Niệm Tiên Quyết
Chương 41: Họp bàn bí mật cùng lão gia chủ, Bá Thiên Lăng (3)
Bá Thiên Vũ là một kẻ rất gian manh, xảo trá và vô cùng mắc dạy.
Không hề giống như Bạch Cổ Hi đã nói, hắn sẽ thống nhất quyền lực trong trấn, vì rõ ràng thì trình độ của nàng còn rất non, không già giơ như hắn. Mà nếu đã không già giơ như hắn thì nàng làm sao có thể biết được ý định làm việc của hắn.
Thống nhất quyền lực ư?
Không, hắn sẽ không làm thế bởi sáu nguyên nhân chính yếu sau.
Thứ nhất. Bá gia không có gì vượt trội hơn so với ba nhà Lâm, Dương, Liễu.
Thứ hai. Nội tình ba nhà này ra sao, chẳng ai có thể biết, đặc biệt là những vị lão tổ luôn thích thẩm du ở trong nhà của họ.
Thứ ba. Quá nhiều, quá rộng, không thể và không đủ để Bá gia quản lý hết nếu thống nhất quyền lực.
Thứ tư. Muốn phát triển thì phải phát triển cho lớn, đừng nên chỉ đặt tiêu chí ở một cái trấn bé nhỏ, củ chuối, mà thay vào đó hãy dùng nó làm bước đệm để tiến xa hơn.
Thứ năm. Cứ tạm thời an phận, đợi hắn ra đi vài năm, tu luyện thành siêu nhân rồi quay về kéo lên.
Thứ sáu. Dù có thống nhất được quyền lực như thế nào đi chăng nữa thì quyền lực thật sự trong trấn Thanh Hà vẫn luôn thuộc về Phủ Trấn Chủ, là của triều đình Nam Thiên quốc!
Do vậy, hắn không muốn thống nhất quyền lực trong trấn mà là đề xuất một kiến nghị với Bá Thiên Lăng như sau: Bá gia hi sinh một lượng tài nguyên bằng với một nửa tài sản đang có, cúng nạp cho Lý gia ở Mạc Kha thành nằm ở phương Đông, cách trấn Thanh Hà gần 200 dặm để đưa Bá Thiên Hạo, là thằng nhóc “Hạo ca” được mấy đứa nhỏ ca tụng vào trong Lý gia học tập 3 năm.
Mục đích là…
Nhận được sự bảo hộ của Lý gia, đúng không?
Đúng cái con cóc!
Thằng nhóc Thiên Hạo này ở Bá gia, ở trấn Thanh Hà thì được xưng là thiên tài kiệt xuất đấy. Nhưng mà so với đại tộc có Khai Lực cảnh cường giả như Lý gia, trong nhà thiên tài nhiều như mây thì thằng nhóc Thiên Hạo chỉ thuộc hạng bình thường thôi. Nó vào Lý gia rồi thì chắc chắn sẽ giống như đứa con gái của Trần gia, đếu ai chú ý đến, đợi hết 3 năm liền đá đít nó về Bá gia.
Ủa, vậy con chó Bá Thiên Vũ làm vậy để làm chi, óc cớt à?
Óc cớt cái củ liềng!
Con chó Bá Thiên Vũ già giơ ở chỗ, hắn không như Trần gia chỉ “cúng một người”, mà còn là cúng thêm “một nửa tài sản” của Bá gia. Mục đích chính là để mua một tiếng ho “hựm” của Lý gia đối với công việc khuếch trương địa bàn của Bá giá.
Đồng ý là Bá gia sẽ mất một lượng tài nguyên bằng một nửa gia tài hiện tại. Nhưng…
Nhờ một tiếng “hựm” của Lý gia, một gia tộc có cường giả Khai Lực cảnh trấn giữ, ba vùng tài nguyên và vài mối làm ăn mà Bá gia đang tranh chấp với Dương gia, Liễu gia sẽ thuộc về Bá gia. Từ đó, Bá gia rất nhanh sẽ lấy lại những tài sản đã mất.
Và cũng nhờ tiếng “hựm” này của Lý gia, Bá gia chắc chắn sẽ có được ba năm yên ổn, giúp hắn yên tâm ra đi tìm đường “cứu nước”. Sau ba năm, khi hắn trở về thì đó sẽ là một đại cục hoàn toàn khác giành cho Bá gia.
Cụ thể, có lẽ là Bá gia sẽ di chuyển đến nơi khác, rộng lớn hơn để cắm rễ, chứ không ở mãi cái trấn hẩm hiu, nhỏ bé này.
Còn chuyện thống nhất quyền lực trong trấn, người có chí lớn như hắn thì đâu có rãnh hơi để lo chứ a.
Hắn đã nói rồi, hắn chỉ thích được tự do, tay ôm mỹ nữ vui chơi hồng trần, tâm tư đâu mà thống nhất, rồi tối ngày kiểm soát đứa này, kiểm soát đứa kia, coi có động tĩnh gì, các ngươi tính làm phản sao, đấu tranh, đấu trí này nọ, mệt đầu, nhức óc.
Hắn đéo thích, đéoooo bao giờ thích!
Bạch Cổ Hi cũng hoàn toàn không phải một người non kinh nghiệm, nàng thật sự là một nữ nhân rất cơ trí, rất thông minh, đầy mưu lược. Nàng đoán sai hướng hành động của Bá Thiên Vũ, đơn giản chỉ là vì nàng không ngờ hắn lại không thích làm chúa tể mà thôi. Chứ nếu nàng biết, nàng đã không bao giờ nói hắn đi thống nhất quyền lực ở trấn Thanh Hà.
– Hử, tại sao vậy Vũ nhi? Đây là sách lược rất hay, tất cả các vị lão tổ và trưởng lão đều đã đồng ý thông qua rồi mà?
Bá Thiên Lăng hết sức kinh ngạc. Đây rõ ràng là một kế sách cực hay đến từ thằng cháu kỳ tài, nhờ nó Bá gia nhất định sẽ vững như thạch ở trấn Thanh Hà, nhưng bây giờ tại sao lại thay đổi?
Chẳng lẽ đã có kỳ biến diễn sinh?
Bá Thiên Vũ bình đạm, đáp.
– Bởi vì chúng ta sẽ có cường giả Khai Lực cảnh hỗ trợ. Không cần thiết phải mượn hơi từ Lý gia nữa.
– Hả?! Chúng… chúng… ta sẽ có cường giả Khai… Khai Lực cảnh?!
Nghe được lời này, Bá Thiên Lăng lập tức giật nảy mình, miệng gần như là bị cà lăm nói.
Nhưng rất nhanh, Bá Thiên Vũ đã lên tiếng, đè ép sự hết hồn của lão xuống.
– Cháu không có nhiều thời gian. Chúng ta sẽ nói ngay sau đây.
– Vấn đề thứ ba. Chúng ta sẽ hủy hôn với Liễu gia.
Phải. Ngày xưa khi còn nhỏ, lúc mọi người còn chưa đặt cho hắn cái danh hiệu phế vật, hắn vì muốn tạo mối quan hệ giữa Bá gia với Liễu gia, thuận tiện cho hai bên giao du cái tuyến đường buôn bán nên đã dụ dỗ một bé gái tên Liễu Ngọc Trân của Liễu gia, khiến bé này chết mê, chết mệt hắn, chạy về đòi bà bà của nàng tạo hôn ước với hắn khi lão gia chủ Bá Thiên Lăng đến cầu thân.
Nhưng bây giờ thì đã không cần thiết nữa, mà dù hắn không hủy hôn, muốn cưới Liễu Ngọc Trân, tuyệt sắc giai nhân thiếu nữ hạng tư của trấn, sợ là cũng không còn được nữa.
Bởi một nguyên nhân đơn giản thôi, con củ liềng Bạch Cổ Hi bị điên.
– Cái này… cháu nên suy xét lại, làm vậy sẽ không tốt cho quan hệ giữa hai nhà Liễu, Bá chúng ta.
Bá Thiên Lăng nhíu mày, đề nghị.
Điều lão nói không hề sai. Bị một thằng phế vật hủy hôn, tin này nếu truyền ra ngoài, Liễu gia xem như bay cmn mặt.
Mà một khi để Liễu gia giận lên, những đợt vận chuyển hàng hóa buôn bán về hướng đông, đến trấn Hồng Hà của Bá gia sẽ có xác suất bị cướp, bị đánh phá rất cao.
Bá Thiên Vũ chỉ nói.
– Nội yên tâm, sẽ có người lo điều này.
Rồi hắn lại nói.
– Nếu lão Trấn chủ Trịnh Hiên có đến cầu thân, lập tức khước từ.
Đã nói rồi. Mọi cử động trong trấn Thanh Hà này, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Vốn dĩ trước kia, hắn định là sẽ làm rể ở Phủ Trấn Chủ, tạo lập một mối quan hệ với người của triều đình, dần dần, từng bước leo lên cao.
Cho nên ban đầu hắn vì biết rõ lão Trấn chủ mất nết này có lòng tự cao “ta đây” rất lớn, kêu ông nội hắn đi cầu thân thì khẳng định sẽ bị lão Trấn chủ chửi sml, đuổi về. Do vậy nên hắn mới tạo nên kế hoạch mắc dạy lên trên người của Trịnh Phiêu Phiêu để chọc tức Trịnh Hiên, hướng Trịnh Hiên đến lựa chọn phải cưới hắn về cho con gái lão cùng với ý định ngày đêm đá trứng hắn, cười ha ha vì cướp được thiên tài ẩn mình của Bá gia. Nhưng thật tiếc cho lão, lão chỉ là một con bò bị hắn dắt từ đầu đến cuối mà thôi.
Bây giờ, hắn không cần điều này nữa, nguyên nhân cũng là bởi…
Con củ liềng Bạch Cổ Hi bị điên!
– Không được, cái này nhất định không thể!
Bá Thiên Lăng dù rất khó hiểu, tại sao Bá Thiên Vũ lại nói điều mà theo lão thấy là vô lý như vậy, Trấn chủ mà lại muốn có một đứa con rể phế vật như cháu? Nhưng lão ngay lập tức làm ra phản đối.
Đùa, giỡn mặt với Dương, Lâm, Liễu gia thì còn đường để đi. Nhưng một khi chọc điên lão Trấn chủ Trịnh Hiên lên thì nát hết mọi đường. Nên biết, nơi đây, trấn Thanh Hà này là nằm trong quản lý của lão, để lão không vui thì đừng trách đất Thanh Hà vì sao lại có vị cớt với Bá gia.
Bá Thiên Vũ lần nữa nói.
– Nội yên tâm, sẽ có người lo chuyện này.
Hắn lại nói.
– Có lẽ sáng nay hoặc gần trưa, sẽ có một người tên Bạch Cổ Hi đến Bá gia chúng ta.
Đcm, thua!
Ngay cả việc này mà hắn cũng đoán ra được thì đã chẳng còn lời nào để có thể diễn tả được sự nguy hiểm trong cách tính toán của hắn.
Đây đúng thật là một người có ăn, có học, lại có tư duy minh Bá Thiên Vũ của hôm kia, hôm kìa và hôm qua?
– Nội hãy lập tức lấy thứ quý giá nhất, có giá trị nhất của Bá gia chúng ta, giúp cháu cầu thân ngay với nàng. Nàng chắc chắn sẽ đồng ý thôi. Sau đó thì nội cứ chia sẻ với nàng về chuyện hôn ước của cháu với Liễu gia và cả chuyện Trấn chủ Trịnh Hiên cầu thân, nếu lão đến.
– Rồi giúp cháu nhắn đôi câu này với nàng.
– …
– …
Nói xong, Bá Thiên Vũ dường như cảm thấy không nên nén lại Bá gia lâu hơn nữa, hẳn là đã mười phút trôi qua rồi. Hắn nói nhanh.
– Nội đừng hỏi gì nữa, cứ làm hệt theo lời cháu. Lúc cháu về sẽ giải thích sau nếu nội chưa hiểu. Cháu bây giờ có việc rất gấp cần đi làm.
Dứt lời, hắn liền đi lên bật thang dẫn đến mặt đất. Thế rồi khi đứng trước nắp phòng, hắn bỗng nhiên lạnh lẽo giọng, nói.
– Vấn đề cuối cùng. Nội hãy sắp xếp người mới đi. Vào đúng ngày tổng kiểm tra thực lực của gia tộc, Bá Lang Lang và Bá Vân Tiêu nhất định phải chết!
Rồi hắn mở nắp lên, bước ra ngoài và biến mất khỏi Bá gia sau đó.
Để lại bên dưới căn phòng bí mật là sự bất ngờ rồi nhanh chóng hóa thành nỗi muộn phiền hiện rõ trên gương mặt loáng thoáng vài ba nếp nhăn lớn của Bá Thiên Lăng.
Một lúc sau, lão đưa tay vuốt mạnh đôi mày dày, thở dài.
– Xong rồi, vậy là xong rồi a…
Mặc dù lão không biết đứa cháu không có tu vi này của mình sẽ giết Đại trưởng lão và thiên tài trẻ tuổi bậc nhất Bá Vân Tiêu như thế nào, nhưng lão hoàn toàn khẳng định, hai người đó thật sự sẽ chết vào đúng ngày Bá gia tổ chức cuộc tổng kiểm tra thực lực định kỳ hàng năm.
Đây sẽ là một mất mát lớn của Bá gia!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!