Cưới Ma - Chương 15 : ĐỒ CŨ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Cưới Ma


Chương 15 : ĐỒ CŨ


Chu Xung đi rồi, chỉ còn mình Lục Lục ở nhà. Cô thẫn thờ ngồitrên đi-văng phòng khách. Hình như cô không thể suy nghĩ gì được nữa. Bên taicô văng vẳng câu nói của Chu Xung: thứ gì cũng thế, là đồ second hand thì dễkhiến người ta gặp rắc rối.

Điều này khiến cô nhớ đến chuyện cách đây một năm, Một hômtrời mát, cô nhìn thấy một cửa hàng bán máy tính cũ gần thôn Trung Quan treo tấmbiển “Chuyển nhà – đại hạ giá!” Cô bèn bước vào. Cửa hàng rất vắng vẻ, cô chủhàng đang ngồi xem phim truyền hình, vẻ mặt lãnh đạm chẳng buồn để ý đến Lục Lục.

Lục Lục ngắm những chiếc máy tính trước mặt, cuối cùng côưng chiếc Laptop này. Trông nó còn khá mới, giá rất rẻ. Cô quyết định mua, tuynhiên cũng thử nài mấy câu xem sao: “Chị ơi, liệu giá cả có bớt được không?” Côchủ nhìn Lục Lục rồi hỏi: “Cô định trả bao nhiêu?”

Lục Lục có phần e dè: “Giảm giả 20%!”

Cô chủ tiếp tục xem phim truyền hình, buông luôn một câu:“Xách đi!”

Lục Lục lập tức nghi ngờ, hay là chiếc Laptop này có vấn đềgì đó, nhưng cô đã trả giá, họ cũng đã ừ rồi, thì cô còn nói gì được nữa? Cô bảochủ hàng cắm điện, bật máy, xem xét một hồi, thấy không có vấn đề gì, bèn trảtiền xách nó về.

Bây giờ Lục Lục không thể nhớ ra khuôn mặt cô gái bán hàngđó nữa. Vả lại, khu vực đó bị di dời, cửa hàng cũng đã chuyển đi đâu không biết.Và tất nhiên lại càng không thể biết ai là người chủ đã đem bán chiếc máy tínhnày cho cửa hàng…

Đúng là không nên mua bất cứ thứ đồ cũ nào. Máy tính, đồ gỗ,quần áo, đồ chơi… đều có quá khứ riêng của nó mà ta không thể biết. Quá khứluôn “ẩn náu” bên trong mỗi đồ vật. Chúng mang hơi chủ cũ, ta không có cách gìxóa bỏ được.

Căn nhà này cũng là nhà cũ…

Lục Lục miên man suy nghĩ.

Cùng một thời điểm – căn hộ hai tầng cũ kỹ – có thể xuất hiệnnhiều khung cảnh khác nhau. Chu Xung ngồi ở ban công chơi ghi-ta, Lục Lục vào bếplàm cơm; một ông già ngồi hút thuốc ở ban công, một phụ nữ ngoài bảy mươi tuổiđang ngồi đi-văng xem tivi, một người đàn ông dáng người vừa phải đang ngồi ởgóc tường cầm chiếc kìm vặn xoắn dây thép, một phụ nữ ngoài ba mươi tuổi để tócngắn đang bưng món ăn đặt lên bàn, một cậu bé 12-13 tuổi đang ngồi dưới sàn hòreo với chiếc ôtô đồ chơi chạy pin… không rõ những người này có quan hệ thânthuộc ra sao, có thể họ là một gia đình chứ không chỉ là một cặp như Chu Xungvà Lục Lục. Cả căn nhà nồng nặc mùi khói bếp khét lẹt dầu mỡ. Lại có một thiếunữ 17-18 tuổi đứng trên gác thò đầu xuống mắng mỏ cậu bé nghịch ngợm gây tiếng ồn…

Và… ngay cả Chu Xung cũng là đồ second hand.

Anh ấy đã từng yêu, yêu say đắm, đã từng chung sống với cô bạngái ấy nửa năm trời. Có lẽ hồi đó đêm nào anh cũng ôm chặt cô ta nằm ngủ. Saunày hai người chia ly, đau xót ứa máu… hẳn người Chu Xung cũng bị ám mùi côta, dù mỗi ngày anh tắm gội chục lần cũng không thể tẩy hết mùi.

Nghĩ đến đây, Lục Lục bỗng nhìn sang con cá vàng trên bàn.Nó vẫn lặng lẽ bơi đi bơi lại. Cô cầm cái hộp thức ăn cá rắc mấy hạt vào bể cá,nó há cái mồm xinh xắn đớp lấy rất nhanh. Sau đó nó dúi đầu vào vách kính, ve vẩyđuôi, cứ thế đứng nhìn Lục Lục. Tại sao Chu Xung không thích Lục Lục nhắc đếncô gái ấy?

Lục Lục vốn biết khi cô đơn rất không nên suy nghĩ lan man.Nhưng cô không thể không nghĩ, sau đó là phỏng đoán tiếp theo là đi vào chỗ bếtắc. Có phải cô gái ấy mắc bệnh hiểm nghèo? Có phải Chu Xung và cô ấy đã tổ chứcđám cưới ma không?

Nghĩ đến đây Lục Lục rùng mình. Nhưng cô vẫn không thể ngănmình tiếp tục tưởng tượng.

Sau khi mất người bạn gái, Chu Xung thấy đời mình trống vắng,buồn bã không nguôi; cách duy nhất để tự an ủi là làm đám cưới ma với cô ta.

Rồi, thời gian làm thay đổi tất cả.

Ngày lại ngày trôi đi, Chu Xung dần thoát ra khỏi nỗi bithương. Đám cưới ma trước đây chỉ là một nghi thức thể hiện tình cảm sâu nặng củaanh dành cho người bạn gái, chứ không phải tờ đăng ký kết hôn, nó không có giátrị ràng buộc về mặt pháp lý. Chu Xung không thể sống độc thân suốt đời, cho nênanh mới nhờ trang web “Lưới tình” giới thiệu cho mình một cô gái nào đó. Cô gáiđầu tiên mà họ giới thiệu là Lục Lục. Anh vừa gặp đã ưng ngay, thực ra đó chỉlà một sự gật đầu tùy tiện rất dễ hiểu của một người từng đổ vỡ tình cảm…

Vậy thì… họ tổ chức đám cưới ma ở đâu? Có phải ở ngay cănnhà này không?

Lục Lục nhìn cái cầu thang dẫn lên gác tối om, cô rất ít khilên đó. Có lẽ căn phòng trên gác là phòng tân hôn của đám cưới ma. Dù sao thìđó vẫn cứ là “đám cưới\”. Xét từ góc độ này, Chu Xung là người đã có vợ. Giờđây, cũng tại ngôi nhà này, Chu Xung lại sống chung, trò chuyện, ăn cơm, cãinhau, làm tình với Lục Lục. Họ không biết rằng trong căn nhà này còn có mặt mộtngười khác, đó là cô dâu ma. Rất có thể cô ta đã nhập vào con cá vàng kia, ngàyngày uất hận nhìn chằm chằm gã phụ tình Chu Xung và cô vợ bé Lục Lục… Nếukhông, tại sao cuộc sống của hai người bỗng dưng xuất hiện tấm ảnh cưới ma?

Lục Lục càng nghĩ càng thấy sợ. Cô thận trọng bưng cái bể cáđi lên gác đặt xuống sàn. Rồi đi xuống, vào thư phòng, xách chiếc Laptop lêngác, cũng đặt xuống sàn.

Xong xuôi, cô lại đi xuống, cúi nhìn mũi bàn chân mình, rónrén bước vào phòng ngủ. Bao giờ cũng vậy, mỗi khi thấy sợ, cô lại muốn chui vàochăn. Khi ai đó đang ở một mình, họ thường đi lại thoải mái, nhưng Lục Lục thìkhác, cô bước rất cẩn trọng, cứ như là xung quanh có vô số người đang nhìn vàomình.

Vào phòng ngủ rồi cô chốt chặt cửa, nhẹ nhàng nằm xuống giường,lắng nghe mọi động tĩnh trong nhà. Chỉ thỉnh thoảng nghe thấy vài giọt nước títách ở đường ống dẫn khí sưởi. Cô không biết chiếc Laptop trên gác lúc này đangthế nào.

Nếu sáng mai anh bạn Hà đến khám phá ra đôi mắt nấp trongmáy tính chỉ là vi-rút, nhưng nó không chịu đầu hàng, thì có lẽ đêm nay nó sẽnghĩ cách đối phó…

Trên gác không một tiếng động, vẫn tĩnh lặng. Nếu bất ngờ xảyra chuyện thì thật đáng sợ.

Nhưng không xảy ra chuyện gì cả thì lại càng đáng sợ hơn.

Thực ra Lục Lục sợ cái gì?

Chẳng rõ bao lâu sau, Lục Lục mơ hồ nhìn thấy chiếc Laptop từtrên gác theo cầu thang gác đi xuống!

Nó lôi theo chuột và bàn phím, trông rất quái dị. Trong bóngtối nhờ nhờ thấp thoáng, cô nhìn thấy một bàn tay đang cầm chuột, rồi thấy haibàn tay đang nhẹ nhàng gõ bàn phím. Bàn tay cầm chuột rất to, là bàn tay nam giới.Hai bàn tay trên bàn phím thì nhỏ, là nữ. Lục Lục không thấy sợ hãi, cô chỉ bănkhoăn hỏi: “Sao lại là ba bàn tay? Không đúng!” Hình như câu nói này đụng đếncái gì đó, một bàn tay trên bàn phím biến mất, tất cả chỉ còn lại hai bàn taytiếp tục thao tác máy tính. Nhưng Lục Lục vẫn cảm thấy không ổn, vì cả hai bàntay đều là tay phải!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN