Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Chương Quyển 9 - Chương 63: Nguyền rủa càng lúc càng ma quái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Rạp Chiếu Phim Kinh Dị


Chương Quyển 9 - Chương 63: Nguyền rủa càng lúc càng ma quái


Vũ Sóc dù nghĩ thế nào cũng không dám tin những chuyện đã xảy ra.Trong khoảnh khắc, cho dù có gây ra NG thì thời gian căn bản cũng chỉ quay lại có mấy giây, nên căn bản là chẳng giúp ích được gì. Có thể nói đây là lần mà Vũ Sóc tới gần cái chết đến thế kể từ[ Vùng cấm thứ 4] cho tới nay. Khoảnh khắc đó nàng cứ tưởng mình đã chết rồi.

Nhưng mà khi làn sóng quỷ hồn tràn tới,Diệp Tưởng đã mở ra đôi cánh chim đen của mình để bảo vệ nàng, đồng thời thanh « Dạ Huyết » vốn bị bẻ gãy không ngờ lại phục hồi như cũ !

Không hiểu nhiều về « Thợ săn ác ma » nên Vũ Sóc chẳng thể nào hiểu điều gì đã xảy ra.Điều duy nhất mà nàng có thể xác định chính là việc hình như sức chiến đấu của Diệp Tưởng đã khôi phục!

Đương nhiên, nàng vẫn chưa mở miệng hỏi.Dù sao trong những tình huống có đề cập đến vật bị nguyền rủa, yêu cầu về tính logic là vô cùng thấp,nên nàng cũng không cần hỏi nhiều.Nếu đã vậy thì cũng chẳng cần nhiều chuyện làm gì.

Tiếp đó, Diệp Tưởng mang Vũ Sóc đi vào sâu bên trong lăng mộ.

Hiện tại não bộ của Diệp Tưởng trở nên sáng sủa gấp mấy lần.Sau khi lưới cảm giác của hắn được mở ra 1 cách toàn diện,hắn hoàn toàn biết được những nơi nguy hiểm trong lăng mộ.

Không lâu sau, Diệp Tưởng dẫn theo Vũ Sóc đi tới 1 đoạn hành lang nào đó.Bọn họ nhìn thấy 1 cầu thang hình xoắn ốc thông xuống bên dưới.

Diệp Tưởng không chút do dự. Hắn lập tức dẫn theo Vũ Sóc lao xuống bên dưới.

Không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con ! Nếu đã đến nơi này, lo trước sợ sau là chuyện vô nghĩa !

Hai người nhanh chóng đi theo cầu thang xoắn ốc chạy xuống bên dưới. Lúc này đôi mắt của Diệp Tưởng phát ra ánh sáng màu bạc đầy ma quái có thể hoàn toàn thay thế cho đèn pin. Lúc này Diệp Tưởng hành động vô cùng tự cao!

Vũ Sóc biết hắn có lòng tin vô cùng mạnh mẽ.

Mộ chính của tộc Cửu Luân có bao nhiêu tầng tất cả chứ? Dù có nghĩa thế nào thì “Mông Hưu”ở tầng sâu nhất không phải là nhân vật mà bọn họ có thể đối phó được. Muốn thu được vật bị nguyền rủa ‘trùm cuối’ – tấm da dê chỉ sợ là vô cùng khó khăn!

Cầu thang hình xoắn ốc này cho người ta cảm giác vô cùng quái dị.Lâu dần,người ta sẽ có cảm giác như chính mình cũng sa vào vòng xoắn ốc này, khiến tâm lý sinh ra 1 cảm giác mê muội.Cảm giác mê muội này khiến người ta có cảm giác như mình vẫn đi vòng quanh vòng xoắn ốc này, căn bản là không thể nào đi lại được như bình thường.

Đúng lúc này,bỗng nhiên ở thang lầu phía dưới có 1 bộ xương trắng ởn đang nằm ở đó.

Nhưng Diệp Tưởng cũng không để ý nhiều tiếp tục dẫn Vũ Sóc rời đi.

Ngược lại Vũ Sóc nhìn bộ xương kia rất nhiều lần và chuẩn bị ứng phó. Nhưng bộ xương kia chẳng có phản ứng đặc biệt.

Phỏng chừng kế tiếp, bọn họ sẽ còn có thể nhìn thấy rất nhiều bộ xương trắng như vậy nữa.Tộc Cửu Luân đã gây ra bao nhiêu sát nghiệt như vậy? Dân tộc này rốt cuộc đã thu được lực lượng nguyền rủa khủng bố đến mức nào từ tay « Ác ma »?

Chỉ riêng một tộc Cửu Luân đã đáng sợ thế nào rồi,vậy thì giáo đoàn Đoạ Tinh đáng sợ hơn tộc Cửu Luân rất nhiều lần thì sao? Diệp Tưởng rất hiểu, gần như mỗi người trong 20 tầng «Rạp chiếu phim địa ngục» khi nghe thấy giáo đoàn Đọa Tinh cũng đều phải biến sắc !“Người kia” không cần nói rồi,thủ lĩnh của giáo đoàn Đọa Tinh Grandier và “Hắc y đại giáo chủ ” Mộc Lam đã đủ khiến người ta sợ như sợ cọp rồi.

“Mông Hưu” là nhân vật thế nào ?

Đối mặt với thứ còn chẳng biết là khủng bố đến mức nào, trong lòng của Diệp Tưởng cảm thấy vô cùng kích động – 1 sự kích động đến từ huyết mạch của hắn. Hắn siết chặt tay, trong đôi mắt hắn chưa từng có một chút sợ hãi.

Vận mệnh của hung tinh La Hầu đã mở ra trên người của Diệp Tưởng. Cho dù hắn có đồng ý hay không thì hắn đã bước đi trên con đường của « nhân vật chính » do «Rạp chiếu phim địa ngục» bố trí cho mình và trở thành “Dạ Vương” chuyên săn bắn ‘Ác ma’. Chỉ là, chẳng ai biết hắn có thể đi được bao xa trên con đường này.

Nhưng mà…… Chạy được khoảng gần 15 phút rồi mà cầu thang hình xoắn ốc vẫn chưa đi tới điểm cuối!

Chẳng lẽ……bọn họ vẫn đang đứng tại chỗ?

Không…… Không đúng ! Hắn quả thực đang đi xuống bên dưới.Vách tường xung quanh không phải vẫn luôn thống nhất như vậy.

Ở thời cổ đại mà tộc Cửu Luân đã có thể đào 1 lăng mộ sâu đến vậy sao ?Nên biết rằng đây mới là tầng thứ 2 của lăng mộ,và bọn họ còn không biết tầng chót ở lăng mộ này là tầng thứ mấy! Lấy dân số của tộc Cửu Luân,thật sự rất khó tin vào việc bọn họ có thể điều động được 1 lực lượng lao động khổng lồ như vậy để xây dựng được 1 lăng mộ khổng lồ thế này!

Không……

Khi Diệp Tưởng suy nghĩ đến từ « sức lao động », hắn lập tức có 1 ý tưởng khác. Có lẽ « sức lao động » chân chính ở đây không phải là “người sống” ! Người của bộ tộc này có được năng lực đáng sợ tới mức quỷ thần cũng khó lường.Việc bọn họ có thể xây dựng được 1 lăng mộ chính thế này có lẽ không thể dùng lẽ thường để hình dung !

Nếu còn tiếp tục đi xuống như vậy……

Sẽ còn xuất hiện những thứ gì nữa?

Tiếp đó……

-Anh…anh ơi!

Mắt của Vũ Sóc như trợn trừng khi nhìn xuống phía dưới cầu thang.

Ở nơi đó có 1 bộ xương trắng bệch đang nằm ở đó !

Vừa rồi Vũ Sóc đã quan sát rất kỹ bộ xương kia.Nàng là người quan tâm và chú ý tới từng chi tiết, cho nên chỉ cần liếc mắt nhìn bộ xương kia,nàng đã nhận ra đó là bộ xương lúc nãy!

Đó là cùng 1 bộ xương!

-Sao lại có thể như vậy…… Đó là bộ xương lúc nãy mà!

Kỳ thật cho dù Vũ Sóc không nói thì Diệp Tưởng cũng đã nhận ra ! Dựa theo điều này thì Diệp Tưởng không thể không chấp nhận thứ mà mình nhìn thấy.Nếu cứ tiếp tục đi xuống……chẳng lẽ bọn họ vẫn cứ đi lòng vòng sao?

Diệp Tưởng nói:

-Từ Trúc ! Đứng sau lưng anh nhé !

Vũ Sóc lập tức nghe theo.Nàng biết, Diệp Tưởng tính khi có điều biến dị xảy ra,hắn sẽ mở ra đôi cánh chim để bảo vệ nàng. Cho dù có gặp phải nguy hiểm thế nào thì trước tiên Diệp Tưởng cũng phải suy nghĩ làm sao để bảo vệ nàng.Điều đó khiến Vũ Sóc cảm thấy lòng mình vô cùng ấm áp.

Người đàn ông này tuy nhìn giống « Ác ma », nhưng thật ra nội tâm của anh ta không hề hắc ám.

Vũ Sóc dựa sát vào sau lưng của Diệp Tưởng. Diệp Tưởng tiếp đó đưa 2 tay ra, đôi mắt của ác ma bắt đầu liếc nhìn xung quanh và sau đó đặt trọng tâm lên bộ xương kia.

Hiện tại hắn vẫn phải than thở về sự bất tiện của việc không có vật bị nguyền rủa hệ không gian khi tham gia phim kinh dị không thể giải.Cho dù tay trái của Diệp Tưởng cũng tương đương với vật bị nguyền rủa hệ không gian, thế nhưng hắn cũng không thể lãng phí như vậy.

Trước mắt, cho dù bộ xương trắng này vẫn chưa tấn công mình, nhưng quả thực rất khó giải quyết. Diệp Tưởng không thể cứ bị vướng vào cục diện quỷ nhảy tường. Thế nhưng ai chịu được việc phải lãng phí tay trái ở chỗ này ? Huống chi, cho dù có sử dụng tay trái, hắn cũng chưa chắc có thể đột phá được nguyền rủa hệ không gian này.

Chẳng lẽ phải sử dụng đôi cánh ác ma sao?

Sau lần hoàn toàn chuyển hoá thành « Ác ma »,bây giờ lại sử dụng đôi cánh ác ma nữa thì quá trình « Ác ma » hoá sẽ bị đẩy nhanh.Nếu mất đi khống chế,như vậy sẽ mất nhiều hơn được.

-Chẳng còn cách nào khác !

Sau khi cân nhắc kỹ càng, Diệp Tưởng cuối cùng cũng chỉ có thể nghĩ ra cách thích hợp nhất là sử dụng đôi cánh ác ma. Vì thế, hắn bung ra đôi cánh ác ma! 1 cái thì bảo vệ Vũ Sóc, cái còn lại thì bao phủ bộ xương đó!

Hiện tại Diệp Tưởng đột nhiện lại có linh cảm nguy hiểm !

Khi đôi cánh ác ma bao trùm lấy bộ xương khô kia,toàn thân hắn bỗng nhiên cảm giác được 1 cỗ khí tức tử vong mãnh liệt bao phủ toàn thân hắn.

Khí tức này……

Muốn biến hắn thành “người chết” !

Dùng “Dạ Huyết” ư?

Hay là nên…… « Ác ma » hóa?

Thời gian quá ngắn khiến hắn căn bản chẳng thể suy nghĩ được gì.Tuy vậy cảnh vật trước mắt bỗng nhiên bị bóp méo.

Ngay trong nháy mắt, Diệp Tưởng phát hiện cảnh tưởng trước mắt và Vũ Sóc bị đảo ngược !

-Giáo sư Tống, anh cũng ở đây à !

Diệp Tưởng quay mặt nhìn lại.

Giọng nói này thực sự rất quen thuộc .

Trừ Lý Duy Tư ra thì còn có thể là ai nữa?

Lúc này Lý Duy Tư nhìn Diệp Tưởng sau đó khẽ thở phào:

-Anh không sao là may rồi !

Hắn hiện tại đã coi Diệp Tưởng là ông chủ mới của mình nên hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội khoe khoang thành tích chứ ! Mảnh gương vỡ được giao cho Thành Tuyết Tùng, như vậy vừa giải quyết được vấn đề thời gian cooldown, đồng thời cũng giảm bớt gánh nặng về vé chuộc cái chết cho Lý Duy Tư.

-Bộ xương trắng đó thực đáng sợ. Nhưng hiện tại đã không sao rồi ! Nơi đây là thế giới trong gương, nên tạm thời không có vấn đề gì.

Về phần Lâm Lam Huyên ư?

Buồn cười ! So với số lượng rậm rạp những quỷ hồn ở bên ngoài,nữ quỷ Lâm Lam Huyên trong gương hiện tại thật chẳng khác em gái đáng yêu nhà bên ! Muốn đến thì cứ việc!

Lý Duy Tư vẫn mang tâm tính của 1 cậu thiếu niên mới lớn nên lúc này vẻ mặt của y có vẻ khá đắc ý. Nhìn đi, nếu không phải tôi mang theo vật bị nguyền rủa hệ thời gian thì làm sao các người có thể thoát khỏi chỗ này? Đồng thời, y thậm chí còn nghĩ đến việc sau lần này,nếu có thể sống trở về, địa vị của y nhất định sẽ gia tăng rất nhiều, sau này hắn cũng được phân vật bị nguyền rủa tương xứng, và khi đó cơ hội sống sót của y sẽ lớn hơn rất nhiều.

-Giáo sư này, thế giới trong gương hiện tại tạm thời là an toàn.Trong thế giới trong gương, chúng ta có thể tiếp tục chạy xuống bên dưới.

Diệp Tưởng đương nhiên cũng biết thế giới trong gương cũng giống như chỗ tránh nạn cho họ.

Thế nhưng……

Vật bị nguyền rủa đến từ phim kinh dị tương đối khó có thể chống cự được nguyền rủa không thể giải trong mộ chính của tộc Cửu Luân sao ?

Nhưng hắn cũng không nói gì mà chỉ nói vài lời cảm tạ, sau đó tiếp tục đi xuống bên dưới.

Diệp Nhất Thiên càng lúc càng kính sợ Diệp Tưởng.Người đàn ông thật đáng sợ khi có thể trụ được cho tới tận lúc đi vào mộ chính. Còn tính cách của Thành Tuyết Tùng vốn đã là như vậy nên nàng cũng chẳng nói gì.

Ngay sau đó suy nghĩ của Diệp Tưởng đã được ứng nghiệm .

Phía dưới cầu thang không ngờ lại…… xuất hiện bộ xương trắng ! Chỉ khác là……

Vị trí bị đảo ngược mà thôi!

Sắc mặt của Lý Duy Tư trở nên trắng bệch !

Kỳ thật hắn cũng biết vật bị nguyền rủa cũng có sự chênh lệch về đẳng cấp, nhưng hắn cũng không ý thức được về tính nguy hiểm và sự ma quái hoàn toàn khác so với lúc trước kể từ khi họ đi vào trong mộ chính.

Đây là phim kinh dị không thể giải ! Bất cứ nguyền rủa nào cũng không thể bị phá giải ! Chỉ còn cách chống cực và tránh né ! Ở trong này, chỉ cần bạn không chết,bạn sẽ không ngừng bị nguyền rủa !

Trước mắt bọn họ không thể nào tránh được nữa.

-Để tôi !

Người nói chuyện lại là Diệp Nhất Thiên !

Chung quy lại thì hắn cũng được coi là diễn viên hạng một ! Hắn cũng đã từng có 1 lần kinh nghiệm tham gia đóng trong phim kinh dị không thể giải ! Hắn biết rõ càng về sau thì nguyền rủa của phim kinh dị không thể giải lại càng ma quái.Không gian, thời gian đều có thể bị đảo lộn, những thứ mà bạn nhìn thấy và nghe thấy đều không thể tin được.

Hiệu quả của vật bị nguyền rủa càng lúc càng bị suy yếu.

Lúc đó sự tuyệt vọng mới thực sự bắt đầu !

Diệp Nhất Thiên biết hắn cần phải sử dụng tuyệt chiêu của mình, nếu không hắn thật sự sẽ phải chết ở đây

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN