Long Huyết Chiến Thần - Chương 1208: Cuộc Đọ Sức Cuối Cùng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Long Huyết Chiến Thần


Chương 1208: Cuộc Đọ Sức Cuối Cùng



Sau khi ra khỏi Thần quốc của Hàn Vẫn Tinh, Long Thần đã có một lần lột xác cực lớn so với lúc trước. Chẳng những cảnh giới tăng lên một bậc, đến Thần Vũ cảnh tầng ba, có thể điều động đế linh khí khi đang công kích, thậm chí Thôn Phệ Huyết Giới cũng thăng cấp, phối hợp với sức mạnh lĩnh vực chân chính, có thể đạt đến hiệu quả thần kỳ hơn nữa.

Ba phần mười tinh huyết Tổ Long, mang lại cho Long Thần thể chất cường đại hơn.

Thể chất, không đơn thuần là chỉ thân thể.

Còn có sát chiêu mạnh nhất, chính là Cửu Long Kinh tầng một, Thiên Huyền Bích Hỏa Long.

Trở lại Hang động Nguyệt Ma, Hàn Vẫn Tinh đã biến mất, có lẽ hắn đã trở về Chân Vũ Đế Cung, hoặc có lẽ vẫn ẩn trong chỗ tối.

Những điều này đều không quan trọng, sự xuất hiện của Hàn Vẫn Tinh và Nam Cung Liệt, chẳng những không làm thay đổi tâm thái của Long Thần, cho rằng từ nay về sau có thể không cần lo lắng, mà trên thực tế trong lòng hắn càng thêm lo âu, càng thêm khát vọng và bức thiết trở thành cường giả.

Sau khi rời đi, Hàn Vẫn Tinh nói với Long Thần về vị trí của mấy ngàn người, đây là vị trí Lý Thanh Nguyệt dự trữ cho những người dân kia, mặc dù trước đó Long Thần đã cứu đi hơn ngàn người, nhưng bây giờ Lý Thanh Nguyệt vẫn là mang đi hơn ngàn người từ nơi này, còn lại mấy ngàn người.

Hiện giờ toàn bộ Hang động Nguyệt Ma chỉ còn lại một mình Lý Thanh Nguyệt, trở thành chỉ huy, nàng vẫn không hề từ bỏ Nguyệt Ma Tế Điện. Tần Sư còn chưa trở về, khiến cho nàng vô cùng bực bội, nhưng nàng cũng không đi tìm, mà một mình lặng lẽ hoàn thành Nguyệt Ma Tế Điện.

Sau khi Long Thần ra ngoài, thi thể của Tần Sư vẫn đang nằm trên đường, nhìn miệng vết thương rất nhỏ chỗ mi tâm hắn, Long Thần có chút cảm khái, cường giả chân chính như Hàn Vẫn Tinh, muốn làm gì thì làm cái đó, không hề bó buộc.

Long Thần cảm thấy may mắn vì có được người như vậy trợ giúp.

Đây cũng coi như tài sản mà Long Thanh Lan để lại cho hắn.

Long Thần đến giờ mới phát hiện, hóa ra trong cuộc đời hắn, người nam nhân này lại chiếm vị trí quan trọng như vậy.

Đối với hắn mà nói, đây là khích lệ, cũng là trách nhiệm.

“Trong cuộc đời ta, ngươi chính là một câu đố a.” Long Thần tràn đầy nhiệt huyết, đã có mục tiêu lớn này, hắn có thể cố gắng hơn nữa.

Một ngày nào đó, hắn sẽ giống như Hàn Vẫn Tinh, đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới này, đến lúc đó, Long Thanh Lan sẽ không còn là bí mật.

Có lẽ, hắn đang đứng ở bờ bên kia chờ đợi Long Thần.

Long Thần vừa nghĩ đến những chuyện này, tiếp tục tăng tốc độ lên gấp gần mười lần, giống như một tia chớp màu vàng, lần này cho dù là tốc độ của đám người Lý Thanh Nguyệt cũng không bằng hắn.

Nếu như Long Thần đối chiến với Lý Thanh Nguyệt, Thần nguyên của hắn còn kém khá xa, nhưng thực sự tác chiến, Long Thần sẽ không thua, bằng tốc độ và thân thể của hắn, đối phương khẳng định không làm gì được. Thực lực của Khương Khanh tương đương với Lý Thanh Nguyệt, cho nên Hàn Vẫn Tinh mới có thể yên tâm để Long Thần ở lại chỗ này.

Chẳng mấy chốc, Long Thần đã vòng qua tế đàn Nguyệt Ma, đi tới nơi giam cầm dân thường, Thái Hư Chi Cảnh của Long Thần có thể chứa được rất nhiều người. Sau khi đến đây, một cánh cửa sắt ngăn ở trước mặt Long Thần, sắt này chính là Tử Diễm Thần Thiết, may mà chỉ là một cánh cửa mà thôi.

Vèo!

Xích Huyết Thiên Hoang trong tay Long Thần đâm thủng cánh cửa lớn này, Long Thần lúc này có được lực cánh tay hiếm thấy trên đời, giống như một con Cự thú đến từ thời kỳ viễn cổ, che khuất bầu trời, nắm chặt Xích Huyết Thiên Hoang trong tay, Xích Huyết Thiên Hoang lúc này đã biến thành một thanh chiến kích đầy khí phách.

Ha!

Hai tay Long Thần dùng sức nắm chặt lấy Xích Huyết Thiên Hoang kéo về phía sau, phía sau cánh cửa vang lên từng tiếng kêu lớn, Long Thần không tìm cơ quan để mở cửa lớn, mà trực tiếp dùng sức, kéo cánh cửa ra khỏi sơn động.

Cơ quan của Tuyết Nhai Tử bị Long Thần phá hỏng hoàn toàn.

“Keng” một tiếng, cánh cửa Tử Diễm Thần Thiết lung lay, bị Long Thần kéo ra khỏi cơ quan, Long Thần rút Xích Huyết Thiên Hoang ra một cách nhẹ nhàng. Đứng phía trong, mấy ngàn người kinh hoảng nhìn tên quái vật hình người này, đối với họ, trong Hang động Nguyệt Ma không có ai là người tốt cả.

Bọn họ mơ hồ biết được, cách một tháng sẽ có hơn ngàn người bị bắt ra ngoài, từ đó không có tin tức gì nữa, còn lần này lại bị bắt đi hai ngàn người, mọi người đoán chừng, người may mắn nhất trong bọn họ cũng sống không quá năm tháng đi. Bóng tối của tử vong khiến thần kinh của họ vô cùng yếu ớt, cho nên sau khi nhìn thấy Long Thần, bọn họ đều hoảng sợ nhao nhao lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch, thậm chí nhiều người trực tiếp khóc sướt mướt.

Thời gian không đợi người, Long Thần cũng không có thời gian lôi thôi với bọn họ, hắn trực tiếp dùng sức hút của Thái Hư Chi Cảnh, bằng năng lực khống chế Thái Hư Chi Cảnh của hắn hiện giờ, những người yếu ớt này cho dù muốn phản kháng, cũng đều bị Long Thần hút vào trong Thái Hư Chi Cảnh.

Khi đã đến Thái Hư Chi Cảnh, hơn ngàn người Long Thần cứu trước đó sẽ giải thích cho bọn họ, Long Thần căn bản không cần làm. Ở tế đàn Nguyệt Ma còn có hơn ngàn người cần Long Thần tới cứu, đã làm người tốt thì làm tới cùng, Long Thần không muốn bỏ sót những người kia, mặc dù chỗ đó vô cùng nguy hiểm.

Tia chớp màu vàng, nhanh chóng lao về phía tế đàn Nguyệt Ma.

Khi đến nơi, Long Thần thở phào nhẹ nhõm, Lý Thanh Nguyệt còn chưa động thủ, những người đó còn chưa chết, bởi vì phải bố trí vòng sáng màu vàng kia, cho nên mất rất nhiều thời gian của Lý Thanh Nguyệt, vòng sáng màu vàng này là thứ tốt có thể mở rộng Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ.

Không có vòng sáng màu vàng này, Lý Thanh Nguyệt cũng không thể tu luyện Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ.

Đồng thời, vòng sáng màu vàng này cũng là thủ đoạn để giam cầm hơn một ngàn người dân kia.

Bằng không, bọn họ muốn chạy lung tung, Lý Thanh Nguyệt chỉ có một người cũng khó xử lý.

Lúc này, Lý Thanh Nguyệt rốt cục đã bố trí xong vòng sáng màu vàng, nhìn đám người đang hoảng loạn phía dưới, nàng nở một nụ cười lạnh lùng.

“Đối với kẻ yếu, chết chính là giải thoát, đối với các ngươi cũng không phải là chuyện xấu.” Lý Thanh Nguyệt thì thào nói một câu, sau đó nhìn thi thể của bảy Phó động chủ, nói bằng giọng ghét bỏ: “Thật đúng là phế vật.”

Sau đó nàng nhìn về hướng Tần Sư.

“Tuyết Nhai Tử là phế vật, lẽ nào Tần Sư ngươi cũng là phế vật, bị một thằng nhãi giết chết ư?” Đây là điều mà hôm nay Lý Thanh Nguyệt buồn bực nhất, Hang động Nguyệt Ma giống như chỉ còn lại một mình nàng, mặc dù thứ quan trọng nhất đối với nàng vẫn là Nguyệt Quang Bảo Hạp, nhưng cảm giác cô đơn như vậy thật đúng là có chút khó chịu.

Lý Thanh Nguyệt không có thời gian qua đó xem thử, dù sao thời gian trăng tròn cũng không kéo dài, nàng cần bố trí lại từ đầu mới có thể khởi động lại Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ.

Nhưng trong lòng nàng suy đoán, Tần Sư đã chết rồi.

Đây là trực giác.

Vòng sáng màu vàng cuối cùng đã bố trí thành công, Lý Thanh Nguyệt chìm vào trong thế giới của mình. Nàng là một nữ nhân có chút điên cuồng và cố chấp, lạnh lùng mà vô tình, tính mạng của những kẻ yếu này đối với nàng mà nói đều không là gì cả.

Tính mạng của hơn ngàn con người đều nằm trong sự khống chế của nàng, vòng sáng màu vàng đã bố trí xong, thậm chí ngay cả chính nàng ta đều không xuống được phía dưới, có điều đây là hố to mà Tuyết Nhai Tử thiết kế, cho dù không vào trong đó, chỉ cần khởi động cơ quan là có thể lấy mạng những người này.

Cơ quan nằm ngay dưới chân Lý Thanh Nguyệt.

“Sắp lấy Ma Nguyệt Hộp ra rồi.” Lý Thiên Cơ nở nụ cười, hắn chờ đợi chính là giờ khắc này, hiện giờ có thể xác định, Ma Nguyệt Hộp nhất định ở trên người nàng, Lý Thanh Nguyệt từ trước đến nay đều được xưng là cẩn thận tỉ mỉ, nhưng lần này, dưới sự áp chế của Trấn Hồn Thạch trong Hang động Nguyệt Ma, nàng cũng không biết nhân vật như Lý Thiên Cơ đã đến rồi.

Nếu biết, nàng đã đi từ sớm.

Nhưng khi nàng đang chuẩn bị khởi động cơ quan, một người khác đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, đứng phía trên vòng sáng, đồng tử của Lý Thanh Nguyệt co rụt lại, toàn thân chấn động, lùi về phía sau một bước.

Nàng khẳng định nhận ra Long Thần, cũng chính bởi vì hắn, tất cả mọi thứ của nàng trước đó đều bị phá hỏng.

Chuyện khiến cho Lý Thanh Nguyệt không hiểu nhất chính là, rõ ràng hắn không phải đối thủ của Tần Sư, tại sao người trở về không phải Tần Sư, mà lại là hắn.

Không chỉ Lý Thanh Nguyệt, ngay cả đám người Lý Thiên Cơ lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, bọn họ cũng đều cảm nhận được sự thay đổi của Long Thần, so với lúc trước, Long Thần hiện giờ thật giống như thay đổi thành một người khác vậy.

Lý Thanh Nguyệt cũng cảm nhận được Long Thần trở nên mạnh mẽ hơn, hơi thở huyết tinh như Cự thú đến từ thời viễn cổ khiến cho Lý Thanh Nguyệ có chút khiếp sợ, đối với nàng mà nói, đây là một thiếu niên thần bí.

Người cảm thấy khiếp sợ nhất, không ai khác ngoài Khương Khanh vẫn luôn đứng ở đây, hắn đứng ở chỗ tối, nhìn trộm Long Thần hiện giờ, cái chết của Tần Sư trước đó mang đến cho hắn chấn động vô cùng lớn, sau đó Long Thần lại biến mất. Hắn không biết Long Thần rốt cục đã đi đâu, nhưng có thể khẳng định Long Thần hẳn là có quan hệ với cường giả cấp bậc đó.

Người đó là ai!

Khương Khanh cũng không biết, nhưng hắn mơ hồ có một suy đoán, người kia chính là Hàn Vẫn Tinh, còn tại sao Hàn Vẫn Tinh lại giúp đỡ Long Thần thì hắn cũng không rõ.

Khương Khanh vốn dĩ muốn làm rõ những bí mật của Long Thần, hắn là sư tôn của Long Thần, cho nên mới có cơ hội để tiếp cận hắn, những người khác không có cơ hội này, cho nên đối với Khương Khanh mà nói, đây là một kỳ ngộ lớn.

Có thể nắm bắt được hay không, phải xem sự cố gắng của chính hắn.

Hiển nhiên ở đây, hắn đã đánh mất cơ hội đó, kế tiếp chỉ có thể nhìn biểu hiện nghịch thiên của Long Thần, sau khi tới Hang động Nguyệt Ma, biểu hiện của Long Thần lần lượt vượt xa dự liệu của hắn, hắn càng tin chắc rằng trên người Long Thần có bí mật gì đó mà hắn không ngờ tới, thậm chí nếu như đạt được những bí mật này, cuộc đời của hắn nhất định sẽ xảy ra lột xác cực lớn.

Đến hôm nay, hắn đã không còn cơ hội tiến thêm nữa.

Mà Long Thần, chính là một hi vọng khác của hắn.

Cho dù thế nào, bây giờ hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn biểu hiện của Long Thần.

Đứng ở trên vòng sáng, Long Thần không hề nhiều lời, Bất Diệt Kiếm Thể xuất hiện trước mặt hắn, sau đó lập tức lao về phía Lý Thanh Nguyệt, bằng uy lực của Bất Diệt Kiếm Thể, mặc dù không thể đánh bại nàng, nhưng vẫn có thể ngăn nàng lại, ngăn nàng khởi động cơ quan.

“Một mình ngươi mà muốn phá hỏng bố trí mà ta vất vả dựng nên?” Khi giao chiến kịch liệt với Bất Diệt Kiếm Thể, Lý Thanh Nguyệt dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Long Thần.

“Nhìn thì biết.” Long Thần không nhiều lời, Xích Huyết Thiên Hoang trong tay biến thành kiếm, hắn hiện giờ đã là võ giả tương đương với cấp bậc của Tần Sư.

“Thí Thần Kiếm Trận, Kiếm Bạo!”

Long Thần dễ dàng thi triển ra một chiêu mạnh nhất của Thí Thần Kiếm Trận, Thí Thần Kiếm Trận nổ tung trên thân kiếm của hắn, tạo thành dòng nước màu đỏ, ở giữa toàn là kiếm khí dày đặc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN