Long Huyết Chiến Thần - Chương 1169: Tâm Tư Của Khương Khanh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Long Huyết Chiến Thần


Chương 1169: Tâm Tư Của Khương Khanh



Khương Khanh hơi yên lặng, khoát tay nói: “Ngươi cứ lo mang Trịnh Đông Dương trở về là được, những chuyện khác đừng để ý.”

Trong lòng Triệu Tuyết Cơ khẩn trương, đây là dấu hiệu Khương Khanh muốn che chở Long Thần. Trịnh Đông Dương cũng có thể nghe ra, gã nhịn đau, vội vàng nói: “Khương phó điện chủ, Long Thần không được sự đồng ý của sư đệ ta, tự mình ra tay với nó, khiến cho sư đệ ta trọng thương, đứt một cánh tay, hai chân cũng gãy, không mất một năm không thể khôi phục lại. Tội lớn như vậy, ngươi không thể bao che cho hắn.”

Ánh mắt lạnh lùng của Khương Khanh nhìn Trịnh Đông Dương từ đầu tới chân, bỗng nhiên cười nói: “Đông Dương, cũng không nên nói chuyện thành như vậy. Nếu đây cũng tính là tội vậy những chuyện ngươi làm trong Chân Vũ Đế Cung hẳn đã phải chết không biết bao nhiêu lần rồi. Chuyện ngày hôm nay, ta đương nhiên sẽ tìm điện chủ nói chuyện, không tới phiên bọn tiểu bối các ngươi tới Giang Tâm các ta quấy rối.”

“Ngươi.” Trịnh Đông Dương tức giận chỉ một cái, nhưng không thể ra sức. Gã cắn răng đứng lên, lảo đảo, Triệu Tuyết Cơ vội vàng tới đỡ gã. Lúc này sắc mặt của Triệu Tuyết Cơ vô cùng khó coi, ả bỗng nhiên có một loại ảo giác, sư tôn lúc trước vốn có gấp đôi sủng ái với ả hình như đã thay đổi. Loại thay đổi này khiến Triệu Tuyết Cơ có chút bối rối, thầm nói trong lòng: “Chẳng lẽ chuyện ngày hôm nay, ta thật sự làm sai khiến cho sư tôn tức giận sao.”

Tình huống bây giờ cũng chỉ có thể đưa Trịnh Đông Dương trở về, sau đó quay lại nói xin lỗi sư tôn. Nghĩ tới đây, Triệu Tuyết Cơ hung hãn nhìn Long Thần tiểu nhân đắc chí, đỡ Trịnh Đông Dương rời đi. Trịnh Đông Dương cực kỳ mất hứng, nhưng cũng chỉ có thể chật vật đi khỏi. Ở trước mặt người ngoài gã còn dám giễu cợt Khương Khanh một chút, nhưng đứng trước mặt người thật, gã lại không có gan này. Địa vị của Khương Khanh ở Tà Long điện chỉ đứng sau điện chủ.

Chờ bọn họ đi khỏi, Khương Khanh không nói hai lời đi vào Giang Tâm các, những người khác trố mắt nhìn nhau, không dám nói nhiều. Trong Giang Tâm các, Khương Khanh nhanh chóng đi tới bên cạnh Khương Linh Văn, lúc này Khương Linh Văn đã giãy giụa tỉnh lại, thấy Khương Khanh thì muốn hành lễ. Khương Khanh đè hắn nằm lại giường.

“Thật là phế vật, ta nuôi ngươi nhiều năm như vậy, không ngờ lại nuôi ra một tên phế vật mười phần.” Ánh mắt lạnh nhạt kia của Khương Khanh khiến cho Khương Linh Văn có chút sợ hãi, hắn vội vàng lắc đầu nói: “Sư tôn, chờ con khôi phục như cũ, con sẽ cố gắng.”

“Vậy là tốt nhất.” Khương Khanh không nói những chuyện khác, lấy ra một hộp ngọc từ nạp giới nói: “Đồ vật bên trong đủ cho ngươi khôi phục, nhưng vẫn cần một khoảng thời gian điều dưỡng.”

“Đa tạ sư tôn.” Khương Linh Văn rưng rưng nước mắt.

Long Thần cũng thở phào nhẹ nhõm. Bạch Lộ Thiên Hương Đan vừa nãy đã bị Trịnh Đông Dương bóp nát, may là có cái này giúp Khương Linh Văn khôi phục.

Sau khi xử lý xong chuyện ở dây, ánh mắt của Khương Khanh mới nhìn Long Thần đứng ở góc, nói một câu “Đi theo ta”, sau đó rời đi trước.

Long Thần cũng biết hắn sẽ cho gọi mình.

Trên thực tế, sở dĩ Long Thần dám không cố kỵ gì mà đánh Dương Vũ và Trịnh Đông Dương thành như vậy, chỉ bởi vì hắn biết, địa vị của Khương Khanh này trong Tà Long điện tuyệt đối không thấp, điện chủ Tà Long điện kia sẽ không muốn nảy sinh mâu thuẫn với hắn, nên cũng sẽ không dám động tới đám người Long Thần. Đệ tử của điện chủ khẳng định có địa vị cao hơn một chút, là chuyện đương nhiên, nhưng ngoại trừ thân phận, còn có một nhân tố khác quan trọng hơn quyết định tới địa vị, đó chính là thực lực. Khi Long Thần biểu hiện ra sức chiến đấu cũng khiến Khương Khanh bất ngờ, vì thế hắn không thể bị phạt chỉ bởi vì đả thương Dương Vũ và Trịnh Đông Dương.

Đây chính là quy tắc, bất kể Chân Vũ Đế Cung có bao nhiêu quy tắc hơn nữa, luôn có một quy tắc bao trùm trên tất cả, chính là cường giả là trên hết.

Biết đạo lý này, nên hôm nay Long Thần mới có biểu hiện nghịch thiên như vậy.

“Lần đầu tiên, ta kinh ngạc về lực chiến đấu của ngươi, nhưng bây giờ ta lại càng ngạc nhiên hơn về sự trấn định và sự thông minh của ngươi.” Sau khi đi tới một gian phòng nhỏ, Khương Khanh quay đầu lại, trên mặt là vẻ hòa ái. Âm Dương Kiếm Hồn của Long Thần, tuyệt đối không ai nhìn ra dấu vết, nên Khương Khanh cũng tuyệt đối không biết trên người Long Thần lại mang ý nguyện của cố nhân. Bây giờ chuyện hắn hài lòng nhất, là trong vô tình, mình thu được một đồ đệ vô cùng có tiềm lực.

Có thể nói, Khương Khanh đối với Long Thàn, thuần túy là một loại thưởng thức đối với hậu bối.

Chuyện phiền phức nhất thiên tài gặp phải chính là sự so sánh, đệ tử vượt trội nhất của Khương Khanh là Triệu Tuyết Cơ, cũng là người cho hắn cảm giác hài lòng nhất trong đám đệ tử. Nhưng thời điểm Long Thần ra tay với Trịnh Đông Dương, Khương Khanh cũng dùng thần thức xem xét toàn bộ quá trình. Từ biểu hiện của Long Thần mà nói, nếu bàn về sức chiến đấu, hắn phải cùng một cấp bậc với Triệu Tuyết Cơ, nhưng Long Thần trẻ tuổi hơn Triệu Tuyết Cơ, cũng đồng nghĩa tiềm lực của Long Thần lớn hơn. Nghe thêm đối thoại giữa hai người lúc sau, thì có thể thấy được, tâm chí của Long Thần trưởng thành hơn Triệu Tuyết Cơ.

Đối với Khương Khanh mà nói, đây là đệ tử hoàn mỹ nhất mà hắn gặp được trong nhiều năm qua. Cho nên hôm nay hắn mới không làm gì cả, mà trực tiếp bảo vệ Long Thần.

Những gì Khương Khanh nghĩ trong đầu, thật ra Long Thần đều hiểu cả.

“Trên người ngươi có không ít thứ thần bí, ví dụ như cảnh giới của ngươi. Nhưng đó là bí mật riêng của ngươi, cũng là thủ đoạn của ngươi, ta không hỏi quá nhiều. Bản tọa chỉ hỏi ngươi một vấn đề.”

“Sư tôn, mời nói.” Long Thần nói.

Nhìn dáng vẻ không mừng không giận này của hắn, Khương Khanh càng thêm yêu thích.

“Ngươi có thể đánh bại Triệu Tuyết Cơ không?” Khương Khanh trực tiếp hỏi.

Long Thần thật sự không ngờ hắn lại hỏi đúng cái vấn đề này, Long Thần có chút trầm tư, rồi nói: “Có lẽ… Là có thể.”

“Vậy là đủ rồi.” Khương Khanh cười sang sảng, nói: “Ngươi có thể đi về, hôm nay chắc mấy đứa kia đã giới thiệu tháp Thí Luyện cho ngươi rồi, chăm chỉ đi tới nơi đó vào, có lẽ sẽ có thu hoạch không tưởng.”Long Thần ghi nhớ lời dạy của Khương Khanh, sau đó cáo từ hắn, trở lại chỗ cũ. Thấy Long Thần trở về, những người khác thở phào, vội vàng hỏi Long Thần tiếp theo nên làm gì.

“Chuyện kế tiếp không cần chúng ta quan tâm, sư tôn sẽ tự xử lý.” Long Thần khẽ mỉm cười, khiến mọi người không hiểu gì. Khương Khanh trong ấn tượng của bọn họ là người rất nghiêm túc, sao hôm nay lại dễ nói chuyện như vậy chứ.

Cái này thì chỉ có mình Long Thần biết rồi.

“Chúng ta đừng quấy rầy lão Ngũ nữa, để hắn tự mình nghỉ ngơi đi.”

Đoàn người đi ra khỏi phòng, lưu lại Khương Linh Vũ bảo vệ ca ca hắn, những người khác đều đi lo chuyện của mình. Chuyện ngày hôm nay của Long Thần coi như xong, tiếp theo Khương Khanh đương nhiên sẽ xử lý giúp hắn, mặc dù Khương Khanh không nói ra lời khen ngợi nào, nhưng lúc này đã coi Long Thần thành bảo rồi.

Ba ngàn đại điện có cạnh tranh nghiêm khắc mới có đệ tử thiên tài, đây chính là cạnh tranh mạnh nhất của sinh mạng. Tà Long điện xếp hạng trung trong số các đại điện, không trên không dưới, nằm ở vị trí vô cùng khó xử, muốn chấn hưng Tà Long điện, tăng địa vị của mình, chỉ có thể dựa vào đám đệ tử thiên tài trẻ tuổi.

Long Thần, chính là khối đại lục mới mà Khương Khanh phát hiện được.

Hắn chắc cũng không biết, bảo bối hắn mới phát hiện đây, có lẽ cũng sẽ trở thành sát cơ trí mạng của hắn.

Trong mấy ngày tiếp theo, thương thế của Khương Linh Văn từ từ chuyển biến tốt, dưới sự áp chế của Khương Khanh, sóng gió chuyện này dần dần tản đi, nhưng danh tiếng của Long Thần cũng vì thế mà truyền khắp Tà Long điện.

Đánh tàn phế Dương Vũ, một kiếm xuyên thủng Trịnh Đông Dương, người ác như vậy lại không bị trừng phạt gì. Nhưng do danh tiếng của Dương Vũ và Trịnh Đông Dương trong Tà Long điện cũng không quá tốt, cho nên mọi người không có ý kiến gì. Chỉ là từ chuyện này có thể thấy được, Khương Khanh vô cùng thiên vị đệ tử mới thu này…

Địa vị của Long Thần nước dâng thuyền lên, trong đám đệ tử của Khương Khanh ngoại trừ Triệu Tuyết Cơ, thì những người khác đều bình thường, nên địa vị của Long Thần trong nháy mắt nâng lên ngang bằng với Triệu Tuyết Cơ.

Nghe đồn, Long Thần ung dung đánh bại Trịnh Đông Dương Thần Vũ cảnh tầng năm.

Thực lực bực này, hoàn toàn có thể đứng trước mười trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tà Long điện. Nhưng điện chủ của Tà Long điện này còn có ba vị cường giả rất ít lộ diện, cả ngày đều bế quan trong tháp Thí Luyện. Nếu như bọn họ xuất quan, nghe thấy tin tức này, không biết có tìm Long Thần gây sự hay không.

Câu trả lời khẳng định là có đi.

Đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Long Thần lại không để ý nhiều như vậy, thương thế Khương Linh Văn dần dần khôi phục, Long Thần hướng dẫn cho hắn một chút, thì coi như hết tình hết nghĩa, đường tiếp theo, vẫn phải để Khương Linh Văn tự mình đi. Mục tiêu của Long Thần không phải Tà Long điện, cho nên với bọn họ cũng chỉ có thể coi như là bình thủy tương phùng mà thôi.

Tiếp theo, nên đi vào tháp Thí Luyện rồi.

Khôi lỗi võ đạo ở trong đó, có thể là thứ tốt.

Long Thần cũng không bởi vì thực lực mình cường đại rồi mà có cảm giác an nhàn. Hắn biết mình còn kém lắm, ở cái nơi Tà Long điện nho nhỏ này cũng không thể xưng vương xưng bá, còn là vô danh tiểu tốt trong ba ngàn đại điện. Chút thực lực nhỏ này đừng nói muốn quang minh chính đại cưới Linh Hi về, chỉ tính việc có thể an toàn đi tới Kiếm Hồn Đế vực hay không cũng chưa biết được.

Chân Vũ Đế Cung là nơi Long Thần rèn luyện, cho nên hắn hy vọng mình phách lối một chút, mới có thể nổi tiếng, có một chỗ đi cao hơn, gặp được những đối thủ mạnh hơn. Ba ngàn đại điện không phải mục tiêu của hắn, Vũ Thần cung kia mới là chí hướng của hắn. Chân Vũ Đế Cung chân chính là chỉ Vũ Thần cung.

Sau khi chấm dứt chuyện của Khương Linh Văn, Long Thần toàn tâm toàn ý đắm chìm trong tu luyện. Trong tình huống không quen thuộc, nơi Long Thần đi đầu tiên chính là tháp Thí Luyện.

Lúc này danh tiếng của Long Thần đã truyền khắp Tà Long điện, dọc theo đường đi, đều có người dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Long Thần, bọn họ là đệ tử bình thường. Cho dù là đệ tử chân truyền của trưởng lão, thực lực cao nhất cũng chỉ là Thần Vũ cảnh tầng bốn – Vũ Chi Cực cảnh, không phải đối thủ của Long Thần.

Tất cả mọi người ý thức được, bởi vì sự gia nhập của Long Thần, kết cấu của đám đệ tử trẻ trong Tà Long điện, đang dần dần biến hóa. Hơn nữa, thiếu niên này còn trẻ tuổi như vậy.

“Thật không biết nếu ba vị kia ra khỏi tháp Thí Luyện, thấy ngôi sao mới này, sẽ là kiêng kỵ hay là lấy lòng đây. Chắc là không lấy lòng đâu, dù sao thì Long Thần đã khiến cho nhóm đệ tử của điện chủ Tà Long điện, mất hết mặt mũi mà…”

Trong tiếng bàn tán xôn xao của mọi người, Long Thần đã đến tháp Thí Luyện. lần trước là nhóm Tần Phong mang Long Thần tới, lần này là một mình Long Thần đi tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN