Linh Chu - Từ Hộc Máu Đến Kiệt Sức. (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Linh Chu


Từ Hộc Máu Đến Kiệt Sức. (1)



– Khi ấy thủng một lỗ chỉ là cỡ cột sáng vân chi tiên giới chiếu xuống đã suýt phá nát vũ trụ này. Oa Hậu nương nương đánh nhau với Tiếp Dẫn Đạo Nhân, vì tiêu hao quá nhiều tiên lực, Oa Hậu nương nương biết không có hy vọng quay về vân chi tiên giới nữa. Oa Hậu nương nương dùng sức lực cuối cùng trám lại lỗ hổng tiên giới.

– Oa Hậu nương nương lại dùng tiên thạch năm sắc phong tiên thể, rơi xuống trời sao này, tích lũy ngày tháng, hấp thu mảnh nhỏ sao xung quanh, cuối cùng biến thành một tòa hỗn nguyên đại thế giới.

– Đây là câu chuyện về tiên giới di châu, bởi vì thời gian quá lâu biến thành truyền kỳ, truyền kỳ thành thần thoại. Thần thoại và sự thật luôn lệch nhau.

Phong Phi Vân hỏi:

– Tức là người đời truy cầu tiên giới di châu chính là tiên thạch năm sắc phong lại Oa Hậu nương nương?

Thái Tổ đáp:

– Ha ha ha, cũng có thể hiểu như vậy.

Phong Phi Vân nói:

– Vậy còn Tiếp Dẫn Đạo Nhân đánh nhau với Oa Hậu nương nương thì sao? Cũng là tiên nhân vân chi tiên giới? Còn bảy thuyền cổ thần linh là sao?

Phong Phi Vân rất muốn biết sự thật viễn cổ.

Thái Tổ như pho tượng đất trong thần miếu, cổ xưa giản dị, có chỗ đã khô nứt.

Thái Tổ kể:

– Sau khi Oa Hậu nương nương đến thế giới này, ban đầu giấu mình trong Thanh Đồng cổ thuyền, ức chế lực lượng bản thân.

– Oa Hậu nương nương chém Tiếp Dẫn Đạo Nhân xong dùng bùn ngũ sắc nặn ra ta và Nhân Tổ, lại dùng tiên thạch năm sắc phong bản thân, nên người không nói nhiều về huyện vân chi tiên giới cho chúng ta.

– Theo lời Oa Hậu nương nương nói mấy câu thì bảy thuyền cổ thần linh có liên quan Tiếp Dẫn Đạo Nhân, liên quan vân chi tiên giới. Cụ thể thế nào thì không rõ.

Hơi thở tiên nhân quá cường đại, một khi xuất hiện ở hạ giới sẽ đè nát cả vũ trụ. Cường đại như Oa Hậu đại thánh buộc phải núp trong Thanh Đồng cổ thuyền, ức chế tiên lực lại. Nếu không vũ trụ sớm bị hủy diệt.

Phong Phi Vân rất hiểu cảm giác đó, giống như hắn bây giờ đến Thánh Linh đệ bát trọng, cảnh giới thần thánh, giơ tay nhấc chân phá nát không gian. Tu vi đến cảnh giới đại thánh thở ra một hơi có thể chấn phá không gian. Hơi thở tiên nhân có lẽ thật sự khiến vũ trụ sụp đổ.

Phong Phi Vân hỏi:

– Vậy Oa Hậu nương nương nặn ra Thái Tổ tiền bối, Nhân Tổ để làm gì?

Thái Tổ hỏi ngược lại:

– Đại thánh dễ bị giết không?

Phong Phi Vân không chút do dự nói:

– Chỉ có đại thánh mới giết được mình, đương nhiên nếu tiên có thật thì lực lượng của tiên chắc sẽ giết được đại thánh.

– Sức sống của đại thánh rất mạnh chứ nói chi là tiên? Ngày xưa Oa Hậu nương nương đã giết Tiếp Dẫn Đạo Nhân, tiên thể rách mấy mảnh rải rác trong vũ trụ nhưng không dám bảo đảm Tiếp Dẫn Đạo Nhân chết hẳn. Oa Hậu nương nương tạo ra ta và Nhân Tổ vì tìm di cốt tiên thể của Tiếp Dẫn Đạo Nhân, không cho Tiếp Dẫn Đạo Nhân có cơ hội sống lại.

Phong Phi Vân hỏi:

– Kết quả thế nào?

Thái Tổ lắc đầu, nói:

– Ta và Nhân Tổ đi khắp thiên hạ, tiêu phí mười hai lượng kiếp pháp lực, lần tìm hết ba ngàn hỗn nguyên đại thế giới trong vũ trụ nhưng không có tiên thể di vật gì liên quan đến Tiếp Dẫn Đạo Nhân.

– Cuối cùng chúng ta bỏ cuộc, quay về Di châu hỗn nguyên đại thế giới, định chờ cửa tiên giới mở thì đưa Oa Hậu nương nương trở lại tiên giới.

– Lực lượng của tiên giới chắc chắn sẽ giúp Oa Hậu nương nương thức tỉnh!

Phong Phi Vân rung động hỏi:

– Chẳng lẽ tiên thi di hài của Tiếp Dẫn Đạo Nhân bị người ta lấy trước một bước?

Thái Tổ nói:

– Có lẽ ngày xưa Oa Hậu nương nương đã đánh Tiếp Dẫn Đạo Nhân hình thần đều diệt, không chừa một mẩu xương, hoàn toàn hóa thành hư vô.

Phong Phi Vân nghe bí ẩn thái cổ xong lòng càng nặng nề, hắn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Oa Hậu nương nương đã lo lắng chuyện này chứng minh Tiếp Dẫn Đạo Nhân không dễ chết.

Phong Phi Vân lại hỏi:

– Truyền thuyết nói mỗi cách ba lượng kiếp pháp lực thì cửa tiên giới sẽ mở ra, chuyện này có thật không?

Thái Tổ gật đầu, lại lắc đầu nói:

– Đây là ngạn ngữ lưu truyền từ xưa, thời gian xuất hiện còn xa xôi hơn cả lúc Oa Hậu nương nương hạ giới. Oa Hậu nương nương từng nói đến việc này thì chắc là thật, nhưng chưa từng có ai gặp cửa tiên giới.

Phong Phi Vân hỏi:

– Tiền bối và Nhân Tổ tiền bối cũng chưa từn gặp?

Thái Tổ lắc đầu.

– Cửa tiên giới tồn tại, nhưng không ai thấy nó, có lẽ vấn đề quan trọng nhất là vì không ai biết cửa tiên giới nằm ở đâu.

– Hừ . . .

Nữ ma đã tinh, sắc mặt càng khó xem, trắng bệch như tờ giấy, không còn sự lạnh lùng kiêu ngạo, tà dị nữa. Hai lần bị tổn hại nặng báo hại nữ ma bị thương không nhẹ, phải vịn tường mới đi nổi.

Thân nhẹ thể yếu dễ đẩy ngã.

Bây giờ Phong Phi Vân một tay dư sức đẩy ngã nữ ma.

– Phong . . . Phong Phi Vân, ta cho ngươi biết, ta sẽ tính sổ món nợ này với ngươi, chắc chắn!

Nữ ma chưa từng bị thương nặng như vậy, thở hổn hển không đứng thẳng được. Nữ ma không dám đòi Phong Phi Vân dưa Chân Lý tứ pháp nữa, nàng định bỏ đi dưỡng thương, chờ lành vết thương rồi mới tính sổ thù mới hận cũ với Phong Phi Vân.

Nữ ma cảm thấy hôn Phong Phi Vân là chuyện ngu ngốc nhất đời nàng từng làm. Vì sửa đổi sự ngu ngốc này, nữ ma quyết định giết chết Phong Phi Vân, vậy là không ai biết chuyện này. Nữ ma cho rằng Phong Phi Vân có lỗi, nàng không hề sai.

Phong Phi Vân đứng dậy chắn trước mặt nữ ma, cười tủm tỉm:

– Chờ đã.

Lần đầu tiên thấy bộ dạng nữ ma chật vật yếu ớt, khiến tâm tình Phong Phi Vân rất sung sướng, rất muốn đùa giỡn nàng. Đương nhiên Phong Phi Vân chỉ dám nghĩ không dám làm.

Nữ ma ngước lên, ánh mắt lạnh lùng nói:

– Phong Phi Vân, chẳng lẽ ngươi muốn giết người diệt khẩu?

– Từ đầu đến cuối toàn là nàng muốn giết người diệt khẩu mới đúng.

Phong Phi Vân rất muốn anh hùng nói câu đó, nhưng lời đến bên môi bị nuốt ngược về.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

– Chúng ta vốn có thể làm bằng hữu, cần gì chĩa gươmg giáo vào nhau?

Nữ ma nói:

– Bằng hữu? Diệt Thế Ma Nữ lấy diệt thế làm chấp niệm, bất cứ ai ở trong mắt ta đều có thể chém, bao gồm chính ta. Ngươi cảm thấy ta cần bằng hữu sao?

Phong Phi Vân nói:

– Ta có thể giúp nữ ma đại nhân chém chấp niệm.

Trong mắt nữ ma tràn ngập kinh ngạc nói:

– Ngươi . . .

Phong Phi Vân chân thành:

– Nữ ma đại nhân vì cứu ta đã đắc tội đám người Điện Cực Dương Thiên Thần, Vũ Hóa thiên tôn. Bây giờ nữ ma đại nhân bị thương nặng, nếu rời khỏi mảnh đất giam cầm bọn họ tuyệt đối sẽ không tha cho người. Hãy ở lại đây, ta sẽ bảo vệ nữ ma đại nhân, cũng sẽ truyền cho Chân Lý tứ pháp, giúp người tu thành diệt thế đạo.

Nữ ma ngây người nhìn Phong Phi Vân, mắt lóe tia dịu dàng.

Đột nhiên . . .

– Phụt!

Nữ ma lại hộc ngụm máu thánh, té xỉu dưới đất.

Phong Phi Vân ngây người, quái quỷ gì đây? Sao dạo này nữ ma hay thích hộc máu thế? Chấp niệm lại yếu đi.

Quả nhiên dù có tu thành thần thánh cũng không hiểu nổi sinh vật tên là nữ nhân

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN