Linh Chu - Hậu Cung Không Yên Bình.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Linh Chu


Hậu Cung Không Yên Bình.



Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

– Tạm thời không có, quyết định vậy đi.

Phong Phi Vân đứng dậy đi hướng hậu cung, muốn xem các phi tử của mình.

Hèn gì mọi người đều muốn làm đại đế, ôm giang sơn ức vạn dặm, có nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, có quyền lợi khiến tất cả thần phục.

Mọi người đều hâm mộ, theo đuổi.

Phong Phi Vân đi trên ngọc thạch lót đường, xuyên qua các cung điện hùng vĩ hoa lệ. Trong mỗi cung điện cư ngụ một phi tử, có rất nhiều cung nữ, thị tỳ. Có phi tử xinh đẹp trong cung điện mà Phong Phi Vân hoàn toàn không quen,Không biết mặt.

Phong Phi Vân đến Ngọc Cát cung nơi ở của Diêu Cát, hắn dừng bước, đi vào trong.

Các cung nữ, thị tì trong Ngọc Cát cung hoảng loạn, quỳ xuống đất thỉnh an.

Diêu Cát mặc cẩm đoạn tiên vũ y hoa lệ, thướt tha đi ra, khom người hành lễ:

– Bái kiến đại đế.

Tu vi của Diêu Cát đã đến Niết bàn đệ ngũ trọng thiên, bộ dạng vẫn quyến rũ ĩnh đẹp, da trắng bóc, mắt đa tình, quyến rũ hơn lúc ở Thần Tấn vương triều.

Diêu Cát nghe nói Phong Phi Vân đến tẩm cung của mình thi tự rót trà cho nàng, động tác ưu nhã.

Diêu Cát cười nói:

– Nghe cung nữ đến báo đại đế sẽ đi hậu cung, tất cả nương nương trong cung bắt đầu chuẩn bị. Thần thiếp cứ nghĩ đại đế sẽ đi chỗ Nam Cung thần phi hoặc đế hậu, không ngờ đại đế rảnh rỗi đến Ngọc Cát cung, làm thần thiếp vô cùng vinh hạnh.

Phong Phi Vân xòe tay nói:

– Diêu Cát, đưa tay cho ta.

Diêu Cát khó hiểu đặt tay ngọc vào lòng bàn tay Phong Phi Vân, cảm giác khí lưu lạnh lẽo chui vào cơ thể.

Nửa nén nhang sau, Diêu Cát mở mắt ra, phát hiện tu vi đã đến Niết bàn đệ bát trọng, khuô mặt xinh đẹp lộ vẻ vui mừng. Đây là thủ đoạn của đại thánh sao?

Diêu Cát vội quỳ xuống đất nói:

– Đa tạ đại đế truyền công!

– Đứng lên đi.

Phong Phi Vân cười hỏi:

– Diêu Cát có biết tại sao ta đến chỗ nàng trước tiên không?

Diêu Cát huệ chất lan tâm, có thể nghiền ngẫm suy nghĩ của Phong Phi Vân.

Diêu Cát hỏi:

– Đại đế muốn hỏi bí ẩn trong hậu cung?

Phong Phi Vân ôm Diêu Cát vào lòng, cười nói:

– Nàng vẫn thông minh tuyệt đỉnh như vậy, luôn đoán ra suy nghĩ trong lòng ta.

Diêu Cát khẽ thở dài:

– Hậu cung là một tiểu thế giới, tranh đấu gay gắt là tất nhiên. Nếu không có đại đế chống lưng thì ta không dám nói linh tinh, sợ có ngày anò biến mất trong hậu cung này.

Phong Phi Vân nói:

– Quy thừa tướng, sai người lấy khối kim bài miễn tử lại đây, đưa cho Diêu phi nương nương.

Giọng Mao Ô Quy vọng từ ngoài cung điện:

– Tuân chỉ!

Đám cung nữ trong Ngọc Cát điện lộ vẻ vui mừng. Đại đế yêu chiều nương nương nhà mình như thế, còn đưa ch okim bài miễn tử, sau này địa vị của các thị tỳ trong cung cũng lên theo.

Diêu Cát mừng rỡ, mắt đa tình nói:

– Trong hậu cung bây giờ địa khái chia ba phe. Phe lớn nhất là Long thần phi nương nương dẫn đầu, lôi kéo Sanh phi nương nương (Tiên Hư động chủ), Ô Lan nương nương, Nhạc Tước Linh nương nương, Gia phi nương nương (nữ chiến thần). Bốn vị nương nương có tu vi thánh linh.

– Phe thứ hai là Nam Cung thần phi nương nương dẫn đầu, quen thân với Tiêu Tương nương nương. Bọn họ thường cùng Tịch Nguyệt nương nương, Thanh Loan thiên phi tham khảo pháp môn tu luyện. Trong hậu cung chỉ có Nam Cung thần phi là hoàn toàn không để Long thần phi vào mắt.

Phong Phi Vân gật đầu, Dạ Tiêu Tương vào hậu cung chắc chắn là Nam Cung Hồng Nhan ở sau lưng vạn động.

Nam Cung Hồng Nhan thế lực mỏng trong hậu cung, không đấu lại Long La Phù có co ncủa vua. Nam Cung Hồng Nhan chỉ có thể mời tiêu thánh Dạ Tiêu Tương vào cung. Quan hệ Nam Cung Hồng Nhan và Dạ Tiêu Tương thân như tỷ muội, miễn nàng mở miệng là Dạ Tiêu Tương sẽ không từ chối.

– Phe thứ ba do đế hậu nương nương dẫn đầu. Thật ra nếu đế hậu nương nương muốn tranh thì sẽ mạnh hơn phe Long thần phi nương nương, nhưng đế hậu chỉ một lòng tu tiên, không quan tâm hậu cung tranh đấu. Nhưng có Tử thiên phi nương nương, Mặc thiên phi nương nương chặt chẽ đứng bên đế hậu, đủ lướt Long thần phi nương nương, Nam Cung thần phi nương nương, ngồi vững vị trí đứng đầu hậu cung.

Phong Phi Vân cười hỏi:

– Có phải nàng cũng đã đứng theo đội?

Diêu Cát thở dài thườn thượt rất là đáng thương:

– Thần thiếp chỉ là một đế chính phi nhỏ bé không đáng kể, tu vi không cao. Thần thiếp không đẹp bằng Nam Cung thần phi, đế hậu, không có con vua như Long thần phi, sao dám xen vào hậu cung tranh quyền đoạt lợi?

Mao Ô Quy đưa khối kim bài miễn tử vào tay Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân đánh ra ba khí đại thánh nhập vào kim bài, đưa cho Diêu Cát, dặn dò:

– Trong kim bài miễn tử có ba lực lượng, cái nào nếu bị dẫn động có thể đánh nát thân thể thánh linh. Ta chỉ tặng một khối kim bài miễn tử, chỉ có ba lực lượng, dùng một cái là thiếu một. Nàng hãy dùng cẩn thận.

Phong Phi Vân tặng kim bài miễn tử cho Diêu Cát xong đi ra Ngọc Cát cung.

Phong Phi Vân truyền âm:

– Lão Mao, lại đi rèn luyện mười khối kim bài miễn tử.

Mao Ô Quy hỏi:

– Cái gì? Chẳng phải chỉ rèn luyện một khối kim bài miễn tử sao?

Phong Phi Vân nói:

– Ngươi cảm thấy sau khi tin tức truyền ra Hồng Nhan, La Phù sẽ bỏ qua sao? Bọn họ đều không dễ chọc.

Mao Ô Quy nói:

– Hiểu rồi.

Phong Phi Vân tiếp tục đi vào đế cung, chợt nghe tiếng tiêu du dương, tiếng đàn tranh cổ quấn quanh hợp tấu với tiếng tiêu. Tiếng tiêu hùng hồn xa xưa, tiếng đàn tranh ưu nhã trong trẻo.

Hai loại sóng âm cao vút lên trời hình thành một con pưhượng một con hoàng, ảo ảnh hai con thần điểu rượt bắt nhau, thủ thỉ với nhau hình ảnh cực kỳ đẹp.

Phong Phi Vân cười nói:

– Hồng Nhan hợp tấu Phượng Cầu Hoàng với Tiêu Tương, toàn là đại gia âm luật. Nhưng nhìn khí tượng trên bầu trời thì nhạc nghệ của Tiêu Tương hơn Hồng Nhan mảng lớn.

Thạch Lan cõng thanh kiếm đi theo sau lưng Phong Phi Vân:

– Hai vị nương nương đều là mỹ nhân tuyệt trời, có là đại gia nhạc nghệ, hôm nay có nhã trí như vậy. Hình ảnh kia đẹp đến tận cùng, sư tôn, hay chúng ta đi Tiêu Tương cung nhìn xem?

Phong Phi Vân đang định đi qua thì hướng khác bay lên bàn cờ hư không, hai giai nhân tuyệt sắc đang đánh cờ. Cờ trắng và đen giao nhau, có cao có thấp, trong cờ lại có cờ kỳ diệu.

Hai vị giai nhân xinh đẹp đều là cao thủ đánh cờ, không chỉ quốc sắc thiên hương mà còn tài hoa xuất chung.

Phong Phi Vân nói:

– Long La Phù và Cửu Thiên Yên Vũ đang đánh cờ. Long La Phù là hoàng nữ, Cửu Thiên Yên Vũ là tài nữ. Không biết bọn họ kỳ phùng địch thủ, người nào hơn một bậc?

Thạch Lan lên tiếng:

– Sư tôn, vậy chúng ta đi La Phù cung nhìn xem?

Phong Phi Vân cười cười lắc đầu, chắp tay sau lưng lướt qua hai cung điện đi Nhất Nguyên cung, nơi ở của đế hậu.

Mọi người đều biết Phong Phi Vân sẽ đến hậu cung, Nam Cung Hồng Nhan và Long La Phù làm gì không đấu đá nhau? Phong Phi Vân đến chỗ ai trước chứng minh hắn thích người kia hơn, chứng minh bọn họ cao tay hơn một bậc.

Phong Phi Vân hiểu điều đó nên không đến chỗ ai mà trực tiếp tìm Hiên Viên Nhất Nhất để yên tĩnh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN