Phong Ấn Tiên Tôn - Chương 58 - Tốc Độ Tu Hành Đệ Nhất Thiên Hạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Phong Ấn Tiên Tôn


Chương 58 - Tốc Độ Tu Hành Đệ Nhất Thiên Hạ



Đệ nhất bảng Phi Thăng… Hồng Liên.

Nhập môn năm đầu tiên, Luyện Khí tầng sáu, thắng, 6 thua.

Nhập môn năm thứ hai, Trúc Cơ sơ kỳ, chiến tích 8 thắng, 7 thua.

Nhập môn năm thứ ba, Trúc Cơ trung kỳ, chiến tích 16 thắng, thua.

Hiện tại, Trúc Cơ hậu kỳ, chiến tích thắng, thua.

Đệ nhị danh bảng Phi Thăng, Trúc Cơ sơ kỳ…

Tốc độ tăng cảnh giới làm Liễu Tàn Dương rung động không nhỏ, đệ nhất bảng Phi Thăng bây giờ đã là Trúc Cơ hậu kỳ, Trọng Lâu may mắn được mình dẫn dắt và có tâm tính kiên cường bất khuất, hiện tại cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ trung kỳ mà thôi Hồng Liên là ai? Thiên phú mạnh như thế? Trong ba năm từ Luyện Khí tầng sáu tăng lên Trúc Cơ hậu kỳ, ngay cả mình có cảnh giới Nguyên Anh đại thừa hậu thuẫn cũng không có tốc độ tu luyện kinh thế hãi tục như thế.

Thân ảnh nghiêng nước nghiêng thành vẫn giống như hai năm trước, nàng vẫn đứng tại nơi đó, si ngốc nhìn vào tiểu viện không người.

Nàng nhớ đến đêm không trăng năm xưa, nhớ đến bóng lưng của nam nhân lạnh lùng, nhưng hắn là người mặt lạnh tim nóng, nàng có thể cảm giác được ngọn lửa ấm áp đang thiêu đốt trong nội tâm hắn chiếu sáng người khác, thiêu đốt chính mình, hắn dùng gương mặt lãnh khốc, tuyệt tình vật che lấp ôn nhu, hắn sợ hãi ràng buộc! Sợ hãi bởi vì chính mình mà xúc phạm người khác!

Đêm hôm đó, chính mình bị khống chế tiến về tiểu viện của ác ma, mấy hảo hữu của nàng đã táng thân trong đó, chính mình muốn giải cứu các nàng, nhưng khổ nổi không có lực lượng, những thiên tài tu tiên khác sợ tiểu viện kia như sợ cọp.

Đêm hôm đó chính mình không bị khống chế đi về tiểu viện này, các giảng sư đã nhìn thấy nhưng lại không quan tâm, làm như nhìn không thấy, tùy ý nhìn nàng tiến vào vực sâu không đáy, vào thời khắc nội tâm nàng bị lạnh giá thay thế, nàng mất đi tất cả, dường như chưa bao giờ có qua.

Nàng mong mỏi có người ra tay giúp nàng một tay, nhưng bọn họ lại dùng vô tình và lạnh lùng đáp lại nàng, không có người nào duỗi tay viện thủ, cho dù là người theo đuổi, giảng sư và các bằng hữu nhận ân huệ của nàng, bọn họ lựa chọn làm như không thấy, bọn họ đứng ngoài quan sát.

Thế giới trong mắt nàng biến thành u ám, lúc nàng nhìn thấy tiểu viện của ác ma kia trước mặt, không có người nào trợ giúp nàng, kêu trời trời không thấu, gọi đất không nghe, nàng căm hận, căm hận tất cả mọi người, căm hận tất cả những người lạnh lùng.

Nhưng tất cả biến hóa khi hắn xuất hiện, có lẽ hắn chỉ là đi ngang qua mà thôi, hắn chỉ liếc nhìn một lần, lập tức xông vào tiểu viện đánh chết ác ma, cứu vớt chính mình, với hắn đây là việc tiện tay mà thôi, nhưng hắn đã cứu nàng, mặc dù với hắn đây là việc không có ý nghĩa.

Hồng Liên đến nay vẫn khó quên tình cảnh đêm đó, nàng nhớ nam nhân lạnh lùng kia chỉ nhìn nàng và nói một câu duy nhất:

– Trở về đi!

Chỉ một câu ‘ trở về đi ’ lại đốt lên ngọn lửa ấm áp trong nội tâm của nàng, cho tới bây giờ đã qua hai năm, những lời này lại hóa thành ngọn lửa thiêu đốt cả thảo nguyên, triệt để chiếm cứ tâm linh nàng.

Hai năm trước, nàng đứng bên ngoài sân nhỏ này, nàng chỉ mong được nhìn thấy hắn một lần, mỗi lần có thể nhìn thấy hắn thì nàng cảm thấy mỹ mãn rồi, cả thế giới tràn ngập ánh mặt trời, tràn đầy ấm áp, nàng chỉ cầu có thể đứng từ xa nhìn hắn một lần, cho dù chỉ nhìn bóng lưng của hắn cũng thỏa mãn rồi, có lẽ hắn đã quên chính mình, có lẽ hắn vĩnh viễn sẽ không biết, có một người đang yên lặng nhìn hắn, chúc phúc cho hắn, cầu nguyện cho hắn cả ngày lẫn đêm.

Đã từng, nàng cho rằng mình chú ý đến lực lượng của hắn, là cảm kích khi hắn cứu nàng.

Nhưng ngày từng ngày qua đi, nàng lại đi đến nơi đây, đột nhiên phát hiện tiểu viện trống rỗng không người, trái tim của nàng đau đớn, cảm giác đau đớn tận tâm hồn, đau nhức sâu tận xương tủy, cả đời này nàng không bao giờ quên cảm giác đau đớn lúc đó.

Khi đó nàng đã hiểu rõ, mình không phải chú ý lực lượng của hắn mà đi đến nơi này, đó là vì trái tim nàng đã bị hắn cảm động, vào thời điểm nàng bất lực nhất, hắn đã kéo mình lên, bởi vì mình cảm nhận được nội tâm cô độc của hắn, nàng muốn đứng trước mặt hắn để nói với hắn một câu, có ta chia sẻ mọi chuyện với ngươi! Bởi vì nàng đã thầm mến hắn, cho dù hắn không biết sự tồn tại của nàng, loại cảm giác yêu này không biến mất, cũng không thể thay thế.

Mỗi ngày nàng đều đến đây, đứng chờ chủ nhân tiểu viện ngày xưa quay trở lại.

Vì truy tìm bước chân của hắn, Hồng Liên bắt đầu tu luyện, tu hành vong ngã.

– Ta muốn làm bạn bên cạnh ngươi, ta muốn có được lực lượng trợ giúp ngươi, luôn luôn sẽ có một ngày, ta sẽ bảo hộ hắn! Dùng tánh mạng của mình bảo hộ hắn! Giống như hắn từng bảo hộ ta.

Vì mục tiêu này, Hồng Liên phát triển nhanh chóng, tốc độ phát triển của nàng đã làm nhiều người chú ý đến, nàng điên cuồng làm nhiều người khó hiểu.

Nàng tăng thực lực trong chiến đấu, năm đầu tiên nàng điên cuồng nhất, mỗi ngày nàng khiêu chiến mười người, giống như máy móc không ngủ không nghỉ.

Câu nói ‘ trở về đi ’ vẫn quanh quẩn bên tai, đây là câu nói duy nhất hắn nói với mình, tuy những lời này không ấm áp, câu này rất lạnh lùng, nhưng câu này tiến vào đáy lòng nàng, nhớ một đời, vĩnh viễn không quên, cho dù thiên trường địa cửu.

Hồng Liên điên cuồng khiến nhiều người chú ý.

Nàng quật khởi trong ngoại viện chỉ sau một đêm.

Nàng dùng thời gian một năm để phát triển thành người mạnh nhất ngoại viện, thời gian một năm nàng đột phá Luyện Khí tầng bảy, tầng tám, tầng chín… Trúc Cơ sơ kỳ.

Thời gian hai năm, nàng biến thành bá chủ ngoại viện, nàng nghiền nát tất cả đệ tử ngoại viện.

Năm thứ ba, nàng tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ, tùy thời có thể tiến vào Giả Đan kỳ, cất bước Kim Đan.

Tốc độ tu hành như thế, đừng nói ngoại viện, cho dù trong nội môn cũng là đệ nhất, tốc độ tu hành này hoàn toàn xứng đáng đệ nhất thiên hạ, bảy mươi hai phong chủ Vô Lượng Môn đều điên cuồng vì Hồng Liên tất cả phong chủ đều muốn kéo Hồng Liên làm môn hạ của mình, vì nàng, rất nhiều phong chủ không tiếc đánh nhau, bọn họ nhìn thấy một hy vọng, nàng là người duy nhất có khả năng đột phá Hóa Thần Kỳ trong thời gian vạn năm qua.

Liễu Tàn Dương vẫn không biết có một người con gái điên cuồng vì hắn, vì muốn làm bạn bên cạnh hắn đã toàn lực tăng tu vi lên, vì hắn, nàng buông tha tất cả, nếu như Liễu Tàn Dương lựa chọn làm kẻ địch với thế giới, nàng sẽ dứt khoát lựa chọn đứng bên cạnh Liễu Tàn Dương, không tiếc là địch với thiên hạ.

Trong thế giới này có một loại tình cảm chi phối nhân loại, nó có thể làm người ta trả giá tất cả mọi thứ, đó là tình yêu của nữ tử, cho dù đó chỉ là thầm mến.

Đệ tử ngoại môn cũng biết Hồng Liên có thói quen cổ quái, nàng thích đứng dưới gốc cây nhìn vào tiểu viện không người.

Từng có tuấn kiệt thế gia tu tiên yếu mến Hồng Liên đến gần nơi đây, cho dù bọn họ nói những lời ngọt ngào yêu thương thế nào, mang đến lễ vật quý trọng bao nhiêu, Hồng Liên vẫn lạnh như băng, không nói không cười, từ khi hắn đi, nụ cười trên môi Hồng Liên đã đi theo hắn, nàng chỉ cười với hắn mà thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN