Con đường tìm lại cuộc sống đã mất - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Con đường tìm lại cuộc sống đã mất


Chương 2


Giới thiệu nhân vật mới
Đường Huệ Nhi: là bạn thân của Ngân Tuyên, can đảm, luôn giúp đỡ cho người bạn của mình.
Mạc Y Linh: là bạn thân của Ngân Tuyên, thông minh, lạnh lùng, luôn giúp đỡ cho người bạn của mình.
Đông Phương Tư Lam: là anh họ của Ngân Tuyên, khá là lạnh lùng với người khác nhưng lại yêu thương và cưng chiều Ngân Tuyên hết mực, là một người có địa vị trong xã hội.
CHAP 2
Tài xế:- Thưa tổng tài, đã sắp đến giờ bắt đầu cuộc họp rồi ạ.
Thiên Hàn:- Ừm…* Trông Thiên Hàn có vẻ khá là lo lắng cho Ngân Tuyên*. Chúng ta đi thôi.
Tài xế:- Vâng, tôi sẽ chuẩn bị xe cho tổng tài.* Thế là bác tài xế rời khỏi phòng bệnh*
Thiên Hàn:- Tuyên à,… Cuối cùng anh cũng tìm được em, anh sẽ không để em một mình nữa, bầy giờ anh phải đi họp, khi nào họp xong thì anh sẽ quay lại thăm em.*Nói xong Thiên Hàn lại hôn lên trán của Ngân Tuyên*
*Khi anh chuẩn bị đi họp thì bỗng nhiên anh lại gặp Tư Lam ở đó*
Thiên Hàn:- Chào anh Tư Lam, cho hỏi anh đến bệnh viện có chuyện gì không ạ???
Tư Lam:- Vâng, tôi đến thăm em gái tôi, nghe nói em tôi bị xe tông.
Thiên Hàn: *Em gái, chẳng lẽ là Ngân Tuyên, không thể nào, cô ấy chưa từng kể cho mình về chuyện cô ấy có anh trai*
*Tư Lam vô phòng bệnh của Ngân Tuyên*
Tư Lam:- Ngân Tuyên!!!…Ngân Tuyên à…ai đã hại em ra nông nỗi này.
*Ai vậy, sao giọng nói này nghe quen thuộc quá*…*Ngân Tuyên mở mắt ra*
Ngân Tuyên: Anh Tư Lam…Tại sao anh lại ở đây??
Tư Lam:- Đứa em ngốc nghếch này… còn không phải là vì em sao. Mấy ngày nay, không thấy em nghe điện thoại, anh cảm thấy lo lắng nên cho người điều tra, khi đó anh biết được em bị xe tông.
Tư Lam:- Nói cho anh biết, là ai đã hại em ra nông nỗi này
Ngân Tuyên:- Lúc trước, bà mẹ kế đó đã đuổi em ra khỏi nhà. Sau đó, em chạy đến nhà của Đường Nguyệt Thần thì em biết được anh ấy với Đỗ Kì Giai là đang yêu nhau, em đã bị lừa suốt bao lâu nay.*càng nói thì nước mắt càng tuôn ra*
Ngân Tuyên:- Anh ơi, bây giờ em phải làm sao đây…Híc…híc…Tại sao những chuyện này luôn xảy ra với em…Phải chăng nếu em chết đi thì em sẽ không còn cảm nhận được sự đau khổ,như vậy có phải sẽ tốt hơn.
*Tư Lam ôm Ngân Tuyên vào lòng*
T ư Lam:- Em nhất định phải sống, nếu em chết rồi thì anh phải làm sao đây. Trước khi anh gặp được em, anh đã luôn phải sống trong bóng tối, chẳng ai quan tâm tới anh, kể từ khi anh gặp được em, em luôn quan tâm, cười đùa với anh và chưa bao giờ bỏ rơi anh.
Tư Lam:- Anh rất vui, vì vậy nên anh không hề muốn em chết, nếu không có em thì anh đã không được như bây giờ. Vì vậy nên anh muốn em sống thật tốt. Họ đã tổn thương em, chẳng lẽ em không muốn trả thù họ.
Ngân Tuyên:- Vâng…cám ơn anh, mối thù này em không chỉ không trả cho họ mà em còn muốn trả cho họ gấp trăm lần.
*Trong lúc đó thì có hai người vào phòng bệnh của Ngân Tuyên*
Ngân Tuyên:- Huệ Nhi, Y Linh??
*Huệ Nhi khóc và chạy tới chổ của Ngân Tuyên và ôm lấy cô ấy*
Huệ Nhi:- Tuyên ơi, chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy???
* Ngân Tuyên kể hết mọi truyện với Huệ Nhi và Y Linh*
Y Linh:- Vậy bây giờ cậu sẽ ở đâu???
Ngân Tuyên:- Tớ… tớ cũng không biết nữa.
Y Linh:- Vậy thì đến nhà của bọn tớ. Cậu thấy thế nào??
Ngân Tuyên:- Được vậy thì tốt quá. Anh ơi, anh cho em xuất viện nhá.
Tư Lam:- Thôi được rồi. Xong rồi thì anh đi họp luôn đây, em nhớ giữ gìn sức khỏe nhá.
Ngân Tuyên:- Vâng ạ. Tạm biệt anh.
*Thế là Ngân Tuyên đã xuất viện và dọn đến nhà của Huệ Nhi và Y Linh*
*Trong lúc đó*
Thiên Hàn:- Được rồi, cuộc họp đến đây là kết thúc.Nếu không có việc gì thì tôi đi trước.
Tài xế:- Cho hỏi ngài muốn đi đâu ạ?
Thiên Hàn:- Đến bệnh viện hồi sáng.
Tài xế:- Thưa tổng tài, ngài có quen biết với cô gái hồi sáng sao?
Thiên Hàn:- Cô ấy từng chơi thân với tôi và cô ấy là người đã cứu sống tôi mấy năm về trước.
*KÍ ỨC CỦA THIÊN HÀN*
Khi ấy tôi từng một lần bị rớt xuống nước thì cô ấy chính là người đã cứu sống tôi.
Ngân Tuyên:- Này… Cậu không sao chứ…Này
Thiên Hàn:- Khụ… khụ…khụ…
Ngân Tuyên:- Cậu không sao chứ?
Thiên Hàn:- Tớ…tớ không sao. Cậu là…?
Ngân Tuyên:- Tớ là Đỗ Ngân Tuyên.
Khi đó cô ấy nhìn tôi với một ánh mắt dịu dàng vô cùng, nụ cười của cô ấy tỏa sáng như một thiên thần.
Ngân Tuyên:- Vậy còn cậu… Cậu tên gì?
Thiên Hàn:- Tớ tên là Diệp Thiên Hàn.
Kể từ đó chúng tôi bắt đầu chơi thân với nhau. Nhưng bỗng nhiên một ngày, tôi buộc phải đi du học. Nhưng tôi không ngờ rằng ngày tôi đi du học lại là ngày mà mẹ của cô ấy mất. Cô ấy chạy đến tìm tôi nhưng khi ấy tôi lại không có ở đó.
Ngân Tuyên:- Thiên Hàn à! Cậu đang ở đâu v ậy! Tại sao ai cũng bỏ tôi mà đi vậy chứ…híc…híc…híc
Khi tôi về nước thì tôi mới biết. Tôi đã bỏ rơi cô ấy lúc cô ấy cần tôi nhất, tôi cảm thấy vô cùng hối hận. Nhưng bây giờ, tôi đã tìm được cô ấy và tôi hứa sẽ không rời xa cô ấy một lần nào nữa.
Chap 2 đến đây là kết thúc.
mọi người hãy đón xem ở chap tiếp theo nhé.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN