Tổng hợp các đoản tự sáng tác
Mẩu chuyện 7
“Chát! “
Một tiếng động chanh chua vang lên, chỉ thấy tay ả đang dừng trên không trung, còn một bên má của cô sưng đỏ, in rõ dấu năm ngón tay.
– Tôi nói cho cô biết, anh Hạo Thần là của tôi! Cô nằm mơ mà có được anh ấy!
– Cắt!
Nghe lệnh từ đạo diễn, ả ngừng lại ngay, quay đầu nhìn lão. Cô cũng quay sang nhìn, lại thấy anh ngồi đó, giương đôi mắt thách thức nhìn cô.
Anh là nhà sản xuất cho bộ phim cô đang đóng, lão đạo diễn sợ anh như sợ cọp. Bình thường lão ra oai ghê lắm, nhưng lúc đứng trước mặt anh lại chỉ như một con kiến.
Anh là chồng cũ của cô. Cô yêu anh sâu đậm, còn anh vì ả đàn bà trước mặt cô mà li hôn với cô.
– San Anh! Đoạn này cô đóng chưa đạt, phải tỏ vẻ ấm ức hơn nữa!_ Lão đạo diễn nói rồi ra hiệu cho diễn lại. Cô ấp úng nói ” Vâng ” rồi cũng nghe lời diễn lại.
” Chát! ”
Ả tát được cô những hai lần thì vui lắm. Cô cũng biết thừa, là do anh bày trò dẫn con quỷ cái này đến diễn chung với cô.
” Lại!” Anh ra lệnh. Cô không thể không làm theo, lại bị ả tát thêm một cái.
” Lại!”
” Lại!”
” Lại!”
“……..”
– Tát cho mạnh vào!_ Anh nói, những người xung quanh nghe xong bắt đầu xì xào.
Ả lấy đà thật mạnh, tát cô một cái, móng tay ả cào xước gương mặt trắng nõn của cô, lực mạnh đến mức khiến cô té xuống đất.
– Tốt! Cảnh tiếp theo!_Anh mở kịch bản ra xem.
Còn cô và ả đi trang điểm lại. Cô cố chịu đau, trát lớp phấn dày lên mặt để che đi vết xước. Những người trong đoàn làm phim quấn quýt bên ả, kẻ nịnh hót, người hầu hạ. Không ai thèm mang cho cô một tách trà nóng vào lúc này.
Ả nhìn cô cười thách thức, còn cô tránh lảng đi, lòng thầm mong ngày hôm nay kết thúc sớm.
Cảnh tiếp theo là ả phải hắt nước lạnh lên mặt cô. Phân cảnh này, cô biết là anh cố ý chọn.
Lần đầu tiên bị người khác hắt nước vào mặt, lại còn trong tiết trời mùa đông thế này, cả người cô run lên bần bật.
” Lại!”
” Lại!”
Cái này, chính là chơi khăm cô còn gì!
” Lại!”
” Lại!”
Lần này thì tay ả vặn vặn chai nước, định sẽ tát thẳng vào mặt cô trước khi cô kịp nhận ra đó là nước nóng.
Khoảnh khắc ấy, một vòng tay rắn chắc của một người đàn ông kéo cô vào lòng, chỗ nước nóng kia bị bàn tay còn lại hất thẳng xuống đất.
– Xin lỗi em. Anh đến trễ!_ Người đàn ông đó hôn lên trán cô, thầm nói. Sau đó quay sang hai người vệ sĩ đang đứng phía sau, cất giọng lạnh lùng:
– Ả tiện nhân này, với kẻ đã vứt bỏ vợ tôi, ném vào Hắc lao hay cho làm người rừng đều được!
– Mình đi thôi em!_ Người đàn ông đó cởi chiếc áo khoác choàng lên người cô một cách tình cảm rồi âu yếm dìu vai cô bỏ đi trước con mắt lồi trố của mọi người xung quanh.
À quên nói. Đây là chồng mới của cô nha, là Đại Boss uy quyền bá đạo không kém gì Tề Mặc nha~~~
Còn hai người kia… thôi thì tống vào Hắc lao cho “nhẹ nhàng”~~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!