Linh Chu
Tinh La Mạt Thế 2
Một tiếng kiếm vang lên xé nát bầu trời, tiếp theo đó chính là máu tươi đầy đất, giống như một trận huyết vũ nóng hổi vậy!
– Ngươi …
Vị trưởng lão Phong gia kia đưa ngón tay chỉ vào tên thiếu niên lạc phách, trên gương mặt già nua kia tràn đầy sự kinh ngạc, nhưng lão cũng chỉ mới nói một chữ, tiếp sau đó tựa như bị người ta cắt đứt yết hầu, cũng không nói được từ nào nữa.
– Đâm rồi!
Cơ thể trưởng lão Phong gia trực tiếp phân thành hai nửa, hướng về hai bên trái phải mà tách rời ra, trên mặt đất chỉ còn đầy xương vụn.
– Hả?
Tất cả con cháu Phong gia đều bị kinh sợ, không thể tin được vào hai mắt của mình.
Thậm chí ngay cả trưởng lão cũng chết ở trong tay của tên thiếu niên lạc phách, tên thiếu niên này rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Mỗi một trưởng lão Phong gia đều là cao thủ đứng đầu, ở Nam thái phủ hoàn toàn được cho là nhân vật nhất đẳng, còn có thể xưng vương ở tu tiên giới nhưng lại bị người này một kiếm mà bâm thây.
Kiếm này quá nhanh! Kiếm này quá ác!
Lúc này Phong Tiên Tuyết cũng bị dọa đến tái mặt, cũng không dám bước về phía trước thêm một bước nào, ngay cả một trưởng lão Phong gia cũng có thể bị sát thủ giết trong nháy mắt thì nàng căn bản không thể chống lại được.
Những người mà gọi là thiên tài Phong gia ấy thì ở tại đây so với tên thiếu niên lạc phách kia quả thực ngay cả một con dế cũng không bằng, đây mới thật sự là “thiên chi kiêu tử”.
– Phong gia bất quá cũng chỉ như vậy, tiền bối, tiểu bối không có một người có thể gọi là đối thủ.
Tên thiếu niên lạc phách thu hồi thiết kiếm, mang trên mặt vẻ hờ hững, không coi ai ra gì mà hướng về phía bên ngoài Tiềm long biệt viện rồi rời đi, không còn có người nào dám ngăn hắn lại.
– Buồn cười, hôm nay ngươi đừng mơ còn sống mà rời khỏi đây.
Ba vị trưởng lão khác của Tiềm long biệt viện mang đầy sát khí xuất hiện, ba vị trưởng lão này đều là lão nhân sống gần trăm tuổi, trên đỉnh đầu ám tụ thần quang, thần cơ trong đan điền ngưng tụ kiên cố tựa như bàn thạch.
Ba người cùng rống lên một tiếng, thanh âm chẳng khác nào ba tiếng sấm rền vang dội cả bầu trời bao la.
“Ùng ùng!”
Bùn đất trên mặt đất bị bóc lên một lớp thật dày, bay thẳng đến trước mắt tên thiếu niên lạc phách.
“Bịch bịch!”
Thực lực của ba vị trưởng lão vô cùng mạnh, chẳng qua chỉ là thanh âm lực gào thét mà đã làm cho tên thiếu niên lạc phách bị chấn động phải lùi về phía sau đến bảy bước, trên cánh tay xuất hiện một vết máu, nơi cổ tay phải máu đã chảy thành giọt xuống thân kiếm, rồi rơi xuống đất.
Dù sao thì tuổi hắn vẫn còn quá trẻ, cũng không phải là vô địch thiên hạ!
Lúc này hắn đã bị thương.
– Hừ! Tên tuổi Thái thượng đoạt mệnh cung thật lớn, nhưng mà dám đến Phong gia ta giết người vậy thì phải chuẩn bị tâm lý bị giết đã.
Một vị trưởng lão Phong gia thi triển linh thông di hình hoán vị, thân thể hóa thành một trận gió lớn, thân ảnh biến hóa thành mấy chục người phong kín hoàn toàn lối đi của tên thiếu niên lạc phách.
– Nếm thử một chút Ngũ hồn dị đỉnh của ta đi!
Một vị trưởng lão khác đang cầm trong tay một cái cự đỉnh vạn cân, chợt đập cự đỉnh ở trên mặt đất, nhất thời chấn động ra một đạo khí lãng kinh khủng giống như là biển nổi giận nổi cơn sóng lớn, xuất ra công sát.
– Ngũ ngưu chi lực!
Vị trưởng lão thứ ba càng khó lường, hai chân giẫm thẳng xuống dưới mặt đất, hai tay nắm thành chưởng, song chưởng đánh ra là xuất ra Kỳ ngưu hư ảnh, mỗi một cái đầu kỳ ngưu đều cao bảy thước, thật giống như năm tòa núi nhỏ lao nhanh tới.
Nhất ngưu chi lực tương đương với sức mạnh vạn cân; lưỡng ngưu chi lực sức mạnh hai vạn cân; tam ngưu chi lực tương đương với sức mạnh bốn vạn cân; tứ ngưu chi lực tương đương với sức mạnh tám vạn cân, ngũ ngưu chi lực tương đương với sức mạnh mười sáu vạn cân.
Cự lực mười sáu vạn cân tưởng chừng như dời núi lấp biển, có thể di sơn đoạn hà.
Đây tuyệt đối là một vị siêu cấp cường giả thật sự!
Bị ba vị trưởng lão vây chặt tại chỗ, đừng nói chỉ là một thiếu niên, coi như là lão ma thân kinh bách chiến e rằng cũng bị dọa đến kinh hồn bạt vía.
Nhưng mà tên thiếu niên lạc phách vẫn ung dung như trước, vẫn nắm chặt kiếm trong tay, chợt một luồng khí tượng dâng lên từ sau lưng của hắn, bao trùm cả đỉnh đầu hắn lẫn không trung giống như là tiếp đón hắn tới một tòa dị thế khác.
Luồng khí tượng này chiếu rọi ra quang mang tinh tú khắp bầu trời giống như một viên thần tinh đang chuyển động trên màn trời đêm, tổng cộng có ba trăm sáu mươi tinh tú, dựa theo đại chu thiên mà sắp xếp, ở trên màn đêm lóe lên quang hoa rực rỡ.
“Tô vẽ khắp bầu trời, vật đổi sao dời. Đây là … Tinh la mạt thế khí tượng, không hề ở dưới Cửu ngũ chí tôn thân.”
Hỏa diễm trong hai mắt Phong Phi Vân nhúc nhích, hắn nhìn ra được khí tượng dâng lên sau lưng tên thiếu niên lạc phách là một loại khí tượng đằng không đứng đầu, quang hoa vạn trượng làm cho người ta có cảm giác không cách nào ngẩng đầu lên được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!