Lời Nguyền Của Quỷ
Chương 11 : Hoa gió ngày đầu tiên (3)
Nói về rượu thì nó am hiểu lắm từ cách pha đến cách uống. Để là ra một loại rượu tự chế này độc quyền và không đụng hàng với các nhãn hàng sản xuất rượu khác nó đã phải kì công sử dụng 4 loại rượu ‘ngon’ để sử dụng. Nó dùng rượu từ gạo nếp pha thêm 2mg muối. Đổ vào hỗn hợp đó chút tinh dầu bưởi và một ít nước trái cây nho và còn đổ vào đấy một chút sữa. Thấy màu này chưa ưng ý nó pha thêm nước dừa vào khấy đều nên và cuối cùng là sản phẩm được đóng trong chai bia Nada đã qua sử dụng nhưng được rửa kĩ, lột hết nhãn mác đi rồi. Nó từ từ đưa mũi về miệng chai ngửi thấy mùi thơm phức nó rất hài lòng. Nó tự tin mang lên chiêu đãi khách hàng khó tính và kết quả thành ra thế này. Mùi hương của hoa bưởi bay lên tỏa hương thơm ngát quyện vào không khí kèm theo mùi nước trái cây nho ép và cái mùi đặc trung của nước dừa tạo ra một cái mùi thật khó ngửi như mùi của axit. Thế mà sao nó cũng ngửi được cái mùi này.
15 phút sau,
Vị khách ấy mới ra khỏi nhà tắm. Bước đi loạng choạng như người sỉn mà kì thực là chưa sỉn. tay bịt chặt lấy mũi và mồm.
Ổng dùng nước chanh viết lên tường:”Làm ơn cất ngay loại rượu kì dị đó đi. Ta không chịu được cái mùi nồng nặc axit của nó”.
Nó vui mừng hát ca quẳng ngay chai rượu vào thùng rác mà không thương tiếc cho cái chai thủy tinh vừa bị vỡ mụn bởi sức tay của nó. Không những thế nó còn vui vẻ lấy nước xịt phòng xịt quanh quán át đi cái mùi kì dị ấy.
Mắt ông khách trồ ra ngạc nhiên. Lúc này đây cái mũ đen đã đi đâu mất lộ ra cái đầu chọc lốc không một sợi tóc của ổng. Thì ra ông không có tóc.
– A. A. A. A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Âm lượng từ cái loa phóng thanh của nó đã quá 75 đề-xi-ben tức là quá chuẩn mực chống nhiễm tiếng ồn.
Ông khách lúc này mới trơ ra lấy tay sờ sờ lên cái đầu chọc như ông sư của mình rồi bối rối xoa xoa đầu.
“Thôi xong,đã bị phát hiện.”
Rồi từ đâu đó, một làn khói trắng bốc lên từ sàn quán rồi người đàn ông lạ biến mất và xuất hiện trước mặt nó hình ảnh là một người cực kì cực kì quen thuộc còn xuất hiện một hình bóng nho nhỏ đằng sau con người quen thuộc ấy.
Lần này nó còn hoảng hốt hơn. Nó run run lập cập giơ bàn tay chỉ vào hình bóng đàng sau ấy:
– NGÀI định dọa ma con đây ư??? Đây là ban ngày mà. Con có mơ không. Ngài có hai linh cơ á??? Con sợ ma lắm. làm ơn hãy cất cái linh hồn còn lại vào trong cái thể xác linh hồn to trình ình kia.
– COn đừng nói với vẩn. Ma đâu mà ma. Đay là linh hồn người đã khuất. mà.
– Thế người đã mất thì linh hồn đã lên thiên đàng còn thể xác thì đã chôn vùi trong lớp đất ngoài nghĩa đia rồi. Mà linh hồn không siêu thoát mới vất vưởng trên trần gian. Tức là họ phải thù ghét ai đó lắm và muốn báo thù. Mà muốn báo thù thì phải làm ma. Làm ma thì chỉ để dọa người chứ còn ai nữa. Nhưng con nói trước là từ trước đến nay con chưa bao giờ bắt nạt ai cả mà chỉ bị người ta bắt nạt thôi.
Nó cứ thế nói làm mấy lần QUỶ VƯƠNG định nói đành im bặt đi nghe nó nói làm NGÀI chảng kịp đường giải thích. Bó tay @ chấm com nó luôn.
-Stop. COn không phải nói nhiều thế đâu. Ta biết ta biết mà. Chỉ là ta muốn giới thiệu với con. Đây là anh trai của con và…
– á!! Con cũng có anh trai á.- Nó chen miệng vào.
– CON để im ta nói hết câu đã làm gì mà lớn tiếng nói nãy giờ cũng phải để ta nói chứ.-QUỶ VƯƠNG phát cáu lên. Từ từ hạ hỏa, NGÀI nói tiếp:
– Đây là anh trai họ hàng xa của chú con ông cậu họ nhà ông bác của bố cháu đến đây để giúp cháu tìm GẤU. Cái người đã làm cục vàng của ta phải khóc mà kì thực là nó chẳng thể nào khóc được.
– Sao phải tìm chứ. SUn bảo ảnh ấy đi ra nước ngoài rồi và đang thực tập gì gì đó cơ mà. Sao anh trai họ hàng xa gì gì tìm ra được???
– thế ta mới nói. COn có tìm được anh Gấu không??? Không chứ gì. Vậy mới cần tới giúp đỡ.
– Nhưng sao phải tìm ạ??? Bây giờ anh ấy đi đâu thì kệ ảnh ấy chứ.
– Có đấy con ạ. Đó là thiên sứ ÁC Quỷ được phái tới trần gian này để giám sát con xem con có bị sao sao sao sao sao không đấy. mà kiếp trước ông giời không biết mà nhầm Thượng đế đã cho con vận gì mà lại làm em gái của hắn ta đến kiếp này chưa dứt. Thế nên con phải tìm bằng được hắn phòng khi con bị sắc thái hóa thì còn…
– Sắc thái hóa là thế nào hả NGÀI???-Nó thắc mắc hỏi.
– Xời. ta cũng không nắm chắc khái niệm. Cho nên con tự tìm hiểu đừng hỏi ta mà nên hỏi anh trai họ hàng xa của ừm… thì biết. Anh ta từng du học nước ngoài 7 năm nhưng vì thiếu vận may nên đã chết trước tuổi. À nhầm. Sau tuổi. Mà nhầm lúc 27 tuổi đã ra đi thanh thản do bị bệnh thiếu máu. Biết tin người em của chú, cháu ông cậu của chú ruột con tức là con sẽ là QUỶ VƯƠNG TƯƠNG LAI cho nên đã theo ta tới đây cốt muốn giúp con ý mà.
Nó gật đầu hiểu ý ngây thơ thản nhiên như trên mây. Nó cười cười nói nói tít cả mắt đi rồi chợt nhận ra:
– Thôi chết rồi mải ngồi chơi mà quên đi cái nhiệm vụ quan trọng. MÀ anh tên là gì ấy nhỉ em còn biết nối mà xưng…
– Cứ gọi anh là K. Anh thích socola thích uống cả cô ca rát thích kẹo bạc hà và cực kì ghét ăn cà. Dưới âm người ta tính anh 23 tuổi. Thường bảo anh là chuối bởi ảnh rất yếu đuối khi đứng trước người khác. Và còn nữa…
– Thôi thôi. Nói thế đủ em hiểu thông tin về nguời anh họ hàng xa jjj rồi. Tức là cứ gọi anh là K và nêu muốn mua gì cho anh thì phải nhất thiết là socola va đừng mua kẹo bạc hà. CÒn nữa đồ uống mà anh muốn lúc khác là cô ca chứ khong phải là ca cao. Không được bảo anh là chuối dù anh hơi yêu đuối. OK OK. Em hiểu rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!