Fanfic |BTS - Suga x You| Nắng - Chap 2: Dọn dẹp phòng ký túc.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
274


Fanfic |BTS - Suga x You| Nắng


Chap 2: Dọn dẹp phòng ký túc.


Sau khi bạn và cậu đã tìm thấy kí túc xá, và cả hai đang đứng trước cửa của kí túc xá, bạn lên tiếng :

– Ê cu, mày ra đằng sau lấy chìa khóa chưa?

– Rồi, của mày nè! Còn đây của tao! – Cậu nói rồi xòe bàn tay rộng lớn lúc trước xách hai va li ra :v Có hai chùm chìa khóa, cậu đưa cho bạn một chùm rồi lấy chùm của cậu mở cửa.

“Tạch”

Cánh cửa vừa mở ra, chao ôi!
Một cảnh tượng đẹp đẽ gọn gàng hiện lên trước mắt cậu và bạn.

– Chòi má, cái quần gì đây? Tao với mày sẽ sống trong bãi chiến trường này á?

Bạn ngạc nhiên, không tin nổi vào mắt!

Phòng gì đâu mà bừa bộn, bàn ghế lộn xộn, rồi cốc bát để lung tung bừa bãi, rèm cửa rách lả tả rơi dưới đất. Nhìn thì khá lịch sự nhưng trong căn phòng lại không hề lịch sự chút nào!

Cậu ngồi sụp xuống đất, há hốc mồm :

– Nà…nà ní? Mọe nó chứ xíu nữa dọn xong thì tao với mày quy tiên à?

– Haizz, thôi cố chịu, đã sang được Hàn rồi thì phải dọn thôi. Chứ mày định sống kiểu này mà không dọn dẹp á? – Bạn thở dài, lắc đầu.

Đường đường là cô chiêu cậu ấm mà phải dọn dẹp, rồi ở trong căn phòng thế này á?

Mà nói đúng ra thì, từ nhỏ, bạn cũng không được nuông chiều, bình thường vẫn phải giúp ba mẹ việc vặt cơ. Dọn dẹp thế này thì cũng hơi quá.

Thế là bạn và cậu khệ nệ xách va li, túi đựng đồ linh tinh để vào góc phòng, chỗ sạch nhất. Hai người bàn nhau, định để bạn đi xin bà chủ của ký túc mấy cái giẻ lau nhà, còn cậu ở lại nhặt mấy mảnh rác, túi bóng, vỏ bánh kẹo ở trên sàn nhà vô thùng rác.

Vậy là bạn đi ra tìm bà chủ mượn giẻ, đi khắp mấy phòng, ngó qua ngó lại chẳng thấy bà chủ đâu, còn bị hiểu lầm là tên biến thái mới chết !

Sau một hồi loanh quanh, bạn thấy bà chủ của bạn đang buôn dưa lê bán dưa chuột với mấy bà khác, bạn thở dài. Đúng là mấy bà này có khác!

Bạn lại gần, chạm khẽ vào vai bà chủ, bả giật mình quay phắt một cái :

– Xong từ réo, trời mẹ cái gì đấy?

– Cháu…cháu chào các bác, cháu là sinh viên, cháu ở phòng 215. Bác có thể cho cháu mượn mấy cái giẻ lau được không ạ?

Bạn (thỏ thẻ) nói. Tiếng Hàn của bạn khá tốt, chỉ là bạn thường nói tiếng Việt.

– Ờ, cháu ra đằng kia có một chậu giẻ kia kìa! Lấy nhiêu thì lấy, lau xong nhớ giặt rồi bỏ lại chỗ cũ nhé.

Bà chủ chỉ tay cho bạn rồi quay ra buôn tiếp.

Bạn vâng dạ, cảm ơn rồi chạy ra chỗ chậu giẻ, lấy khoảng 6,7 cái rồi đem vào phòng của bạn và cậu.

Vào đến nơi, bạn không thấy cậu đâu. Bạn nghĩ cậu vô vệ sinh để lau chùi, bạn không nói gì, lặng lẽ bỏ giẻ vào cái chậu góc nhà. Xong, bạn lấy một cái lau khung cửa sổ, rồi đến bàn ghế, đến sàn nhà.

Lau mãi chưa thấy cậu đâu, bạn bèn gọi :

– Phước ơi, mày chết xó nào ra đây tao biểu coiiiii!!~

– Nae. Tao đây.

Cậu từ trong phòng ngủ chui ra, bạn tưởng cậu vừa ngủ dậy thì hốt hoảng:

– Lậy túa, phòng ngủ đã lau với dọn dẹp đâu mà mày ngủ! Khiếp, thằng ở bẩn!!!

– Con quễ, mày điên à! Ai bảo tao ngủ! Tao vừa tìm tên Hàn của tao với mày rồi chiều đi làm hồ sơ đó! Mẹ, chưa cảm ơn tao thì thôi nhé! Ai bảo tao tốt quá cơ!! – Cậu vừa nói vừa không quên tự luyến bản thân.

– Ai mà biết, dù sao cũng cảm ơn. Hì hì – Bạn gãi đầu kèm theo nụ cười tươi như ánh nắng ban mai khiến tim ai đó lỡ chệch một nhịp.

– Thôi làm đê! Để tao vô lau dọn vệ sinh.

– Ờ, mà tao với mày tên gì nhỉ?

– Mày á. Để xem….mày tên…. Han Eunji, còn tao là….Park Kwon. Từ bây giờ, tao với mày phải nói chuyện với nhau bằng tiếng Hàn, tên cũng đã có. Không được gọi tên cũ hay nói bằng tiếng Việt nhé. Trừ khi có chuyện gì đó.

– Rồi rồi ok.. Han Eunji.

(Và bây giờ, nếu có chuyện gì, bạn và cậu nói bằng TV thì mình sẽ in đậm hoặc in nghiêng nhé)

Sau khi biết tên xong, cả hai bạn dọn dẹp. 2 tiếng sau ~~

– Yeah, cuối cùng cũng xong. Haizz, mệt vờ lờ. – Bạn lau mồ hôi rồi thở hắt. Mệt chết đi được ~

Sau 2 tiếng thì căn phòng ký túc của cả 2 đã được dọn dẹp sạch sẽ. Không một mảnh rác hay hạt bụi. Nếu nhìn kỹ lại thì căn phòng cũng khá lịch sự.

Phòng bếp, phòng ngủ, phòng vệ sinh, phòng khách, phòng tắm được xếp một cách hài hòa. Chẳng khác gì một căn nhà, nhưng là căn nhà mini.

Quên chưa nói, căn phòng KTX này có 2 phòng ngủ, một phòng có tông màu sáng, một phòng có tông màu tối hơn một chút. Gọi là phòng E và phòng K nhé. Bạn ở phòng E, phòng còn lại là cậu ở.

Dọn xong, hai bạn ngồi nghỉ một lúc, uống hàng chục cốc nước đá rồi ai vào phòng nấy. Chẳng ăn uống gì luôn cơ :v

Bạn về phòng, nằm vật ra chiếc giường lớn hơn chiếc giường một một chút. Nhắm mắt vào, chưa kịp đánh một giấc thì “TING”.

Chiếc điện thoại của bạn hiện lên một thông báo. Có tin nhắn mới, bạn mở điện thoại lên, là cậu nhắn. Nội dung như sau :

“Ei nhóc, đói thì ăn bánh mì trong vali đi, t để vali trên bàn ấy. Ở đây không có mì gói đâu. Ăn xong rồi ngủ sớm, chiều t với m đi làm hồ sơ. Tiện thể có gì t vs m đi chơi luôn.”

“Uhm, mơn babe nhé <3”

Bạn nhắn lại kèm một icon trái tym khiến ai đó vui phát sợ :v

Bạn không ăn bánh mì mà nằm ngủ khì luôn, chẳng chịu đắp chăn hay chiếu gì.

“Con nhóc này, chẳng chịu đắp chăn, nhỡ lạnh thì sao!”

Cái chăn trên người bạn được kéo lên bởi bàn tay ai đó ~

Ai đó trở về phòng và suy nghĩ về cái icon trái tym bạn gửi ~ Một hành động vô tư của bạn có thể khiến ai đó tan chảy a ~

—————–

Hết chap 2, đọc xong đề cử dùm tớ nhé. Chap 4 xuất hiện cục đường cute nhé ~ Nhớ đừng đọc chùa nghen ~ Yêu mấy cậu <3 Moahh <3

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN