Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác


Chương 22


Hạnh phụ hoạ liền theo ông :
– Đúng đó Ba, chính mắt con thấy ảnh…
Ông Bảy không để Hạnh nói hết câu :
– Thằng Định gì đó tài nghệ tao chưa biết sao, nhưng coi bộ mầy đi Saigon lần nầy về hơi đổi tánh binh người lạ đó nha… Ừ thôi, trối kệ nó đi, đến đâu hay đến đó, cùng lắm tao dẹp ghe luôn coi bùa Lỗ Ban làm gì tao… má con vào lo cơm nước rồi đi coi hát ủng hộ cho anh Năm, chuyện gì sau hẳn tính… à mà, anh Hai bây vẫn mạnh khoẻ chứ…?
Bà Bảy đứng dậy nhìn ông :
– Ông lo kiếm vợ cho nó là vừa…
*** ***
Nếu đêm hôm qua, cư dân làng Thạnh Phú ngụ chung quanh khu vực chợ Xoài Hột đến ủng hộ gánh hát Hương Quê của ông bầu Năm Chắc đông đảo bao nhiêu thì xế trưa hôm nay họ cũng kéo đến nhà ông Bảy Thọ để xem một buổi chơi đờn ca tài tử cũng hào hứng không kém. Lành, Sửu và Tỵ đã dùng hai chiếc dù trái sáng mà ông Bảy đã mua dưới chợ Mỷ Tho căng ngoài sân để che bớt nắng cho người nghe, và ông bầu cho mượn hệ thống âm thanh của gánh hát nên xôm tụ lắm. Ông Năm Chắc đã đưa đào kép của mình, luôn cặp đào kép chánh Nhựt Tài và Hồng Thơm đến giúp vui, thêm tay đờn guitar của gánh hát là Cò Đúng… Đúng chừng khoảng 17 tuổi, nhưng thông thạo đủ loại đờn mà đặc biệt tiếng đàn cò của em khắp các tỉnh miền Tây chưa ai qua được , vì thế mà mọi người gọi em là Cò Đúng, riết quen luôn… Nhưng hôm nay Kìm, tranh, cò thì đã do ba ông già Bảy Thọ , Năm Chắc , Mười Tung giữ , chỉ còn cây guitar thì mấy người nhỏ như Cò Đúng, Tỵ , Hoành thay phiên… Lành tuy cũng rất say mê nhạc cổ, nhưng tài nghệ chưa được bao nhiêu, anh đành đứng ngoài làm khán giả trầm trồ theo từng tiếng nhạc du dương trầm bỗng, đến những lời ca vọng cổ mát dịu lòng người dù dưới ánh nắng xế trưa oi bức. Khán giả và nghệ nhân được chủ nhà phục vụ thức ăn nhẹ, kẹo bánh trà nước cho đến trời ngã nắng thì Hoành thông báo nghỉ giải lao để gia đình ông Bảy đải nghệ nhân cơm chiều… và chương trình chính thức chơi nhạc tài tử sẽ bắt đầu khoảng một giờ sau… Hạnh suốt ngày hôm nay đã bồn chồn ra vào , khi đến giờ nầy mà vẫn chưa thấy Định… cô hát mà hồn để ở đâu nên so với Hồng Thơm, cô thua sút thấy rỏ, đến nỗi thằng Lỳ lắc đầu :
– Cô Ba Hạnh hôm nay hát làm sao ấy, chắc hơi hám cổ để quên lại trên Saigon rồi í mà…
Nhưng cơm dọn ra, ông Bảy Thọ chưa kịp mời mọi người cầm đủa thì bên ngoài cổng có tiếng người gọi lớn :
– Cô Ba ơi, có người kiếm cô nè…
Hạnh đứng phắt dậy, nhìn bà Bảy rồi đi nhanh ra cửa, trong lúc ông Bảy Thọ cười lớn nói với mọi người :
– Kệ nó, mình cầm đủa đi, mời các anh, các cháu, tự nhiên nha, đồ ăn nguội hết rồi…
Ông bưng chun rượu đế đưa lên trước Mười Tung và Năm Chắc :
– Mình vô cái đi anh Mười, anh Năm… và hướng về bàn mấy người nhỏ, ông nói với Sửu, Tỵ và Lành :
– Mấy đứa bây lo bên đó nha…
Hoành cười lớn :
– Chú Bảy đừng lo, ba đứa nó không lo, còn có con mà, để mơi mốt gánh hát chú Năm còn vui vẻ về hát cho bà con mình xem chứ….
Hồng Thơm cũng cười tiếp lời Hoành :
– Bà con ở Xoài Hột vui vẻ và tốt bụng, tụi em thích về hát ở đây lắm… anh Tài còn muốn đóng đô luôn ở đây … A, anh Hoành ơi, sao mình không chờ cô ba Hạnh vào ăn luôn…
Tỵ đở lời :
– Nó vô liền mà , thôi mình cầm đủa đi…
Lành đứng lên :
– Để em ra coi chị Ba sao đi lâu vậy.
Trong lúc đó, ngay cổng rào, Hạnh đang nén nỗi vui mừng vì người đến tìm Hạnh chính là Định. Anh đến chợ Xoài Hột, gặp những người vừa nghe đờn ca tại nhà ông Bảy đi ra, nên hỏi thăm họ thì họ dẫn anh lại ngay… Định nháy mắt cho Hạnh thấy và nói lớn :
– Tôi tên Định, ở trên bờ Kinh, nghe có gánh hát về chợ Xoài Hột nên xuống coi, không ngờ đã trể… nhưng nghe nói nhà cô Ba đêm nay có chơi đờn ca nên xin phép cho vào nghe đở ghiền vì chẳng mấy khi có dịp như vậy.
Hạnh mĩm cười, hiểu ý Định :
– Không có chi, mời anh vào.
Vừa lúc thấy Lành đi ra, Hạnh gọi lại :
– Chú Lành à, anh Định là người ở trên bờ Kinh, muốn vô nghe đờn ca thôi , anh Định chắc chưa ăn cơm, thôi sẳn bửa chú mời anh dùm chị nha…
Lành nhanh nhẹn dành lấy tay cầm chiếc xe đạp của Định :
– Anh Định đi theo em…
Khi Hạnh, Lành đưa Định vào trong nhà, tiếng nói cười chợt im bặt, mọi người đều nhìn về phía họ…
Hạnh đi ngay lại trước ông Bảy Thọ nói lớn cố ý cho người trong bàn của ông cùng nghe :
– Thưa Ba, anh Định nầy là người ở trên bờ Kinh, định xuống coi hát, nhưng trể quá, nên xin vào nhà mình làm khán giả, con thấy anh đường xa nên bảo chú Lành sẳn bửa mời anh luôn.
Ông Bảy Thọ hiểu ý Hạnh nên cười ha hả :
– Không sao, không sao… Lành, Tỵ , tụi bây lo cho cậu Định nha…
Lành “dạ” định kéo Định đi thì Năm Chắc đứng dậy đưa chun rượu của mình cho Định :
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN