Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chương 588: Mỏ quạ đen
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)


Chương 588: Mỏ quạ đen



Biên soạn: Đức Uy –

Vừa liếc trộm đám người Đường Vũ Lân, mấy tên học viên Tinh La Hoàng Gia học viện xì xào bàn tán.

“Có người nói phía đế quốc đã mời bọn họ cũng tới tham gia giải thi đấu Hồn Sư Thanh Niên Tinh Anh Cao Cấp Toàn Đại Lục lần này, đến thời điểm thi đấu trên đài sẽ thấy thôi.”

“Cái này có gì hay ho để so sánh chứ, tuy rằng bọn họ xuất thân từ Sử Lai Khắc học viện, nhưng kém tuổi tác thì sao? Có lẽ nên tham gia nội dung thi đấu dành cho thiếu niên mới đúng chứ? Nói như vậy còn có cơ hội giành quán quân.”

“Không phải. Thật giống là tham gia cùng đám thanh niên, phía đế quốc có thể có chút không tử tế rồi!”

“Cũng không thể nói như vậy, dù sao cũng là sân nhà chúng ta.”

“Ngược lại khẳng định là muốn cho bọn họ một cái hạ mã uy. Có người nói, lần này học viện quái vật bên kia, cũng muốn tới dự thi.”

“Đây xem như là cuộc chiến của Sử Lai Khắc thật giả sao?” Một học viên nữ che miệng cười khẽ.

“Nói năng cẩn thận! Đế quốc rất là coi trọng đối với học viện quái vật.”

Nhét một món điểm tâm vào trong miệng, trên mặt Đường Vũ Lân có vẻ như toát ra mấy phần suy nghĩ, học viện quái vật? Đó là cái quỷ gì?

Biến hóa mà Võ Hồn tiến hóa lần hai đem lại không chỉ là về mặt Võ Hồn, sức mạnh huyết thống Kim Long Vương và Lam Ngân Hoàng dung hợp lại hoàn toàn cùng nhau, đem lại sự phát triển và tăng cường toàn diện cho Đường Vũ Lân, thí dụ như, thính lực.

“Đội trưởng, đi Hồn Đạo Đoàn Tàu có chút cảm giác chột dạ nào hay không?” Tạ Giải khẽ cười một tiếng, xỏ lá.

Đường Vũ Lân tức giận lườm hắn một cái, “Nơi này cũng không phải là Liên Bang, hẳn sẽ không gặp phải Tà Hồn Sư đâu!”

Lại nói, trước đó mấy lần hắn đi tàu đều không có trải nghiệm gì gọi là hay ho cho lắm. Mỗi lần hầu như đều tao ngộ sự tình không tươi đẹp lắm, thậm chí còn từng dính vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Thậm chí ngay cả lần này học viện phái hắn đến Tinh La Đại Lục, đều có mấy phần ý tứ là tránh né uy hiếp của Tà Hồn Sư.

Bất quá, tâm tình Đường Vũ Lân vẫn còn vô cùng tốt, tuy rằng hai tháng này trải qua trên thuyền có thể nói là nước sôi lửa bỏng, nhưng rốt cục hắn cũng đột phá cấp 40, đồng thời nắm giữ Vạn Niên Hồn Hoàn, Võ Hồn tiến hóa lần hai. Cả người đều đã hoàn thành một lần lột xác, rốt cục xem như là triệt để đuổi kịp bước chân các bạn mình, bất kể là tu vi hay là bản thân Võ Hồn.

Phong ấn Kim Long Vương bất cứ lúc nào có thể đột phá tầng thứ 5, tạm thời sẽ không có bất cứ uy hiếp gì. Đoán tạo chính thức bước vào cấp 6, hơn nữa bởi vì nguyên nhân tích lũy lâu dài sử dụng một lần, hắn đã trước sau hoàn thành Linh Đoán Dung Đoán và Dung Đoán 3 loại kim loại khác nhau, ung dung như ý tiến vào trình độ Đoán Tạo Sư cấp 6 cao cấp. Ở tại cấp 6 này, đều là hảo thủ hàng đầu. Đương nhiên, tương lai muốn xung kích Thánh Tượng vẫn còn một con đường rất dài cần phải đi, không chỉ phải tích lũy tu vi, mà cả Linh Đoán Dung Đoán và cả Dung Đoán nhiều kim loại cũng phải củng cố không ngừng mới được.

Khiến cho Đường Vũ Lân hưng phấn nhất chính là tốc độ tu luyện, sau khi Võ Hồn thức tỉnh lần hai, tu luyện Huyền Thiên Công trở nên làm ít mà hiệu quả nhiều, hiện tại tu luyện một ngày cũng tương đương trươc đây tu luyện 3 ngày trên phương diện hồn lực. Người ta đến cấp 40, tốc độ tu luyện đều sẽ hạ thấp, hắn trái lại, vậy mà toàn thể đều có tăng trưởng. Dựa theo tốc độ tu luyện như vậy, thời điểm 20 tuổi, hắn có lòng tin mình có thể đạt đến khoảng cấp 60. Nếu như khi đó có thể hoàn thành Nhị Tự Đấu Khải, vậy thì sẽ có thể thực sự bước vào hàng ngũ của những vị cường giả. Mà cái tốc độ này, so với Vũ lão sư năm đó đều phải nhanh hơn ít nhất 5 năm trở lên.

Hai tay đặt sau gáy, nhàn nhã ngồi dựa vào trên thành ghế, trên mặt mang theo một nụ cười mỉm nhàn nhạt, hắn ngắm mỹ cảnh ngoài cửa sổ, đây thực sự là hưởng thụ hiếm thấy.

“Ồ, đó là cái gì? Là Cơ Giáp sao?” Đường Vũ Lân đột nhiên phát hiện, ngoài cửa xe, xa xa trên bầu trời có một loạt điểm đen di động với tốc độ cao trên không.

Ánh mắt ngưng lại, Tử Cực Ma Đồng vận chuyển. Thứ hắn thấy chính là từng chiếc Cơ Giáp, hình dạng của những người máy này có sự khác nhau thấy rõ so với Đấu La Đại Lục bên kia.

Hồn Đạo Cơ Giáp của Đấu La Đại Lục trên căn bản đều là hình người, mà lúc này những Cơ Giáp hiện ra ở trong mắt hắn lại có đủ loại hình thái khác nhau, hiện ra dáng dấp các giống thú, vô cùng kỳ dị.

Đây chính là Cơ Giáp của Tinh La đế quốc sao! Ồ, những điểm sáng kia là cái gì?

Đường Vũ Lân đột nhiên nhìn thấy, từ trên những Cơ Giáp kia, có từng quang điểm sáng rực lên.

Cũng nhưng vào lúc này, Thái lão vốn đang ngồi yên tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên mở hai con mắt, quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

“Địch tấn công!” Đường Vũ Lân quát to một tiếng, đột nhiên từ chỗ ngồi nhảy lên.

Phản ứng lại không chỉ riêng một mình hắn, một luồng khí tức lành lạnh đột nhiên từ chỗ ngồi phía trước tỏa ra. Thoắt cái, một luồng khí lạnh bao phủ lấy đỉnh chóp của cả toa tàu.

Trên đỉnh đầu mọi người bỗng dưng thấy mát lạnh, nóc tòa tàu bị hất bay. Kế đó, cuồng phong gào thét ùa vào.

Vũ Trường Không lướt người đi tới lập tức giữ lấy Đường Vũ Lân, rón mũi chân, bay lên trời.

Thời khắc mấu chốt liền hiển hiện ra tố chất bản thân, sau khi Đường Vũ Lân quát lớn có địch tấn công, một cái chớp mắt tiếp theo, từng cây Lam Ngân Thảo đã chen chúc ùa ra, phân biệt quấn quanh trên người các đồng đội. Mà những người khác cũng đều không hề hoảng loạn. Trên người Cổ Nguyệt có một vòng quang luân màu xanh được phóng thích, bao trùm lấy cả toa tàu, giúp cho tất cả mọi người trong toa tàu đều cảm thấy thân thể nhẹ tưng.

Trong thoáng chốc, Vũ Trường Không đã bay lên trời. Thân thể Đường Vũ Lân chấn động, từng cây Lam Ngân Thảo thô to như cánh tay bỗng nhiên đung đưa, kéo hết thảy đồng đội ra khỏi toa tàu.

Không chỉ là các thành viên Sử Lai Khắc học viện, Lam Ngân Thảo của hắn cũng đồng thời bao trùm các học viên của Tinh La Hoàng Gia học viên còn đang thất kinh bên kia.

Các thành viên Sử Lai Khắc học viện bên này tất cả đều ngay lập tức phối hợp nhảy lên. Các học viên Tinh La đế quốc thì lại hoàn toàn là bị Đường Vũ Lân dựa vào sức mạnh cực lớn của mình lôi ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, Hồn Đạo Đoàn Tàu liền xuất hiện một màn kỳ dị, một bóng người trắng noãn lạnh giá phóng lên, trên tay hắn kéo theo một người, mà trên thân thể người này phóng thích từng cây dây leo màu lam sậm, phía dưới lại quấn theo một đám người.

Điều này cũng cho thấy Võ Hồn của Đường Vũ Lân đã tiến hóa. Đổi lại là trước đây, với cường độ của Lam Ngân Thảo, đồng thời kéo nhiều người như vậy đi ra, tất cả đều phải dựa vào lực cánh tay của Đường Vũ Lân, trong lúc vội vàng như vậy sự là nhất thời rất khó có thể hoàn thành.

Trong một cái chớp mắt ngay khi bọn họ vừa vụt ra khỏi toa tàu, từng tiếng nổ vang kịch liệt đã vang lên ở bên dưới.

Thứ kia rõ ràng là vô số Hồn Đạo Đạn Pháo, trực tiếp trút xuống ở bên trên Hồn Đạo Đoàn Tàu. Xa xa bay tới có hơn trăm chiếc Cơ Giáp, một bộ Cơ Giáp cầm đầu, rõ ràng là màu đỏ!

Thế nhưng, không giống với Cơ Giáp màu đỏ của Mục Dã, chiếc Thần Cấp Cơ Giáp này lại có dáng dấp của một con chim diều hâu, hai cánh giang ra, tốc độ nhanh vô cùng. Hầu như cùng lúc loạt đạn pháo nổ vang, nó cũng đã xuất hiện ở phía trên Hồn Đạo Đoàn Tàu.

Loạt đạn khủng bố như vậy, dĩ nhiên khiến hết thảy toa tàu của Hồn Đạo Đoàn Tàu đồng thời rung chuyển, ánh lửa bắn lên, tiếng nổ vang vọng, mảnh vỡ sau khi Hồn Đạo Đoàn Tàu nổ tung tạo thành bay tứ tán.

Phải biết, bên trong đoàn tàu này, hành khách chủ yếu là các thành viên sứ đoàn của Đấu La Đại Lục đấy!

Sau khi sứ đoàn tiến vào Tinh La Đại Lục, tuy rằng đã tách nhóm ở tòa thành thị duyên hải, nhưng ít ra có một nửa dự định đi tới Tinh La thành, tất cả đều đang ở trên chiếc Hồn Đạo Đoàn Tàu này.

Nhưng cũng vào lúc này, một màn kỳ dị xuất hiện.

Tầng tầng ngân quang từ bên trong Hồn Đạo Đoàn Tàu đang rung chuyển lan ra, ánh lửa bập bùng mau chóng bị dập tắt. Chiếc Hồn Đạo Đoàn Tàu sau khi lăn vòng vòng trên không, rơi xuống mặt đất. Nhưng cả đoàn tàu đều chậm rãi rơi xuống, nhờ được vầng hào quang màu bạc kia bao phủ.

Loạt đạn nổ tung trước đó, phần nhiều đều dính vào phía bên ngoài của đoàn tàu, bản thân đoàn tàu tuy rằng cũng có nhiều chỗ tổn hại, nhưng cũng không hề như dự đoán của đám người tập kích, bị đánh tan thành mảnh vỡ.

Tiếp đó, một cột sáng màu bạc óng ánh đột nhiên bay lên trời, bắn mạnh vào Hồng Cấp Cơ Giáp ở giữa không trung.

Cơ Giáp màu đỏ có tốc độ quá nhanh, cứ như thể là một ảo ảnh thoắt ẩn thoắt hiện giữa không trung, lướt người một cái liền xuất hiện ở cách đó mấy trăm thước, tránh khỏi công kích của ngân quang.

Nóc tàu bị phá tan, một thân ảnh mau chóng lao ra từ bên trong.

Trong lúc nhất thời, các loại ánh hào quang lần lượt sáng lên từ bên trong con tàu. Từng chiếc Cơ Giáp cũng là cấp tốc từ bên trong Hồn Đạo Đoàn Tàu vọt ra. Chính là đội hộ vệ Cơ Giáp Tinh La Đại Lục lần này phụ trách hộ vệ cho sứ đoàn.

Bên trong những Cơ Giáp Sư này, tuyệt đại đa số đều là Tử Cấp Cơ Giáp, còn có 4 chiếc Hắc Cấp Cơ Giáp, tổng số cũng có 30 chiếc. Bọn họ dồn dập bay lên trời, đồng thời phát động từng đạo Hồn Đạo Xạ Tuyến, ngăn cản những kẻ địch kia.

Nơi ngực mỗi bộ Cơ Giáp đột kích kia, đều có một dấu ấn đầu lâu. Thứ bắt mắt nhất của chiếc đầu lâu kia chính là, bên trong viền mắt có đồ án một ngọn lửa màu xanh lục hừng hực cháy. Cực kỳ quỷ dị.

Thái lão lăng không đứng thẳng, Ngân Nguyệt soi sáng, khí tức khóa chặt ở trên bộ Thần Cấp Cơ Giáp của kẻ địch. Chính nhờ có bà che chở, Hồn Đạo Đoàn Tàu này mới không gặp phải tai nạn mang tính chất hủy diệt.

Nhưng coi như là vậy, bên trong sứ đoàn giao lưu, trong quá trình Hồn Đạo Đoàn Tàu lăn lộn cũng có không ít người bị thương.

Đường Vũ Lân nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Tạ Giải, “Ngươi cái miệng ăn mắm ăn muối này!”

Tạ Giải mặt đầy vô tội nói: “Lão đại, không phải là ta mỏ quạ đen, là do vận may của ngươi đó nha!”

Vũ Trường Không lạnh lùng nói: “Bớt phí lời đi, tự bảo vệ tốt chính mình, đi vào trong toa tàu, cứu viện người bình thường.”

Bên trong Hồn Đạo Đoàn Tàu không thể đều là Hồn Sư, bất kể là nhân viên hay là một ít hành khách phổ thông, cũng đều là người bình thường mà thôi. Trải qua sự cố lăn vòng vòng vừa rồi, không biết tình huống của bọn họ thế nào?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN