Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Chương Quyển 9 - Chương 30: Hai người thăm dò lẫn nhau
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Rạp Chiếu Phim Kinh Dị


Chương Quyển 9 - Chương 30: Hai người thăm dò lẫn nhau


Ánh trăng dần dần bị mây đen che khuất

Thôn Tùng Pha vốn đã tương đối vắng vẻ trở nên càng âm u hơn.

Hiện tại Diệp Tưởng không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào.

Dinh thự nhà họ Liễu có thể được coi là 1 ví dụ điển hình về việc ngăn
cản âm khí thâm nhập vào trong nhà. Cụ thể thế nào lại khá phức tạp cho
nên Diệp Tưởng cũng chẳng thể nào hiểu nổi. Nhưng hắn cũng có thể đoán
được nguyên nhân vì sao Liễu Nhất Trần cứ ở lì ở chỗ này trong nhiều
năm. Nhưng điều không cần bàn cãi là việc dù có ở chỗ này thì người của
nhà họ Liễu cũng lần lượt có người chết.

Diệp Tưởng lại đốt thêm một điếu thuốc

Lúc này hắn đang đứng trước lan can tầng 2.Từ chỗ này có thể quan sát
toàn bộ dinh thự.Lúc này, hắn bỗng nhiên quay đầu lại và nhìn thấy Ấn
Thủy Thiên đang đi tới.

-Giáo sư Tống ! Anh không ngủ được sao ?

Ấn Thủy Thiên chậm rãi đi tới.Cho tới khi y đứng cách Diệp Tưởng chừng
năm mét thì y liền dừng lại. Khoảng cách này đối với Diệp Tường mà nói
cũng chẳng có chút nghĩa lý gì, cho nên rõ ràng đối phương muốn ám chỉ
hắn không hề có địch ý.

-Anh cũng không nghỉ ngơi sao ?

Diệp Tưởng hít một hơi thật sâu. Khói thuốc len lỏi vào trong buồng phổi khiến hắn có cảm giác rất sảng khoái.Hắn rốt cục cũng đã hiểu vì sao
đàn ông con trai lại thích hút thuốc đến như thế. Nhờ vào thuốc lá mà
cơn buồn ngủ của hắn đã phần nào bị ức chế.Hiện tại đầu óc của hắn trở
nên khá tỉnh táo.

Trên thực tế, với thể chất của Diệp Tưởng hiện giờ thì việc ngủ không đủ giấc cũng không gây thương tổn cho cơ thể hắn. Nguyên nhân vì hắn bây
giờ về mặt bản chất đã là 1 linh hồn.Bất kể một thương tổn nào về mặt
vật lý không gây bất cứ tổn hại nào đến cơ thể của hắn.

Hắn chậm rãi nhả ra một vòng khói, sau đó hắn đưa mắt nhìn chăm chú vào
Ấn Thủy Thiên.Những lá bài tẩy của hắn, kể cả vũ khí ác ma « Dạ Huyết »
đều đã xuất hiện trên tấm áp phích nên chắc chúng đã bị Ấn Thủy Thiên
nhìn thấy.Nhưng Diệp Tưởng còn chưa sử dụng « Dạ Huyết »,và hắn cũng
không biết sau khi trở về « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10,Triệu
Không Ảnh có kể lại về con bài tẩy của hắn cho người khác biết hay không ? Nếu không phải vì hắn phải tuân thủ khế ước đã ký – để Tiêu Mộng Kì
hạ nguyền rủa rồi để Triệu Không Ảnh mang về « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 thì Diệp Tưởng chắc chắn đã lấy mạng của Triệu Không Ảnh.

Nhưng phải nói rằng nếu so sánh về thực lực tổng hợp thì Ấn Thủy Thiên
tuyệt đối hơn hẳn Diệp Tưởng. Triệu Không Ảnh được xưng là “Khô Lâu
Vương” nhưng hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Ấn Thủy Thiên. Theo lời của Phương Lãnh sau hai lần hợp tác với Ấn Thuỷ Thiên trong hai
phần « Quỷ tế » thì có thể thấy được Ấn Thủy Thiên rất mạnh. Mà ấy mới
chỉ là số liệu thu được sau khi kết thúc “Quỷ tế” phần II. Trong “Quỷ
tế” phần III, y lại còn thu được thêm hai vật bị nguyền rủa loại kí sinh thì thực lực của y còn đáng sợ đến mức nào nữa?

Nếu không phải trước mắt lập trường của các nhân vật vẫn còn chưa mâu
thuẫn nhau thì Diệp Tưởng tuyệt đối sẽ không để hắn tiếp cận mình.Đừng
nói là năm mét, mà dù y có đứng cách hắn 100 mét cũng không được.

Đó là 1 cường địch mà dù bạn coi trọng đối phương đến đâu cũng không tính là thái quá.

Đương nhiên, Diệp Tưởng sẽ không lộ vẻ kiêng kị đối thủ ra ngoài. Tin
nhắn mà hắn gửi tới y lúc trước khiến y bị Diệp Tưởng đánh lừa khi cho
rằng Diệp Tưởng hắn là người kiêu ngạo, hoặc là Ấn Thủy Thiên thực sự
cho rằng Diệp Tưởng hắn hoàn toàn có đủ thực lực để Ấn Thủy Thiên phải
nằm lại trong bộ phim kinh dị này.Nhưng cho dù là khả năng nào đúng thì
Diệp Tưởng tuyệt đối sẽ không để lộ tất cả những lá bài tẩy của hắn
trước mặt của đối phương.Cho đến khi Ấn Thủy Thiên để lộ mặt thật,hắn sẽ không ngần ngại ra tay.

Lúc này Ấn Thủy Thiên tựa vào lan can rồi nói :

-Tôi cũng giống anh ! Tôi chẳng thể nào ngủ được !

Nói xong, hắn lấy ra một hộp thuốc lá,sau đó lôi ra một điếu thuốc rồi
châm lên hút. Nhìn cái cách mà hắn hút thuốc chứng tỏ hắn cũng là người
nghiện thuốc lá nặng.

Châm xong điếu thuốc,rồi nhả ra một vòng khói, hắn nói :

-Giáo sư này ! Anh tính gác đêm ở chỗ này sao ?

Diệp Tưởng đương nhiên biết rõ suy nghĩ của đối phương.

Tình tiết hiện tại đã hoàn toàn thoát ly khỏi kịch bản, nên không ai có
thể đoán trước được chuyện gì sẽ phát sinh sau đó. Với Ấn Thủy Thiên thì đây quả thực là một cơ hội tốt để quan sát Diệp Tưởng.

-Tôi nghĩ tôi có thể giúp anh, giáo sư !

Ấn Thủy Thiên tiếp tục nói.

Trong tình trạng không có kịch bản thì mỗi 1 câu thoại cần phải được suy nghĩ vô cùng cẩn thận trước khi phát ngôn. Ấn Thủy Thiên cũng phải rất
tự tin mới có thể nói ra những lời như vậy.

Mà sự thật quả đúng là như thế ! 2 phần “ Quỷ tế” trước đây đã cho thấy
thực lực của Ấn Thủy Thiên. Hắn thật sự có thể “giúp” Diệp Tưởng.

Diệp Tưởng suy tính xem khả năng thành công của việc chém bay đầu của Ấn Thuỷ Thiên khi sử dụng ‘Dạ Huyết’ trong 1 khoảng cách gần thế này.Sau
khi suy nghĩ một lúc lâu, hắn kết luân rằng : không thể !

Khi ở gần Ấn Thủy Thiên như vậy, Diệp Tưởng cũng cảm thấy rằng vật bị
nguyền rủa loại kí sinh trên người Ấn Thủy Thiên vô cùng đáng sợ.

Hơn nữa, Diệp Tưởng cho rằng, cho dù hắn có thành công chém bay đầu của
Ấn Thủy Thiên thì xác suất mà hắn thành công giết chết y cũng không
cao.Nên biết rằng hắn cũng đã từng chém bay đầu của Triệu Không Ảnh,
nhưng mà bộ xương bị nguyền rủa ấy lại có thể sống lại thậm chí còn móc
ra trái tim của hắn trong khi nó vẫn còn bị giam trong lốc xoáy màu
đen.Nếu không phải có được thân thể bất tử thì Diệp Tưởng chỉ e đã sớm
chết trong tay của Triệu Không Ảnh.1 nhân vật như Ấn Thủy Thiên lại bị
chết khi đầu của y bị chém bay sao ?

Chỉ là bây giờ, Diệp Tưởng có thể xác định 1 điều rằng trên người của Ấn Thủy Thiên không chảy huyết dịch của Nitemare. Hắn không giống Lý Duy
Tư – kẻ đã nhận huyết dịch của gia tộc « Ác ma ». Với người mang thân
phận “ Thợ săn ác ma” như Diệp Tưởng thì hắn có thể cảm ứng vô cùng nhạy bén với những thứ có liên quan đến « Ác ma ». Hơn nữa, Diệp Tưởng dám
xác định rằng vật bị nguyền rủa kí sinh trên người Ấn Thủy Thiên cũng
không phải là vật bị ‘ác ma’ nguyền rủa. Điều này cũng đồng nghĩa với
việc hắn không thể sử dụng vũ khí ác ma để cướp đoạt vật bị nguyền rủa
của y.

Từ việc này cũng có thể đoán ra rằng Ấn Thủy Thiên tuy có gia nhập liên
minh trận doanh Đọa Tinh, nhưng hắn có ý nghĩ riêng của mình. Hắn tuyệt
đối không phải là kẻ vì muốn sống mà có thể bán cả linh hồn của mình cho « Ác ma » và làm tay sai cho « Ác ma ». Nói đến cùng thì cái mà Ấn Thuỷ Thiên dựa dẫm chỉ là thế lực của« Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 mà
thôi.Có lẽ khi hắn gia nhập liên minh trận doanh Đọa Tinh, hắn cũng có
đưa ra điều kiện : đó là hắn tuyệt đối không chịu sự quản chế bởi giáo
đoàn Đọa Tinh, cho dù khi làm vậy hắn sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Người này quả thật rất có dã tâm !

Hiện tại Ấn Thủy Thiên cũng tính toán xem xác suất thành công của việc
có thể giết được Diệp Tưởng ở khoảng cách này là bao nhiêu. Diệp Tưởng
cũng là 1 quái vật mà cho dù có chém bay đầu thì hắn cũng không chết.Với Ấn Thủy Thiên thì điều quan trọng nhất là phải làm sao giết được Diệp
Tưởng trước khi cánh tay phải của y kịp biến hoá.Nếu là như vậy thì
phương hướng ưu tiên tấn công là phần bên trái. Đồng thời Ấn Thuỷ Thiên
hắn cũng cần đề phòng ánh mắt của Diệp Tưởng.

Trong đầu Ấn Thủy Thiên lúc này tiến hành mô phỏng vô số cách để giết
Diệp Tưởng.Mọi chuyện hoàn thành chỉ trong 1 nháy mắt. Nhưng bởi vì hắ
quá thiếu dữ kiện về cánh tay phải của Diệp Tưởng nên Ấn Thuỷ Thiên
không thể nào đoán được mình có thể giết được Diệp Tưởng hay không. Nếu
như nói, Diệp Tưởng có cơ hội ra tay để giết hắn thì đó cũng là lần đầu
tiên mà thanh huyết kiếm kia được giải phóng.

Tuyệt đối không thể ở gần Diệp Tưởng lúc đó !

Hai người đều là quái vật cứ giằng co như vậy.Cả hai đều mưu tính xem làm thế nào để giết chết được đối phương.

Với Diệp Tưởng hiện tại thì việc giết chóc đã trở nên vô cùng bình
thường.Hắn không còn có tâm lý bài xích chuyện đó nữa, mà ngược lại còn
biến nó thành bản năng của chính hắn.Phải làm như vậy thì hắn mới có thể tồn tại trong thế giới phim kinh dị tàn khốc này.

Đúng lúc này, ánh trăng hoàn toàn bị mây đen che phủ.

Ở vùng nông thôn, mỗi khi không có ánh trăng, đất trời liền bị bóng tối nuốt chửng.

Cảm giác được hình như đã có chuyện gì xảy ra trong bóng đêm nên Diệp
Tưởng và Ấn Thủy Thiên đều tạm thời quên chuyện thăm dò đối phương và
bắt đầu lo lắng tới bộ phim kinh dị này.

Lúc này, Thành Tuyết Tùng đang nằm trên giường cũng mở mắt !

Cảm giác bất an mãnh liệt ập tới !

Diệp Tưởng rít một hơi thuốc rồi nói :

-Đi theo tôi !

Nếu Ấn Thủy Thiên đã sẵn lòng đứng ra thì Diệp Tưởng cớ sao lại từ chối? Hắn muốn quan sát Diệp Tưởng thì chẳng lẽ Diệp Tưởng lại không muốn
quan sát hắn ? Điều rất quan trọng với Diệp Tưởng là biết được thực lực
của Ấn Thủy Thiên.

Ấn Thủy Thiên lập tức đi theo và hỏi :

-Anh phát hiện ra điều gì ư ?

-Đừng nói nhiều ! Cứ đi theo là được !

Ấn Thuỷ Thiên thầm nghĩ : quả nhiên là Diệp Tưởng đang có ý đồ gì đó !
Ấn Thủy Thiên hắn cũng chỉ là trung cấp linh môi sư và giống như Bạch Vũ Sóc, trong thế giới của “ Quỷ tế” phần III này, cảm giác linh môi của
hắn cũng bị suy yếu. Còn Diệp Tưởng lại có lưới cảm giác từ đôi mắt ác
ma cho nên thế cục lúc này với y là vô cùng có lợi.Cho nên nếu y không
cố ý nhắc nhở hắn thì rất có thể Ấn Thủy Thiên hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Đương nhiên Diệp Tưởng không hy vọng có thể lợi dụng điều này để giết
chết được Ấn Thủy Thiên vì điều đó không thực tế chút nào.Mục đích của
hắn rất đơn giản : ép Ấn Thủy Thiên để lộ một phần thực lực của y.Như
vậy Diệp Tưởng vừa có thể thấy rõ được thủ đoạn của hắn, vừa có thể tiêu hao vật bị nguyền rủa cùng vé chuộc cái chết.Có thể nói là 1 công đôi
việc !

Tâm cơ kín đáo lắm ! Đó là đánh giá của Ấn Thủy Thiên dành cho Diệp
Tưởng. Đồng thời hắn cũng có vài phần tiếc nuối vì nhân vật như vậy nếu
không phải là kẻ thù mà là đồng minh thì tốt biết bao !

Khi đi xuống lầu, Diệp Tưởng và Ấn Thủy Thiên vẫn duy trì một khoảng cách nhất định.

Hiện tại đôi mắt của Diệp Tưởng lại một lần nữa biến thành màu bạc. Lưới cảm giác cũng được mở ra 1 cách toàn diện.

Trong tình hình hiện tại,việc tiến hành xác định vị trí của linh thể là
điều không thể.Diệp Tưởng chỉ có thể cảm ứng một cách rất mơ hồ,mà điều
đó cũng vì hắn đã là bán duy tâm,đã nắm giữ được một phần nhỏ sức mạnh
của « Ác ma » địa vị cao nên hắn mới có thể làm được.

Phim kinh dị không thể giải quả thật khó nhá hơn sự tưởng tưởng của hắn nhiều.

Lúc này, Thành Tuyết Tùng 1 lần nữa đi tới cái phòng nhỏ lúc trước và mở cửa ra.

Lúc này nàng nhìn thấy trên mặt đất có xác của vài con quạ đen.

Nàng vội vã đi xuống tầng hầm.

Trước mắt tình tiết đang không ngừng thoát ly khỏi kịch bản.

Nàng đi tới tầng hầm sau đó tới chỗ của những bộ hài cốt và bắt đầu đếm:

“Một…Hai…Ba…Bốn…”

Diệp Tưởng và Ấn Thủy Thiên đi xuống dưới lầu. Lúc này, Vũ Sóc và Phương Lãnh còn đang nghỉ ngơi nên Diệp Tưởng không có ý định quấy rầy bọn
họ.Trước mắt Vũ Sóc cũng không có khả năng trợ giúp hắn, còn năng lực
của « Khô Lâu Vương » Phương Lãnh mặc dù không tệ, nhưng nếu Ấn Thủy
Thiên đã chủ động xung phòng thì Diệp Tưởng cần chi phải tiêu hao sức
lực phe ta ?

Diệp Tưởng hiện tại đang bước đi trong căn phòng tối.Đôi đồng tử màu bạc của hắn hướng về tấm bình phong trong phòng.

Diệp Tưởng chậm rãi bước tới chỗ đó.

“Mười…Mười một…”

Thành Tuyết Tùng đã đếm tới “mười một”.

Mười một bộ!

Trước đó là 12 bộ cơ mà!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN