Tiếng sét ái tình từ lần đầu thấy em
Chương 1 lời hẹn ước
Nhưng không,Vũ Triệt cứ thế lại gần cây phượng mà mặc kệ ông quản gia
Cậu thật sự vô cùng bất ngờ (mồm chữ o mắt chữ A)
Người con gái ấy là 1 cô bé nhỏ ,đôi mắt sáng long lanh ,mái tóc vàng óng bay theo gió, cô đứng dưới gốc cây những cánh hoa phượng rơi làm khung cảnh càng chở nên thơ mộng
-Tắt đi ngọn đèn,để ánh trăng soi sáng
-Quên đi lời ca, để nhịp điệu lên cao,…
-Giọng hát nhẹ nhàng,khiến linh hồn tĩnh lặng
-Dù tôi nhỏ bé_cô chưa kịp hát dứt câu đã nghe thấy tiếng vỗ tay của 1 cậu nhóc trừng lớn hơn cô 2 tuổi
Lúc thấy cô bé ấy dừng hát cậu cũng tiếp tục hát lại câu hát đó
-Dù tôi nhỏ bé ,cũng có giấc mộng to lớn của riêng mình
cứ thế cứ thế họ lại gần và làm quen với nhau
-Mình là Sở Lam 7 tuổi còn cậu_cô vừa nói vừa cười tít mắt
-Hửm… mình là Vũ Triệt 9 tuổi_cậu nhìn cô mà mặt đỏ hết lên
Cả 2 đứa ngồi nói truyện với nhau vô cùng vui vẻ
Đến lúc có người đến tìm Sở Lam trở lại viện mồ côi cô chào cậu và theo về, lúc đi cô nghoảng mặt lại nói to
-Vũ Triệt, mai cậu phải đợi mình ở đúng chỗ này đấy
Vũ Triệt chỉ nhìn cô cười mà không trả lời
Hôm sau đúng chỗ hẹn, cả 2 đứa gặp nhau, kể nhau nghe về ước mơ của mình
-Mình thích hát lắm sau này mình nhất định sẽ làm 1 ca sĩ thật nổi danh_cô hùng hổ nói và có vẻ vô cùng chắc chắn
-Mình cũng vậy ,vậy sau này lớn lên mình tìm cậu và cùng thực hiện ước mơ nhé_cậu cười ôn hòa và quay lại nhìn cô
-Được nhất định,nhất định
lúc ra về Vũ Triệt tặng cô cái vòng mà mình hay đeo
Cô không có gì tặng cậu ấy nền liền lấy cái kẹp tóc tặng cậu
Nhưng sau ngày hôm đó kể cả cô đợi bao lâu cũng không thấy cậu ,cô nắm cái vòng và tự nhủ sẽ thực hiện giấc mơ như đã hứa với Vũ Triệt
…Mấy năm sau …
Buổi tối
-ai da cậu cứ nhìn cái vòng đó làm gì, nhìn thì có may mắn hơn đâu với lại có khi người ta quên cậu rồi cậu cứ cố hát đi mai còn đi thi vòng sơ tuyền Tinh Mộng Thần Tượng_Linh Chi nói với vẻ chán nản cô bạn thân (à quên giới thiệu Linh Chi cũng là bạn thân hồi nhỏ của cô và bằng tuổi cô)
-Cậu mún chết hửm lo ngủ đi _Sở Lam nhăn mặt la mắng Linh Chi
-Hìhì ,sao cậu khó tính thế mình đùa tí thôi _cô cười tít cả mắt
-Thôi được rồi mình cũng ngủ sớm đây _cô tắt đèn rồi đi ngủ
Sở Lam vừa ngủ vừa nghĩ đến truyện hồi nhỏ của mình với Vũ Triết cô nghĩ
-Mình nhất định phải qua vòng này để có thể tiếp tục vươn tới ước mơ và gặp cậu ấy _cô vừa nghĩ vừa thiếp đi
Trong mơ cô gặp 1 người con trai nhưng nhìn không rõ mặt, chỉ cảm thấy vô cùng vô cùng là quen thuộc người con trai đó nắm lấy tay cô và kéo cô đi đến gốc cây phương hổi nhỏ cô gặp Vũ Triết ,anh ta nói
-TỈNH DẬY ĐI SỞ LAM _Linh Chi hét to
-A …hả ..gì vậy cháy nhà hả _cô dụi mắt và cũng vẫn chưa tỉnh ngủ
Linh Chi lấy tờ báo cuốn lại và gõ vào đầu cô
-Cháy cái đầu cậu ý cậu không tính đi thi sao
Sở Lam nhìn đồng hồ
-Á chết mình quên bén mất
-Haizz thật là bó tay với cậu đi ra ngoài đường thì lạnh lùng ,bá đạo ,boy ngầu ,ở nhà thì như 1 con ngốc ấy
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!