Vì em là của anh - chương 1: buổi học tồi tệ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Vì em là của anh


chương 1: buổi học tồi tệ


Tôi là Kuronuma Sawako còn hắn là Kazehara Ryuji-một tên bênh hoạn,bênh hoạn nhất mà tôi từng gặp
Tóc thì nhuộm đủ các loại màu xanh đỏ tím vàng
Ăn nói thì chẳng bao giờ lịch sự
Cứ mỗi lần tôi nghĩ đến hắn…tối chỉ muốn ói
-đưa tao mượn- hắn giật vở tôi một cách tự nhiên đến bất lịch sự, đưa tôi về thực tại
À quên ko nói,hắn “gặp vấn đề” về thị lực
Mắt thì loạn tới tận 4,25 mà ko thèm đeo kính,đúng là ngu hết chỗ nói
-Mời Kuronuma đọc tiếp nhưng gì Ichigo đọc-lời nói của thầy cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi,khiên tôi nhớ ra mình đang ngồi trong giờ học
Tôi giật mình đứng dậy,quả này lại ăn trứng ngỗng mất thôi ~~~~~ haizzz,tôi khổ quá mà.
Hắn cười nham hiểm,có vẻ như hắn biết phần đọc tiếp theo….tức quá đi !!! Tôi ko chịu thua đâu,thà bị phạt còn hơn phải cầu xin hắn.
-Không chú ý trong giờ học,ra khỏi lớp đứng cho tôi -giọng ông giáo viên quát tháo.
Xì,ko tập trung có xíu thôi cũng bị đứng khỏi lớp,giáo viên gì mà hãm vl
Tôi ra khỏi lớp với bộ mặt xị như quả bóng bay mất hơi.
Trời quang mây tạnh,chim hót líu lo,hoa lá đung đưa theo gió,khung cảnh thật lãng mạn,nên thơ,tự nhiên thấy ghen tị với trời đất vãi :”<.Mọi thứ thật thanh bình,đôi lúc tôi ước mình hóa thành hoa,thành lá để thả mình trong gió,không một chút lo âu,cứ lượn lờ cho đến khi chạm đất.Đôi lúc tôi ước mình là một ngôi sao,tỏa sáng giữa màn đêm lạnh lẽo. Đôi lúc tôi ước mình là một chú chim,được thả dôi cánh mình tự do bay lượn khắp trời xanh…
Bỗng “cốc” một cái,tôi giật mình. Cái tên bệnh hoạn đây mà
-mơ màng gì đấy ! con ngốc kia !-Hắn dí sát mặt gần tôi
Hừ,chưa gì đã bảo người ta là con ngốc, đáng ghét ! Mà quan trọng hơn,sao hắn lại ở ngoài hành lang vậy nhỉ. Tôi nhảy lên,ấn cái đầu hắn xuống,túm tóc hỏi:
-sao mày lại ở đây,mày phải ở trong lớp học chứ
– mày bị ngáo à, tao éo nhìn được bảng.Không có mày,t ko chép bài được, rồi cuối cùng ông thầy chửi tao,bắt tao ra đây đứng. Mày đứng ngay cửa lớp mà ko biết à
-sao ko mượn đứa khác
-chúng nó ko cho mượn
-lại chém,mày đẹp như thế,gái nào cũng mê nên mày chỉ mở lời 1 cái,chúng nó cho liền à.Hay là mày…muốn ở riêng với tao ^^ – tôi chọc hắn
Hắn tiến lại gần tôi,cười nham hiểm
Tôi cứ lùi dần,lùi dần,cho đến khi ko lùi đc nữa.
Hắn một tay chống vào tường,một tay nâng cằm tôi lên :
-mày thấy tao đẹp à =))
Làm gì có chứ,hắn xấu bỏ cha. Tôi muốn đáp lại một cách trôi chảy nhưng lại có gì đó khiến tôi nghèn nghẹn :
– ko có…làm gì có
Người tôi nóng ran,tim đập thình thịch. Không lẽ tôi đã…
Hắn đặt tay lên chán tôi :
-Biết ngay mà,mày sốt rồi, tao sẽ….
“sẽ”????? hắn định làm gì tôi???tôi muốn biết. Nhưng trước khi nhận ra,tôi đã ngất lịm trên vòng tay hắn mất rồi
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN