Ngạo Thế Đan Thần - Chương 78: Cửu Độc bang
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Ngạo Thế Đan Thần


Chương 78: Cửu Độc bang



Sau đó chính là hai gia tộc tộc trưởng kia đi, tương tự cũng không thể trở về!

– Hừ, có cái gì phải sợ? Từ khi Trầm gia chúng ta chiếm đoạt Dược gia, Cửu Độc bang này đối phó Trầm gia chúng ta, cướp giật hàng hóa Trầm gia chúng ta, người Trầm gia cũng bị bọn họ âm thầm độc giết chừng mười người, Cửu Độc bang này chưa trừ diệt đi, sau này người Trầm gia chúng ta còn có thể bị bọn họ giết càng nhiều.

Trầm Thiên Hổ giận dữ nói.

– Gia chủ không nên tức giận, sẽ ảnh hưởng độc tính lan tràn.

Mạnh Bá dặn dò.

Động tác này của Trầm Thiên Hổ cũng coi như là kinh thiên động địa, lại giết chết hai đương gia cùng năm tên trưởng lão của Cửu Độc bang, chuyện này đối với một bang phái mà nói là một tổn thất lớn, đã dao động toàn bộ căn cơ bang phái.

Trầm Lộc Tông đi tới, đưa ngân châm mà hắn dùng vải dày bao bọc lại cho mọi người thấy, nói:

– Cây châm này là vừa nãy thời điểm mọi người áp chế độc tính cho Thiên Hổ, từ cánh tay hắn nhô ra. Sau khi cây châm này đâm vào thân thể con người, sẽ sản sinh ma túy, sẽ không để cho người phát hiện, mà thần thức của Thiên Hổ tương đối cường đại, có thể cảm ứng được tình huống trong cơ thể, vì lẽ đó không có tiếp tục chiến đấu, bằng không độc tố sẽ tăng nhanh khuếch tán.

Trầm Tường nhìn cây châm này, con mắt đột nhiên mở lớn, thần tình trở nên càng thêm ngưng trọng!

– Loại châm này ta đã thấy!

Nắm đấm Trầm Tường nắm chặt, hắn nhớ tới lần trước thời điểm giao thủ cùng Thái tử Tống Nam Minh, Tống Nam Minh đã từng thả ra loại tiểu châm này, mà Lãnh U Lan bị đâm trúng, chỉ là loại độc tính không phải quá mạnh mẽ.

– Là tên Thái tử kia, thời điểm Lãnh U Lan chiến đấu cùng hắn, hắn thả ra băng châm, làm cho Lãnh U Lan trúng độc! Thời điểm đấu với ta, hắn thả ra chính là kim thép, nhưng bị ta dùng hỏa thiêu đi.

Trầm Tường ngưng mi nói.

Thái tử có thể có loại đồ vật này đã làm hắn nghi hoặc không ngớt, nhưng hiện tại hắn thấy Cửu Độc bang cũng có loại đồ vật này, khiến người ta không thể không liên tưởng lên.

– Tống Vũ hoàng đế kia vẫn tính nhàn nhã, hắn ở chung một chỗ cùng loại thế lực như Cửu Độc bang này, đối với hắn không có nửa điểm chỗ tốt, bất quá tên Thái tử kia lại có khả năng một mình tiếp xúc cùng Cửu Độc bang.

Mạnh Bá nói, lần trước Lãnh U Lan trúng độc chính là hắn khu trừ, hắn đối với chuyện này cũng rất hoài nghi.

– Ta nhất định phải điều tra rõ ràng! Cha, Cửu Độc bang kia ở địa phương nào?

Trầm Tường hỏi, mục hàm nồng đậm sát ý.

– Loạn Phong Sơn, phải cẩn trọng!

Trầm Thiên Hổ đối với nhi tử mình cũng vô cùng hiểu rõ, thực lực của Trầm Tường cũng làm cho hắn yên tâm, Dược gia cường đại như vậy cũng là Trầm Tường diệt.

– Yên tâm đi, độc trong người Thiên Hổ chỉ cần trải qua một quãng thời gian liền có thể bức ra.

Trầm Lộc Tông vỗ vỗ vai Trầm Tường nói.

Trầm Tường rời khỏi mật thất, cưỡi ngựa ra thành, chạy về phía Đông Vương thành, Loạn Phong Sơn vẫn luôn là địa phương đạo phỉ tụ tập, trong truyền văn nơi này có một bang hội tụ tập các băng đạo phỉ lại, mà bây giờ đó chính là Cửu Độc bang!

Vừa ra thành, Trầm Tường liền phát hiện có người đang theo dõi hắn, hắn làm bộ như không có phát hiện, tiếp tục chạy đi, sau khi hắn tiêu diệt Dược gia, bị một ít tàn dư của Dược gia báo thù cũng là có khả năng, nhưng thực lực bây giờ của hắn không cần phải lo lắng những người này trả thù.

Tiến vào rừng rậm, Trầm Tường thả ngựa đi, mình ở bên trong rừng rậm chạy như điên, còn cố ý chậm lại tốc độ, để những người theo dõi hắn này cùng lên, chỉ là làm hắn cảm thấy kỳ quái chính là, những người này cũng không có ý định động thủ, chỉ là phụ trách giám thị hắn mà thôi.

– Lẽ nào có người tính chính xác ta sẽ đi Loạn Phong Sơn?

Trong đầu Trầm Tường đột nhiên bốc lên ý nghĩ này, hắn đoán phía trước có thể sẽ có mai phục.

Tiến vào trong rừng rậm, hắn đột nhiên phát hiện những người theo dõi hắn kia đều vòng tới trước mặt hắn, bây giờ Trầm Tường có thể khẳng định, phía trước có người đang mai phục hắn!

Quả nhiên, ngay hắn chạy vội tiểu chỉ chốc lát sau, thấy phía trước ngồi một người!

Phía trước là một địa phương không hề có cây cối, mặt đất trống trải có lá rụng, nhưng cũng ở chỗ này xuất hiện một cái ghế xa hoa, người ngồi trên ghế là một thanh niên anh tuấn.

– Tống Nam Minh!

Trầm Tường lạnh lùng nhìn Thái tử đã từng bị hắn đánh cho tàn phế kia, nếu như không phải có lượng lớn linh dược tốt nhất, hắn sẽ không cách nào khôi phục được nhanh như vậy.

Tống Nam Minh xuất hiện ở đây, chỉ có một loại giải thích, đó chính là Tống Nam Minh cùng Cửu Độc bang quả thật có quan hệ mật thiết, sau khi Trầm Thiên Hổ rời khỏi Cửu Độc bang, Cửu Độc bang lập tức dùng phi ưng truyền tin, Tống Nam Minh vẫn có thời gian đi tới nơi này.

Dựa theo phong cách hành sự của Trầm Tường, Trầm Thiên Hổ trúng độc rời đi, Trầm Tường nhất định sẽ đến báo thù, mà Tống Nam Minh hận Trầm Tường thấu xương, ở nửa đường chặn giết cũng rất bình thường.

Trầm Tường một thoáng liền nghĩ đến tầng này, hắn biết xung quanh mình nhất định có rất nhiều người Cửu Độc bang đang chuẩn bị sử dụng ám khí có chứa kịch độc đối với hắn, nhưng hắn vẫn rất trấn định.

Thân là luyện đan sư, đã sớm có bản lĩnh phòng độc, hơn nữa thực lực hắn là Phàm Võ Cảnh tầng tám, sức quan sát cực mạnh, lần trước Tống Nam Minh cũng không thể sử dụng ám chiêu ám toán hắn.

Phía sau Tống Nam Minh còn đứng bốn tráng hán, cả người tản ra chân khí tinh khiết, vừa nhìn cũng biết là cao thủ đại nội.

– Tống Nam Minh, không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên cấu kết cùng Cửu Độc bang, đường đường Thái tử Nam Vũ quốc, lại kết hợp cùng loại thế lực tà ác này, nếu truyền đi, hừ hừ!

Trầm Tường cười lạnh nói.

– Trầm Tường, chết đến nơi rồi còn thần khí cái gì? Ngươi chết, ai biết sự tình của ta cùng Cửu Độc bang? Ha ha. . . Chỉ cần giải quyết ngươi, sau đó ta làm hoàng đế, liền nhất định tiêu diệt Trầm gia các ngươi, ta muốn làm một hoàng đế chân chính!

Tống Nam Minh một mặt điên cuồng nói.

Hoàng đế Nam Vũ quốc hữu danh vô thực, chỉ phụ trách quản lý toàn bộ quốc gia, nhưng sự tình của Trầm gia cùng Dược gia, lại không có quyền can thiệp, cũng không có thực lực can thiệp, quyền lực hữu hạn.

Tống Nam Minh là Thái tử, hắn chính là hoàng đế kế nhiệm, hắn đối với quyền lực phi thường khát vọng, hắn không muốn bị những gia tộc này ngăn chặn, cho nên hiện tại hắn phải quan hệ cùng loại thế lực như Cửu Độc bang này, đến thời điểm đó, hắn có thể lợi dụng loại thế lực này âm thầm tiêu diệt một vài gia tộc.

– Động thủ, tuyệt không có thể cho hắn còn sống rời nơi này.

Theo Tống Nam Minh rống to một tiếng, trong rừng rậm nhất thời quát lên một trận âm phong!

Tống Nam Minh bị bốn đại nội cao thủ phía sau hắn hộ tống rời khỏi, trong chớp mắt biến mất ở bên trong rừng rậm.

Âm phong kéo tới, Trầm Tường thấy bốn phía đột nhiên tràn đến tảng lớn khí vụ màu đen, hắn lập tức dùng chân khí hùng hậu bảo hộ thân thể của mình, ngưng tụ thành một cái lồng khí, đồng thời ngừng thở, bởi vì hắn biết đây nhất định là khói độc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN