Linh Chu - Tổ Thánh Chiến. (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Linh Chu


Tổ Thánh Chiến. (1)



Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sóng nước cao vạn trượng ngưng tụ thành hình người khổng lồ vô biên. Hình người là lão nhân râu bạc, đầu đội huyền ngọc hoàng quan, tay cầm cửu long thần trượng, ngực khảm hỗn nguyên bát quái ấn, phát ra khí thế đáng sợ khiến người sợ hãi.

Nước chảy rào rào nhưng không thể lấn át thanh âm hùng hồn ồm ồm của Phạn Diệt giáo hoàng:

– Phong Phi Vân, ngươi không nên đến đây. Tư chất như ngươi nếu trốn đi tu luyện, có lẽ sau vạn năm sẽ đếnThánh Linh đệ thất trọng, phong tổ lập hiệu. Cần chi đâm đầu tìm chết?

Phong Phi Vân đứng trên mặt biển, thân thể nhỏ bé như hạt bụi.

Phong Phi Vân nói:

– Nếu ta trốn đi tu luyện vạn năm có lẽ sẽ đến cảnh giới tổ thánh thật, tu vi có một không hai thiên hạ. Thậm chí người trốn vào trời sao, không ai làm gì được ta.

– Nhưng ta không muốn nhìn bằng hữu bị giết chết và nô dịch, không muốn thấy mảnh đấtm ình sống bị người hủy diệt.

– Tu sĩ có cái nên làm, có việc không nên làm, không cầu nhất chiến công thành, chỉ cầu một hơi bất diệt.

Phạn Diệt giáo hoàng nói:

– Kiến càng lay cổ thụ, châu chấu đá xe, đó chỉ là hành động ngu xuẩn. Không ngờ ngươi đến cảnh giới thánh vương nhưng vẫn ngu ngốc như thế. Hôm nay bản hoàng không giết ngươi thì ngươi sẽ không chạy.

Phạn Diệt giáo hoàng vung cửu long thần trượng, Hỗn Độn Hải bắn lên đổ ập vào Phong Phi Vân.

Trong nước biển thẩm thấu sứcm ạnh hùng vĩ của tổ thánh, khủng bố hơn thánh linh dụng cụ bình thường. Một giọt nước biểncó thể đè chết một vị Vũ Hóa hiền giả.

Đao tổ thánh: Một niệm ra, chúng sinh triều bái. Một pháp hiện, cùng trời ngang hàng.

Đây là lực lượng của Phạn Diệt giáo hoàng, nếu không phải Phong Phi Vân đứng trên Hỗn Độn Hải, nếu là thánh vương khác đến đây thì đã quỳ xuống lạy Phạn Diệt giáo hoàng.

Phong Phi Vân có đôi mắt đại thánh, lại có mười vạn tám ngàn ý chí thánh linh torng người nên mới ngăn lại thần uy tổ thánh được.

– Khổ hải vô biên!

Trong người Phong Phi Vân bắn ra vô số phật quang biến thành biển phạn âm va chạm với Hỗn Độn Hải, xé một con đường do phật quang trải.

Lưng Phong Phi Vân mọc cánh phật quang màu vàng, thần tàm hóa cánh bướm, có thể xuyên qua không gian, đi đến quá khứ và tương lai, vượt qua trời sao.

Phong Phi Vân cầm bàn man phủ bay tới, một búa chém xuống.

Bùm!

Nhát búa chém chém nát pháp tướng tổ thánh hóa thành vô số giọt nước lại chảy vào Hỗn Độn Hải.

Phong Phi Vân nói:

– Phạn Diệt giáo hoàng, ngươi nghĩ một pháp tướng có thể ngăn bước chân của ta sao? Ngươi đã quá coi thường ta.

Phong Phi Vân cầm bàn man phủ, ánh mắt ngạo nghễ, khí thế ngút trời. Phong Phi Vân từng bước tiến sâu vào Hỗn Độn Hải.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mặt biển dâng lên bảy mươi hai pháp tướng tổ thánh, giống pháp tướng Phạn Diệt giáo hoàng vừa rồi y như đúc. Đỉnh thiên lập địa, thần thái hợp nhất, trong người chứa khí thế hùng hồn khiếp người.

Mỗi pháp tướng tổ thánh sánh bằng một thánh vương, bảy mươi hai pháp tướng tổ thánh cùng hiện ra đủ chấn nhiếp tru thiên sinh linh.

Phong Phi Vân không sợ, tay cầm búa to bay lên cao, bóng dáng như tia chớp. Ức van gì cái bóng bay trên bầu trời.

Trên Hỗn Độn Hải hỗn loạn, không biết bao nhiêu thời không hủy diệt

Phong Phi Vân xuyên qua bảy mươi hai pháp tướng tổ thánh, tóc dài dựng ngược, búa lấp lánh tia điện, người đầy vết máu, áo dài bay trong gió, khí thế kiêu ngạo xông lên không quay đầu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bảy mươi hai pháp tướng tổ thánh sau lưng Phong Phi Vân sụp đổ thành hơi nước, sóng dập dìu.

Phong Phi Vân đạp chân lên một hòn đảo biển, hòn đảo là trung tâm Hỗn Độn Hải, do thần thạch chất thành, hình dạng như cái bánh xe. Các cây thần trụ màu tím nâng đảo biển cách mặt biển ba trăm trượng.

Một lão nhân tóc bạc đội hoàng quan ngồi giữa đảo biển, người trong suốt như bằng bạch ngọc, phát ra hằng hoành thánh uy làm thiên địa biến sắc.

Đảo biển trung tâm Hỗn Độn Hải tên là Tinh Tú Nguyệt đảo. Đồn rằng thời viễn cổ nhân tộc có một vị thần thánh cơ thể biến thành hòn đảo, trên đảo biển toát ra hơi thở thần thánh nhàn nhạt.

Tổ thánh, thần thánh, đại thánh.

Đây là ba cảnh giới thánh linh cao nhất, thánh linh bước vào ba cảnh giới này tu vi đã cao thâm khó dò, phong tổ, phong thần, nhân tộc suốt đời tôn sùng.

Phạn Diệt giáo hoàng ngồi xếp bằng trên Tinh Tú Nguyệt đảo, đây là chân thân, hơi thở hòa hợp cùng thiên địa.

Trên đầu Phạn Diệt giáo hoàng treàn đầy ánh sao, ba ngàn thời không xoay tròn quanh thân.

Tu vi của Phạn Diệt giáo hoàng đã đến đỉnh tổ thánh, đang lĩnh ngộ văn lý trong phá tiên cung, vẫn thánh tiễn

Phạn Diệt giáo hoàng muốn trùng kích cảnh giới thần thánh.

Tuy tổ thánh, thần thánh chỉ kém một cảnh giới nhưng chênh lệch trên trời dưới đất. Nếu Phạn Diệt giáo hoàng đến tỷ muội Quý gia bthì một thần niệm sẽ phát hiện bất cứ chỗ nào thánh giả nhân tộc ẩn náu. Đứng bên ngoài trời sao Phạn Diệt giáo hoàng có thể giếta thánh giả nhân tộc. Đây là chỗ đáng sợ của thần thánh, một niệm ra thánh linh không có chỗ trốn.

tuyệt đối không thể để Phạn Diệt giáo hoàng đến cảnh giới này, nếu không nhân tộc mãi mãi không thể trở mình.

Mắt Phong Phi Vân âm trầm nhìn phá tiên cung, bảy mũi vẫn thánh tiễn bay trên đầu Phạn Diệt giáo hoàng. Phong Phi Vân nhìn bộ chân binh đại thánh lại nhớ đến Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ.

– Giết!

Hai tay Phong Phi Vân giơ bàn man phủ, người vọt lên cao chém phá ba ngàn thời không chặt xuống đầu Phạn Diệt giáo hoàng.

Khí linh phá tiên cung, vẫn thánh tiễn đã bị Phạn Diệt giáo hoàng trấn áp, không ai kéo dây cung vẫn thánh tiễn tự động đặt trên phá tiên cung bắn ra mũi tên.

Vù vù vù vù vù!

Vẫn thánh tiễn oanh kích bàn man phủ, phát ra uy lực tổ thánh đụng nát lực lượng toàn thân Phong Phi Vân, đánh bay hắn.

Phong Phi Vân trở lại Hỗn Độn Hải, ngực đau nhói, cổ tay phải chảy máu:

– Nguy rồi, Phạn Diệt giáo hoàng để lại ý niệm tổ thánh trên phá tiên cung, vẫn thánh tiễn. Hai chân binh đại thánh này có thể tự động phát ra công kích, bắn vào người nào định hại Phạn Diệt giáo hoàng.

Lực lượng tổ thánh vượt qua sức tưởng tượng của Phong Phi Vân, chỉ để lại một ý niệm đã đánh hắn bị thương.

Tu vi của Phong Phi Vân đã vô địch trong thánh vương nhưng vẫn không ngăn nổi mũi tên, nếu đổi lại Thiên Đô giáo chủ, Cảnh Thụy thánh vương thì mũi tên đó đã đóng đinh hai người.

Vù vù vù vù vù!

Trán Phạn Diệt giáo hoàng ngưng tụ một ấn ký nhạt, hình dạng giống mũi tên. Quanh ấn ký lấp lánh tia điện rậm rạp.

Đây là thần ấn chỉ thần thánh làm được, là tiêu chí thần thánh. Tu luyện đạo tắc thánh linh đến cực độ thì thoát biến, hóa thánh thành thần, ngưng thần làm ấn.

Nếu nói tổ thánh còn tu luyện đạo tắc thánh linh thì thần thánh tu luyện đạo tắc thần linh, một loại lột xác.

– Phạn Diệt giáo hoàng sắp tu thành thần thánh, phải ngăn lại!

Phong Phi Vân lại bay lển, bàn man phủ tỏa thánh huy rực rỡ, lưỡi búa lóe ánh lửa. Nhưng bàn man phủ vẫn bị vẫn thánh tiễn đnhá bay về.

Phong Phi Vân khinh thường nói:

– Không được, có vẫn thánh tiễn, phá tiên cung bảo vệ Phạn Diệt giáo hoàng thì không tới gần được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN