua hết sức bất ngờ họ cũng ngắm nhìn cô gái.”Cô gái ấy là Sarah mới đến đây từ giờ chúng ta là bạn đấy các cậu”Mã Ky cười nói với bốn chàng trai đang ngồi trên ghế.Quần thần đã về hết.Họ đang ngồi nghỉ ngơi.Ai cũng thấy vui vì sự xuất hiện của một người con gái đẹp.
“Ta có nằm mơ không?Sarah của chúng ta thật xinh đẹp”Côn Dự nhìn say đắm Sarah khiến cô nàng bối rối.
“Tối nay chúng ta mở tiệc chào đón cô gái bé nhỏ này thôi”Mã Nam nói.Ngồi cạnh Mã Nam là Luận Khả đang im lặng.Tự Dân mỉm cười nhìn cô.Ai cũng chào đón Sarah.Cô trong lòng rất hạnh phúc.Cô có bữa ăn tối ngon lành với sáu vị vua.Cô ngồi cạnh Luận Khả và Bạch Lân.Luận Khả lạnh lùng không nói gì với cô.Bạch Lân quay sang nhìn cô anh gắp miếng gà mật ong cho cô.Cô nhìn Luận Khả cười nhưng cô tò mò về sự im lặng của anh.Cô biết anh là kiểu người lạnh lùng hay có thể là anh đang lo chuyện triều chính chăng?Ăn xong bữa tối cô nói muốn đi dạo với Luận Khả anh đi với cô nhưng vẫn im lặng cô muốn khóc trong lòng vì anh hóa ra là kiểu lạnh lùng.Cô cũng thầm hâm mộ anh anh đẹp trai tuấn tú.Cô biết sáu vị vua ai cũng đẹp trai cả.Riêng Luận Khả khuôn mặt anh nghiêm nghị nhưng vẫn nhìn thấy sự ấm áp cô có để ý đến anh.Cô nói:”Luận Khả sao anh không nói gì anh không muốn biết tôi sao chắc tôi không làm anh quan tâm chứ gì nói gì đi vị vua đẹp trai” “ta không muốn đi dạo nữa giờ cô đi về phòng nghỉ đi”Luận Khả nói xong quay về bỏ cô đứng một mình ở sân sau cung điện.Cô buồn quá thật sự cô rất muốn nói chuyện với anh rất muốn anh vui như mấy vị vua còn lại.Đang đứng đấy bỗng cô giật mình quay ra thấy Bạch Lân đằng sau anh vui mừng không ngại cầm tay cô đi tiếp.Cô cứ để anh kéo cô đi.Anh nói:”Sao lại đứng đấy một mình vậy đi cùng ta đến khu nhà rượu nho đi ta muốn chúng ta thưởng thức rượu nho”.Anh rót rượu nho vào ly rượu của cô cô uống rất nhiều ly và đã cảm thấy say.Bạch Lân không hiểu sao cô uống nhiều rượu như vậy.Cô uống tiếp ly nữa thì anh ngăn cô uống:”Cô say rồi chúng ta về thôi” “Tại sao anh lại không nói gì với tôi anh cứ im lặng mãi vậy Luận Khả anh làm tôi đau lắm anh có biết”Sarah nói xong nằm gục xuống bàn.Bạch Lân lòng bỗng cảm thấy buồn hóa ra cô đã gặp Luận Khả lúc trước và có để ý Luận Khả.Bạch Lân cầm ly rượu nho uống.Uống xong anh dìu Sarah vào phòng mình ngủ.
Sáng hôm sau cô tỉnh giấc và hét lên:”Sao tôi lại ở phòng anh vậy Bạch Lân?Hôm qua tôi đã say sao trời ơi”cô ngồi trên giường và thấy Bạch Lân đang ngồi ở ghế dài đang ngắm nhìn cô.Anh mỉm cười nói với cô:”Tôi đã phải dìu cô về đây đấy nhưng hình như cô chỉ quan tâm đến Luận Khả thôi ta buồn lắm đấy ta có để ý cô đấy” “Anh anh nói thật sao tôi…tôi”Sarah ấp úng cô trong lòng xao động có một người đã để ý đến cô như vậy mà cô lại quan tâm một người khác.
“Xin lỗi anh” cô và anh đã có bữa sáng khi có người đem đồ ăn đến.
Sáu vị vua đang trong triều.Cô ở trong phòng riêng ngồi mơ mộng.Cô ngồi trước gương chải mái tóc dài thì có người xin vào có mang cho cô mấy bộ váy.Cô cảm ơn người đó rồi đóng cửa phòng.Cô cầm lấy một bộ váy lên ngắm một bộ váy đẹp.Cô thay quần áo mặc bộ váy đó.Cô thật xinh đẹp lộng lẫy trang nhã.Cô vẫn có những bữa ăn với sáu vị vua.Ai cũng quan tâm cô nhưng có Luận Khả anh vẫn lạnh như vậy.Trong một buổi đi săn sáu vị vua mỗi người ngồi trên một con ngựa Sarah ngồi với Bạch Lân trên con ngựa có đeo miếng vải đỏ.Là Bạch Lân muốn cô ngồi với anh.Luận Khả nhìn cô gái ấy lời nói những lần cô quan tâm anh cô đang ngồi với Bạch Lân lòng anh thắt lại anh cảm thấy không vui rõ ràng anh đã muốn cô ở gần anh.Tất cả đi săn Bạch Lân giữ cho Sarah ngồi an toàn trên lưng ngựa rồi phi ngựa đi.Buổi đi săn kết thúc đến bữa ăn trưa Luận Khả hôm nay quay sang nhìn cô rồi nói cô đến phòng anh chơi.Cô rất vui nhưng mấy ngày qua cô đã cảm động trước sự chân thành của Bạch Lân.Cô lặng lẽ đến phòng Luận Khả.
“Sarah ta yêu cô cô làm người yêu của ta nhé”Luận Khả không còn lạnh lùng nữa anh nắm lấy tay cô nhìn cô đầy tình cảm.
“Tôi xin lỗi thực ra tôi đã yêu Bạch Lân rồi xin lỗi anh nhé Luận Khả”Sarah lòng rất đau nhưng cô đã yêu Bạch Lân từ lúc nào rồi.
Ngày qua ngày Luận Khả nhìn thấy Sarah và Bạch Lân đi chơi gần gũi với nhau anh không thấy vui.Anh đã yêu cô gái ấy rồi.Luận Khả có gặp Bạch Lân anh muốn đấu kiếm với Bạch Lân để có được Sarah.Anh đã nói với Bạch Lân:”Chúng ta đấu với nhau ai thắng sẽ có được cô ấy”Bạch Lân đồng ý.Hai người đấu kiếm hết nửa ngày.Luận Khả thua Bạch Lân thắng nhưng mặt anh có vết thương.Bạch Lân về phòng Sarah cô vô cùng lo lắng cho anh cô lau rửa sạch rồi băng bó vết thương trên mặt anh rồi bảo anh nghỉ ngơi.Cô hỏi anh mới biết là do Luận Khả muốn đấu kiếm để có được cô.
Cô đến gặp Luận Khả anh ôm chầm lấy cô anh nói anh đã thua nhưng lòng anh vẫn rất yêu cô.Luận Khả nói:
-Ta muốn em chấp nhận ta điều này có được không?
Cô đồng ý Luận Khả hôn cô anh vẫn ôm chặt cô dòng nước mắt chảy trên gương mặt của Sarah.
Anh bỏ cô ra anh nói:”Em cứ đi đi chúc em hạnh phúc”.
Sarah quay đi Luận Khả đứng đó khuôn mặt anh lại lạnh lùng trái tim anh rất đau.Người con gái anh yêu anh không thể giữ bên mình.
Bạch Lân và Sarah ngày càng yêu nhau thắm thiết họ đã tổ chức lễ cưới có dân chúng quần thần và năm vị vua còn lại đến dự.Mã Ky Mã Nam Tự Dân Côn Dự ngồi dưới chúc phúc cho họ cười vui vẻ ai cũng chúc mừng họ.Luận Khả ngồi đấy anh không cười mà im lặng như lần đầu tiên anh nhìn thấy cô.
Lần nhìn thấy em tâm hồn ta xao động
Người con gái bé nhỏ xinh đẹp
Em dịu dàng như nước
Làm cho ta hạnh phúc
Sarah giờ đã là hoàng hậu trẻ xinh đẹp vợ của vị vua Bạch Lân.Họ sống gắn bó hạnh phúc bên nhau ở đất nước Atecz.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN