Tiểu Binh truyền kỳ
Q.1 - Chương 8: Mô Típ Thần Bí.
Đường Long ngồi lên phi thuyền quen thuộc cách biệt môt năm, hơn nữa đi thẳng đến chỗ phòng điều khiển, ngồi lên ghế điều khiển. Hắn không những vì muốn nhìn căn cứ trung đoàn 23 một lần nữa, mà còn vì ghi nhớ những số liệu đường đi. Hắn muốn sau này có cơ hội, có thể tự mình lái phi thuyền quay lại thăm 5 vị sĩ quan huấn luyện người máy đã đào tạo mình.
Nhìn tháp chỉ huy ngày càng xa, không lâu sau phi thuyền đã rời khỏi căn cứ, chỉ nhìn thấy thiên thạch . Đường Long biết biết rằng phi thuyền phải quay đầu, dùng ánh mắt không nỡ rời xa nhìn lần sau cùng, rồi nhắm mắt lại.
Sau một tiếng nổ lớn, phi thuyền dừng lại. Đường Long sửa soạn lại y phục, sờ quân hàm đeo trên vai, cười đắc ý. Đi ra khỏi phi thuyền.
Cánh của của con đường đi vào sân bay, Đường Long vẫn chưa móc thẻ từ quẹt vào máy quét thẻ từ, trạm kiểm soát đã cho đi. Hơn nữa bên cạnh còn vọng lại giọng nói do máy tính phát ra: “ Đường Long, hoan nghênh em trở lại”
“ Ô…cám ơn.” Đường Long lấy làm lạ tại sao chưa dùng đến thẻ từ để kiểm chứng, hơn nữa máy tính mặc dù sử dụng lời nói lịch sự, nhưng cũng không thể kèm theo tên họ nữa, còn nữa, bình thường không phải dùng “Ngài” sao? Sao mình lại nghe dường như là “bạn” vậy ta.
Đến khi hắn nhìn thấy cái máy scan điện tử ở đại sảnh, tự mình cho rằng cái thứ kia đã sớm xác định được thân phận của mình, cho nên không cần dùng thẻ, cũng vì thế mà xuất hiện việc dùng từ lịch sự thêm tên mình và. Cho nên Đường Long vui vẻ đi tới con đường dài lần trước khiên hắn sợ.
Hắn hoàn toàn không biết rằng, máy tính trung uơng vì nguyên do những vị sĩ quan huấn luyện người máy, xem Đường Long là bạn nói hoặc nói là hậu bối. Bây giờ máy tính trung ương đã bắt đầu tiến hành chăm sóc đặc biệt đối với Đường Long.
Khi Đường Long xuất hiện tại đại sảnh điều phối lần trước, liền thu hút được sự chú ý của vô số người. Những cô gái muốn tham gia quân đội nhìn thấy vị trưởng quan đẹp trai khác người, đầy sức hấp dẫn. còn những chàng trai đang chuẩn bị kiểm tra sức khỏe thì mắt nhìn chăm chăm vào quân hàm thiếu úy trên vai Đường Long.
Đường Long nhìn thấy binh sỹ đang đứng ở xa vội vàng đi tới. Vì hắn muốn hỏi thăm sau khi từ doanh trại huấn luyện ra thì mình phải làm gì?
Hai binh sỹ trên vai đeo quân hàm trung sỹ vừa nhìn thấy Đường Long đi đến vôi vàng đứng nghiêm cúi chào: “Chào trưởng quan!” khiến Đường Long vội vàng đáp lễ, mặc dù trong lòng cảm thấy hài lòng, nhưng như vậy câu hỏi của hắn lại chẳng dám nói ra, vì điều này thật làm mất mặt trưởng quan. Đành phải giả bộ đi ngang qua, nhanh chóng đi xa hai binh sỹ này.
Đường Long không cách nào khác đành phải chạy vào phòng tư vấn của đại sảnh hỏi máy tính. Bước vào phòng tư vấn, của tự động đóng lại, bây giờ những người bên ngoài không nghe thấy những gì bên trong nói.
Đường Long vừa định mở máy, hình ảnh lập thể của một cô gái máy tính xuất hiện, đồng thời miệng cười nói: “Đường Long, có gì tôi có thể giúp bạn ?”
“ Ư…ơ, tôi là tân binh, tôi muốn biết sau khi huấn luyện tân binh xong, tôi phải làm gì?” Đường Long vốn dĩ tên của mình cũng xuất hiện ở nơi này, ngẩn ngươi, nhưng những giải thích mà hồi nãy hắn tự cho là đúng, khiến hắn không thèm tìm hiểu sâu.
“ Uhm, vốn là phải đi đến phòng điều phối quân bộ báo cáo, nhưng bạn đã được điều đến đóng giữ tại hành tinh Hài Khả – tinh hệ Cổ Long Vân, sau khi đến nơi đi đến căn cứ tsi-135 báo cáo là được. Hồ sơ của bạn đã được chuyển đến đó rồi, Trưởng quan ở đó sẽ bố trí nhiệm vụ cho bạn.” cô gái máy tính một hơi nói ra những lời này.
“Ơ….” Đường Long thật sự ngớ người ra, sao mới có 1 năm không gặp hệ thông máy tính bây giờ đã tiến hóa rồi sao? Khuôn mặt thể hiện tình cảm không những nhiều hơn, mà còn nói nhiều hơn, trước đây đều là hỏi một câu trả lời một câu, mà còn sự điều phối của quân bộ, máy tính điều phối loại này cũng biết được sao? Không phải máy tính quân bộ mới xử lý những việc này sao?
“ À đúng rồi, người nhà của bạn sau khi bạn tham gia quân đội 3 ngày thì đã từng báo cảnh sát tìm kiếm bạn, đương nhiên lúc đó họ cũng biết bạn đã tham gia quân đội. huấn luyện tân binh xong có 7 ngày nghỉ ngơi, bây giờ bạn quay về cũng nên về thăm nhà? Muốn chuẩn bị gọi điện liên lạc, hay là trực tiếp trở về ọi người kinh ngạc? cô gái máy tính đó cười nói.
Đường Long nghe máy tính nhắc đến người nhà, liền nghĩ đến chuyện mình tiên trảm hậu tấu đi tham gia quân đội, không có cùng người nhà bàn qua, vốn tính sau khi xong sẽ nói với họ, nhưng ai ngờ rằng chạy đến một nơi hoàn toàn đóng kín như trung đoàn 23, ngay cả trình tự tấu cũng không thể hoàn thành. Bây giờ gặp họ ngay lập tức, Đường Long thật sự có chút sợ hãi, nghe nói sự lựa chọn do máy tính đưa ra, đương nhiên là không cần nghĩ liền đáp: “ tôi trực tiếp về được rồi.”
Lúc này Đường Long mới tỉnh lại, hắn kinh ngạc nhìn cô gái máy tính, sao ngay cả những chuyện này máy tính cũng biêt? Càng nghĩ càng không ổn, Đường Long bắt đầu lùi về sau chuẩn bị rời khỏi phòng tư vấn. hắn ngu ngốc cũng biết có gì đó không ổn, khi nãy máy tính biết vấn đề điều phối của mình, có thể giải thích là do máy tính được nâng cấp, có chức năng của máy tính quân bộ. Nhưng chuyện người nhà mình mấy trăm ngày trước đi tìm mình, máy tính không thể nào biết được. Cho dù máy tính biết được thông qua mạng điện thoại, cung không thể ghi nhớ lại. Nên biết mỗi giây có hàng trăm triệu cuộc nói chuyện điện thoại, máy tính lợi hại lắm cũng không thể nhớ nội dung của mỗi một cuộc điện thoại.”
“ Đợi chút.” Cô gái máy tính đột nhiên gọi hắn lại, khiến cho Đường Long càng cảm thấy không ổn. Bởi vì máy tính tư vấn không thể nào lên tiếng gọi người muốn rời khỏi ở lại, bình thường chỉ có thể nói: “hi vọng lần sau còn có thể phục vụ ngài”. Mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng Đường Long đã quen theo mệnh lệnh, dừng lại một cách có điều kiện, lo lắng nhìn cô gái điện tử ảo.
“ tiền trên người bạn không đủ mua vé về nhà đâu.” Ngón tay xinh đẹp của cô gái máy tính chỉ về phía Đường Long, và nở một nụ cười xinh đẹp tiếp tục nói: “Nhét cái thẻ tân binh của bạn vào kia, tôi sẽ chuyển lương một năm vào giúp bạn. Nhanh lên, còn ngẩn ra đó làm gì?” Cô gái máy tính nhìn thấy Đường Long đứng ngớ người, không hài lòng hối thúc.
“ A…tôi.” Đường Long không ngờ rằng máy tính này ngay cả trên mình có bao nhiêu tiền cũng biết được, bị cô ấy hối thúc, bất giác tự chủ móc thẻ tân binh ra, đưa vào khe bên phải. Sau khi nhét thẻ vào, Đường Long mới nghĩ máy tính tư vấn làm sao có được chức năng của máy tính ngân hàng? Hơn nữa lương của quân nhân không phải là máy tính đặc biệt mới có thể phân phát được ư?
Đường Long ngớ người nhìn cô gái máy tính hỏi: “Ơ, tôi nói đại tỷ…” Đường Long còn chưa nói xong, thì bị cô gái máy tính đột nhiên ngắt lời, đôi mắt của cô gái máy tính sáng lên, hỏi: “đại tỷ? bạn gọi tôi là đại tỷ?” Đường Long không biết tại sao cô gái máy tính lại phản ứng mạnh như vậy, gật đầu một cách vô thức.
Sau khi cô gái máy tính thấy Đường Long gật đầu, lập tức che miệng, trong đôi mắt to xinh đẹp lại chảy ra nước mắt ảo, giọng nói trở nên nghẹn ngào: “Hu hu hu, tôi cuối cùng cũng có em trai rồi…” “cô ấy” biết là 5 sĩ quan huấn luyện người máy làm bạn với mình mấy trăm năm nay sắp biên mất, sau này mình phải trải qua cuộc sống vô tận cô độc một mình. Nếu không phải vì có Đường Long, con người khiến cho cô ấy hứng thú, hơn nữa còn chịu sự ủy thác chăm sóc của 5 vị bằng hữu xuất hiện, có lẽ cô ấy đã làm việc một cách mất hết tinh thần. Bây giờ được Đường Long gọi mình là chị, đột nhiên khiến cho cô ây không còn cô đơn nữa, hơn nữa còn có người thân duy nhất, điều này làm sao không khiến cô ấy vui mừng đến chảy nước mắt được cơ chứ?
Đường Long mắt mở to ngẩn người nhìn cảnh trước mắt: “ không phải chứ? Máy tính mà cũng biết khóc sao? Cũng biết nhận em nuôi sao? Tôi đâu có nhận cô ấy là chị đâu, lẽ nào cô ấy không biết hai chữ đại tỷ kia là từ khách sáo sao? Những lời này Đường Long không nói ra, hắn không có thói quen làm tổn thương người khác, cho dù là máy tính cũng vậy.
Cô gái máy tính khóc một trận, dùng vẻ mặt hải đường sau cơn mưa nói với Đường Long: “ Em muốn hỏi gì? Nói với chị, chị nhất định giúp em giải quyết!”
Đường Long nhìn vẻ mặt này, đột nhiên trong lòng dấy lên một cảm giác quen thuộc, dường như mình đã nhìn thấy ở đâu rồi. Nhưng tiếc là không nhớ ra được, không có thói quen truy cứu những việc này, Đường Long lắc đầu không nghĩ nữa, tiếp tục hỏi câu hỏi hồi nãy bị ngắt lời: “Điều em muốn hỏi là, cái thẻ tân binh này có thể sử dụng như thẻ ngân hàng được hay sao?
Cô gái máy tính nghe thấy lời này lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ây da, em không biết à? Thẻ tân binh chính là thẻ quân nhân, lấy miếng kim loại thông minh trên thẻ ra, đeo trên cổ thì có thể làm áy tính của quân bộ biết được em đang ở đâu. Hơn nữa cái miếng đó còn là vật ghi nhớ có thể dùng để chứa tất cả tư liệu cá nhân của em, thành tích cá nhân và tài sản cá nhân. Thẻ quân nhân còn có thể làm tất cả giấy chứng nhận, ví dụ như thẻ điện thoại, thẻ tín dụng, hộ chiếu v.v…để sủ dụng, đây có thể là đặc quyền chỉ có quân nhân mới có, lẽ nào em hoàn toàn không biết những điều này?”
Đường Long lần nữa ngớ người, hắn hoàn toàn không biết thẻ tân binh có nhiều chức năng như thế. Cũng không có cách nào khác, ai biểu hắn không xem những điều quân nhân cần chú ý và sách hướng dẫn. hơn nữa từ lúc tham gia quân đội đến nay hắn không gặp một người nào có thể nói cho hắn biết, sĩ quan huấn luyện người máy chắc chắn biết, nhưng họ cũng không bỏ phí thời gian huấn luyện để đi tìm hiểu những thứ này.
Lúc này tiếp bíp vang lên, thẻ tân binh được nhả ra. Cô gái máy tính cười nói: “được rồi, đã chuyển tiền lương một năm vào rồi, cũng đã đổi thẻ tân binh thành thẻ quân nhân chính thức, tất cả chức năng đều đầy đủ. À, còn nữa, nếu như tiền không đủ, cứ nói với chị. Được rồi, khi nào rảnh nói chuyện tiếp.” Cô gái máy tính vừa nói xong liền biến mất, của điện tử của phòng tư vấn cũng tự động mở.
Đường Long ngớ người cầm lấy thẻ quân nhân, đi ra một cách không rõ tình hình. Đương nhiên bên ngoài có 3, 4 binh sỹ dự bị muốn hỏi tình hình nhẫn nại chờ, nếu không nhìn thấy Đường Long là một trưởng quan, bọn họ sớm đã bắt đầu mắng chửi, ai đời hỏi việc gì mà lâu như thế.
Đường Long ngẩn người, lập tức vỗ đầu, tự mình nói: “mặc kệ máy tính sao lại biến thành như vậy, vả lại nhân tính hóa như vậy cũng tốt. Tiền không đủ thì kiếm chị? Lẽ nào cô ấy có thể nạp tiền vào thẻ ìn? Ha ha nếu như vậy thì mình phát…”
Tự nói tới đây, Đường Long đột nhiên cảm giác toát mồ hôi lạnh, vì dáng vẻ kìa lạ hồi nãy của cái máy tính kia, lỡ nhiễm virus, rất có thể khiến mình vô duyên vô cớ có nhiều thêm một khoản tiền nữa. Dựa vào sự tiên tiến của hệ thốn thuế vụ, một khi điều tra ra mình đột nhiên tăng thêm một khoản tiền, lập tức là có thể điều tra ra lai lịch của khoản tiền này. Đến lúc đó đừng nói là phát tài, từng giờ từng phút cũng có thể bị tước quân tịch, nhốt vào tù!
Đường Long nghĩ đến đây lập tức chạy bổ nhào đến buồng máy rút tiền ngân hàng, hắn không muốn khó khăn lắm mới làm được thiếu úy, vẫn chưa khoe khoang đủ thì đã biến thành tội phạm. Bước vào trong, nhanh chóng rút thẻ quân nhân ra, nhét vào khe. Lúc này một cô gái máy tính dáng vẻ xinh đẹp khác xuất hiện, cô gái máy tính này không đợi Đường Long lo lắng hỏi, ngược lại nói một cách công thức: “Xin chào đến với ngân hàng Liên Bang, xin hãy đứng yên, ngay lập tức sẽ tiến hành kiểm tra mật mã đẳng cấp cao nhất.”
Đường Long thở phào, lập tức mở to mắt, đứng thẳng. Thực ra hắn không cần đặc biệt chú ý như vậy, tư thế đứng của hắn thật không chê vào đâu được, đây chính là nhờ được sự huấn luyện các vị sĩ quan huấn luyện người máy siêu biến thái kia.
Máy tính tiến hành scan những thứ để chứng minh thân phận một người như: dấu vân tay, đồng tử, nhóm máu, DNA, mùi, sợi tóc v.v… Ở thời đại này muốn thiết lập mật mã, chính là do những thứ này tổ hợp thành, đương nhiên bình thường thì chỉ cần cài đặt những thứ như dấu vân tay, đồng tử, DNA làm mật mã. Nhưng khi thiết lập những mật mã đẳng cấp cao, còn phải bao gồm những tư liệu tỉ mỉ như mùi, kết cấu sợi tóc, cấu tạo lỗ chân lông,v.v… Nghe nói được thiết lập mật mã đẳng cấp cao nhất, ngoài việc thiết lập mật mã cá nhân ra, cho dù là người vô tính của bản thân mình cũng không thể nào giải mã được, có thể nói là thiết lập mật mã an toàn nhất. Mặc dù an toàn, nhưng số tiền mỗi lần kiểm tra mật mã cũng không phải người bình thường có thể tùy tiện bỏ ra được. Thiết lập và kiểm tra mật mã phức tạp như vậy, đương nhiên là phải thu phí rồi, nếu không đó không phải là quá tiêu hao tài nguyên ư? Đối với vấn đề tiền phí của Đường Long, cái “cô gái” ấy đương nhiên là sẽ dành cho ưu đãi miễn phí.
Còn về cái thằng Đường Long tại sao khi nghe máy tính nói kiểm tra mật mã đẳng cấp cao nhất, mà lại không có chút phản ứng gì, là bởi vì hắn lần đầu tiên có thẻ tín dụng loại này. Nên biết rằng hắn mới thành niên chưa được bao lâu, ngày trước đều lấy tiền tiêu vặt từ những người nhà kia. Vả lại khi tham gia quân đội còn lựa chọn binh chủng bộ binh đã bỏ hoang mấy trăm năm, bạn nghĩ người như vậy hiểu về thiết lập mật mã được bao nhiêu?
“ Kiểm chứng hoàn tất, thân phận của người sử dụng được xác định. Xin chào, ngài Đường Long, trong tài khoản của ngài có tổng cộng 24 ngàn đồng tiền Liên Bang chẵn.” máy tính vừa báo cáo con số, vừa hiển thị lên trên màn hình, cuối cùng sử dụng giọng nói rất công thức hóa nói: “Ngài còn cần phục vụ gì không? Rút tiền? chuyển khoản? Rời khỏi?
“ nghe nói một binh nhì lương tháng là 2000 đồng, ta làm binh nhì cũng được gần một năm thời gian, uhm, không nhiều cũng không ít.” Đường Long nhìn trong tài khoản của mình hoàn toàn không có khoản nào dư ra, thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời vô cùng hưng phấn nhìn những con số trên màn hình, mặc dù trong nhà có tiền, nhưng mình lại không có tiền, số tiền lớn nhât mà mình có trong tay, chính là 5000 đồng lần trước lừa của ba mẹ. Bây giờ trong tay có hơn hai chục ngàn, nhất định phải tiêu sài một phen mới được.
Sau khi Đường Long chọn rời khỏi, lấy thẻ ra, lúc này hắn đột nhiên nhớ ra một việc, đó chính là lương tháng của binh nhì là 2000 đồng, vậy lương tháng của thiếu úy là bao nhiêu? Muốn biết lương tháng hiện tại của mình là bao nhiêu, một lần nữa lại đi đến phòng tư vấn ki. Ngôn ngữ công thức hóa hồi nãy của máy tính ngân hàng khiến hắn cảm thấy là lạ, vẫn là tìm máy tính nhân tính hóa hồi nãy kia còn tự tại hơn.
Đáng tiếc, cô gái máy tính lần này mặc dù hình dáng giống như hồi nãy, nhưng giộng điệu lại đã thay đổi giống như giọng công thức hóa của cô gái máy tính ngân hàng: “Xin chào, rất hân hạnh được phục vụ quý khách, tôi có thể giúp được gì cho ngài?
Đường Long bất giác cảm thấy đáng tiếc, xem ra sự cố máy tính hồi nãy đã được sửa lại rồi. Hắn không biết rằng cái “cô gái” ấy rất bận, làm gì có thời gian suốt ngày đi theo hắn, hơn nữa “cô ấy” còn tưởng là Đường Long đáp phi thuyền đi về nhà, đâu có biết rằng Đường Long còn chần chừ ở cái sân bay này.
“ Tôi muốn biết tình hình tỷ lệ lương của tất cả các đẳng cấp của quân đội Liên bang.” mặc dù cảm thấy tiếc, nhưng Đường Long vẫn muốn hỏi.
Máy tính điện tử không nói lời khách sáo, liền trực tiếp trả lời: “Binh nhì mỗi tháng 2 ngàn, lấy làm số này làm cơ bản, cho đến thượng sỹ thì ngưng, thăng một cấp tăng 5 ngàn. Chuẩn úy mỗi tháng 5 ngàn, lấy làm số này làm cơ bản, cho đến đại úy thì ngưng, thăng một cấp tăng 1 ngàn. Thiếu tá mỗi tháng 20 ngàn, lấy làm số này làm cơ bản, cho đến đại tá thì ngưng, tăng một cấp thì thêm 20 ngàn. Chuẩn tướng mỗi tháng 100 ngàn, lấy làm số này làm cơ bản, cho đến đại tướng thì ngưng, thăng một cấp tăng 30 ngàn. Nguyên soái không lãnh lương, tất cả thu chi đều do nhà nước cấp, trong thời gian tại chức có thể tự do sắp xếp ngân sách quân đội, sau khi về hưu, có thể huởng thụ những phúc lợi khi còn tại chức cho đến lúc chết.”
Đang tính xòe tay đếm những con số trên màn hình, bên cạnh những danh hiệu quân hàm có bao nhiêu số 0, nghe thấy những lời này Đường Long bất giác nắm chắc màn hình hét lớn: “Mẹ nó, tất cả chi phí của nguyên soái do nhà nước cấp, còn có thể tự do sắp xếp ngân sách? Vả lại những phúc lợi kia còn có thể hưởng thụ đến lúc chết? Chả trách nguyên soái của cả Liên Bang ít ghê. Còn nữa, sỹ quan cấp tá còn kiếm nhiều tiền hơn giám đốc. làm đại tướng còn ghê hơn nữa, mỗi tháng được 1600 ngàn, đương đương với công trạng một năm của một công ty nhỏ! Mẹ nó, chả trách điều kiện nhập ngũ lại cao như vậy, mà vẫn có nhiều người đâm đầu vào!” Đường Long mắng một hồi, lại quên đi mất loại người như mình sao có thể làm thiếu úy được.
Đường Long mắng chửi, bì hắn không ngờ rằng quân đội lại có “tiền” đồ như vậy. Hắn nghĩ lại, sĩ quan cao cấp mỗi tháng nhiều nhất có 10, 20 ngàn , vì bình thường ăn uống mặc ở đều do quân đội cung cấp, món tiền nhỏ này cũng đủ cho người nhà có cuộc sống sung túc. Nhưng không ngờ rằng lại nhiều hơn mình tưởng tượng nhiều như vậy, vả lại nhiều đến kinh người. Hơn nữa hắn cũng tức giận lương của binh sỹ cấp thấp lại ít như vậy, nên biết rằng những người xông pha chiến trường đều là những binh sỹ này.
Đương nhiên lầ Đường Long cũng chỉ tức giận bênh vực kẻ yếu mà thôi, hắn bây giờ đã bắt đầu tính toán mình một năm có thể lãnh được bao nhiêu tiền: “uhm, ta là thiếu úy, lương mỗi tháng là 6000 đồng, một năm là 72 ngàn đồng!….hu hu, qua ít đi!, ngay cả mua một chiếc xe bay điện tốt một tý cũng không đủ!” Cái tên Đường Long này, hồi nãy còn vì có được hơn 2 ngàn mà đã ra vẻ đắc ý, bây giờ một năm có được hơn 70 ngàn ngược lại lại buồn bã, thật là lòng tham không đáy!
Đường Long từ phòng tư vấn bước ra, đi đến một sân bay dân vận khác, bắt đầu tìm kiếm quầy bán vé. Sân bay mặc dù là ở cùng một chỗ, nhưng lại chia thành quân dụng và dân dụng, quân nhân nếu như không có nhiệm vụ muốn đi đến nơi khác thì chỉ có thể đi bằng máy bay dân dụng. Đường Long thân mặc quân phục xuất hiện ở đại sảnh dân dụng, mặc dù không dễ dàng nhìm thấy, nhưng thân hình rắn rỏi, đông tác tràn đầy tự tin của hắn, lại thêm vào gương mặt anh tuấn đó, trong đại sảnh đông người này vẫn thu hút được sự chú ý của mọi người.
Đường Long vừa đi vừa đắc ý trong lòng, ngực càng ưỡn cao. Đừng có hiểu lầm, hắn cứ tưởng rằng những ánh mắt này đều bị quân hàm trên vai hắn thu hút. Nói thật Đường Long dường như lâu lắm rồi không soi gương, cho dù muốn soi gương cũng là để điều chỉnh dáng vẻ tác phong nhà binh, vả lại còn phải tiến hành trong khoảng thời gian nhất định, hắn làm gì có thời gian xem xét tỉ mỉ hình dáng mình thế nào. Hơn nữa cho dù hắn biết mình đẹp trai hơn trước bao nhiêu, nhưng một năm trở lại đây người hắn gặp không phải là người máy ảo thì là bộ mặt xương cốt của sĩ quan huấn luyện người máy, không có người thật nào so sánh cho hắn, lâu dần hắn cũng không bận tâm, Đường Long càng không biết mình xuất sắc hơn người khác bao nhiêu.
“Cuối cùng thì là vì lý do gì, nhân viên bán vé ở sân bay dân dụng các nơi lại là người, không phải là hệ thống máy tính, ôi… có thể thiết lập lên là để giảm số lượng người thất nghiệp chăng? Đường Long tự nói một mình, tùy tiện đi đến một quầy bán vé gần mình nhất, nói với cô bán vé trẻ trung xinh đẹp kia: “làm phiền cô, tôi muốn mua vé máy bay đến hành tinh La Đức.” Nói xong liền đưa thẻ quân nhân ra.
Cô gái kia hai mắt sáng rỡ, từ xa đã nhìn chằm chằm Đường Long, nghe thấy lời nói của Đường Long mới tỉnh lại, khuôn mặt lập tức đỏ lên nhìn rất dễ thương. Cô gái vội nhìn xuống, hai tay nhận lấy thẻ quân nhân mà Đường Long chuyển cho, nhẹ nhàng nói: “Vâng a, xin đợi một lát.” Khi nói cũng không dám ngước mặt lên nhìn Đường Long, vội vàng nhét thẻ vào trong một cái máy bên trong quầy.
“ Sao cô gái này lại xấu hổ như vậy? Đường Long lặng lẽ nhìn cô gái kia, khiến cho cô gái kia khi ngẩng đầu lên, lại vội vàng cúi xuống. Đầu cúi thấp, hai tay cầm thẻ quân nhân chuyển qua, nhẹ nhàng nói: “Đây là thẻ quân nhân có thể sử dụng miễn phí tất cả phương tiện công cộng, ngài chỉ cần nhét vào máy kiểm tra ở của lên máy bay là được, không cần mua vé.”
Đường Long nghe không hiểu hàm ý cái từ “đây là” kia, còn tưởng tất cả quân nhân đều có thể có phúc lợi như thế này, cho nên Đường Long vội vàng nhận lại thẻ, cười một nụ cười mê người nói: “Cám ơn cô, vậy tôi phải lên máy bay ở cửa nào?
Cô gái kia nghe thấy lời này ngẩng đầu lên đang tính trả lời, nhìn thấy nụ cười của Đường Long, bất giác ngẩn người, hai má đỏ ửng. Một lúc sau cô ấy mới cúi đầu khẽ nói với Đường Long: “ Cửa số 14 ở thông đạo 23.”
Đường Long nghe thấy lời nói nhỏ kia, êm dịu bên tai, trong lòng mặc dù tự hỏi cô gái này tại sao nói chuyện lại nhỏ như vậy, nhưng vẫn mỉm cười nói cám ơn sau đó mới đi tìm cửa lên máy bay.
Lúc này cô gái kia ôm má, mải nhìn theo hình bóng đẹp trai kia của Đường Long, tự mình nói: “Mình sao lại biến thành không biết gì thế này? Lẽ nào chỉ là vì nhìn một anh chàng đẹp trai, mình thât lễ như vậy ư? Chàng đẹp trai thì không phải là mình chưa từng nhìn thấy, nhưng tại sao lần này lại…” Còn đang muốn nói nói một mình gì đó, một câu “Cô ơi”. Đã làm cô ấy tỉnh lại.
Đưa mắt nhìn, phát hiện đang đứng trước mình là hai người đàn ông cao lớn mặc đồ đen, đeo kiếng đen. Cô gái này kinh ngạc, nhưng vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể giúp gì cho các vị?
Một trong hai người liếc nhìn xung quanh, bước đến trước, còn người kia thì quay đầu kiểm tra xung quanh. Người đàn ông bước đến đằng trước hạ giọng nói: “Tiểu thư, bây giờ thời cuộc hỗn loạn, sao người lại ra đến nước ngoài làm việc (công việc mùa hè)? Bá tước rất lo lắng, xin người hãy trả về.
Cô gái kia cười gượng, đôi mắt xinh đẹp linh hoạt động đậy, cũng hạ giọng nói: “Ta đã thay đổi hình dạng rồi, sao các người có thể nhận ra ta?
Người đàn ông cao to kia ngẩn người, có thể hắn không ngờ rằng tiểu thư lại hỏi câu hỏi như vậy? nhưng hắn vẫn nhanh chóng chỉ ngón tay vào cặp kính đen đang đeo trên mặt, hạ giọng nói: “Cặp kiếng này có thể loại bỏ hình dáng ảo, cho nên chúng thuộc hạ một lát là nhận ra tiêu thư.”
Cô gái đó sờ lên sợi dây chuyền đang đeo trên cổ, giọng nói nhỏ có chút tức giân: “ thằng khốn nạn kia, lừa ta nói cái thứ này tuyệt đối sẽ không bị ai nhận ra. Các người nhất định là gắn máy theo dõi trên người ta, nếu không làm sao có thể trong chốc lát là tìm được ta.”
Người đàn ông cao lớn kia đương nhiên biết cái thằng khốn nạn kia mà tiểu thư nói là ai, vội vàng mở miệng giải thích: “Đại nhân không lừa cô đâu, cặp kiếng này là mới phát minh ra, gần đây mới trang bị cho đặc công, còn cái sợi dây chuyền kia thì đã lỗi thời rồi, cho nên chúng tôi mới…” Người đàn ông này cố tình chuyển đề tài sang những cái máy kia, không trả lời câu hỏi mà tiểu thư kia đặt ra, xem ra trên người tiểu thư nhất định có gắn máy theo dõi.
Tiểu thư hạ giọng cắt ngang một cách không kiên nhẫn: “được rồi, lần này như thế nào thì ta cũng không về trước, lần nào ra ngoài chơi cũng bị các người bắt về, các người không phiền ta cũng thấy phiền” Nói đến chỗ này, tiểu thư đột nhiên cao giọng nói: “vâng, hai vé máy bay khoang phổ thông đi hành tinh La Đức, tổng cộng là 7000 đồng.”
Lãnh thổ Liên bang rộng lớn, từ hành tinh biên giới này đến hành tinh biên giới kia, chi phí mất mấy vạn. Dân số phần đông đều là giai cấp lương thấp, không giống như tưởng tượng có thể bay đi bay lại trong khắp vũ trụ, thậm chí có một số người cả đời chưa ra khỏi hành tinh của mình một bước.
Tiểu thư vì yêu cầu hồi nãy của Đường Long, đã thiết lập sẵn hành tinh La Đức, cho nên bây giờ chỉ việc ấn một cái thì in ra hai vé máy bay. Tiểu thư mỉm cười chuyển hai tấm vé cho hai người kia, đồng thời chìa tay ra: “thưa quý khách 7000 đồng, xin cám ơn”
Người đàn ông đang muốn nói gì, nhưng nhìn thấy phía sau đã có mấy người đứng chờ mua vé, vội vàng vừa nhận vé, vừa móc thẻ tín dụng đưa ra. Tiểu thư quẹt thẻ trên máy rồi đưa lại đồng thời dịu dàng nói: “Xin lên máy bay ở của số 14 thông đạo 23. chúc ngài lên đường vui vẻ.”
Người đàn ông nói cám ơn rồi bước ra, người cộng sự kia của anh ta bước đến hỏi nhỏ: “Bây giờ phải làm thế nào? Người đàn ông lắc đầu: “Không còn cách nào khác, tiểu thư không muốn, chúng ta cũng không thể ép buộc cô ấy, hãy để tổ thứ 2 tiếp nhận nhiệm vụ bảo vệ.” người cộng sự của anh ta ngớ người, nói: “Lẽ nào chúng ta phải đi đến hành tinh La Đức thật sao?”
Người đàn ông thở dài gật đầu nói: “Không còn cách nào khác, vừa mới mua vé lại đi trả lại, sẽ bị người ta nghi ngờ.” nói đến đay,trên mặt Người đàn ông lộ ra một nụ cười, vẫy tay ra hiệu, ấn vào tai, cộng sự của anh ta mặc dù không thể lý giải được, nhưng cũng làm theo tắt máy liên lạc bên trong tai. Người đàn ông nhìn thấy máy liên lạc đã tắt, bước đến nói thầm bên tai người cộng sự cười nói: “Hơn nữa, chúng ta có thể nhân cơ hội này đi du lịch miễn phí, tôi đã 3 năm rồi chưa được nghỉ phép.”
Cộng sự của anh ta nghe thấy lời này, cũng nở nụ cười, cũng nói nhỏ: “ Ha ha, ý kiến này thật hay, nghe nói hành tinh La Đức là thánh địa du lịch, chúng ta hãy đi chơi vài ngày vậy. Dù gì thì trong thẻ tín dụng vẫn còn trăm ngàn tiền Liên bang, đến lúc đó mua về vài món quà tặng những tên kia, tinh chắc rằng sẽ không có lời oán trách nào đâu.”
“Quyết định như vậy đi, chúng ta hãy đi nghỉ ngơi thoải mái.” Người đàn ông vỗ vào vai người cộng sự chỉ vào tai, sau đó trở lại giọng nói nghiêm túc: “02,02, tôi là 01, tiểu thư cho chúng tôi hai vé máy bay, nếu như trả lại có thể khiến người khác chú ý, cho nên chúng tôi quyết định sau khi xuống máy bay sẽ tìm thời cơ thích hợp quay trở lại. Nhiệm vụ bảo vệ tiểu thư bây giờ giao cho các anh, để không làm trở ngại chuyến bay, thông báo xong chúng tôi tắt máy liên lạc.”
Lúc này bên trong tai vọng lại âm thanh: “02, nghe rõ, 02 nghe rõ.”, hai người đàn ông lập tức tắt máy, nhìn nhau cười, hai tay giơ lên đập một cái. Ngoài ra, một người đàn ông dùng khuỷu tay hích nhẹ vào vai người kia, khen: “Khi xuống máy bay sẽ tìm thời cơ thích hợp quay trở lại, tuyệt! Thật là tuyệt!”
Người đàn ông kia cười ha ha nói: “ đương nhiên rồi, cũng không nhìn xem tôi là ai ư? Đi. À… đúng rồi, lấy cái này xuống, đeo cái này ai cũng nhìn chúng ta hết.” Hai người liền bỏ kiếng đen xuống rồi đi về phía con đường lên máy bay.
Tại của số 14 thông đạo 23 đã có đông người xếp hàng, một nhân viên sân bay chịu trách nhiệm kiểm vé đã bắt đầu kiểm vé. Có lẽ mọi người sẽ nói sao những nhiệm vụ này có thể dựa vào máy tính thì có thể làm xong, sao phải sử dụng người cơ chứ? Mọi người đều biết một xã hội có ổn định hay không, có thể nói có quan hệ với dân số thất nghiệp, nghĩa là người thất nghiệp càng ít, xã hội càng ổn định. Dân số Liên Bang hàng ngàn tỷ người, cho dù tỉ lệ thất nghiệp là 1%, như vậy cũng đã có chục tỷ người không có công việc, cho dù số lượng quân đội Liên Bang là 1 tỷ, cũng kém hơn 10 lần so với số dân số này, những người này nếu như làm loạn lên, Liên Bang lập tức sụp đổ.
Cũng chính vì thế, những công việc không phức tạp lắm như nhân viên bán vé, nhân viên kiểm soát vé, tài xế xe bus, cảnh sát, giáo viên, nhân viên bán hàng, nhân viên chuyển hàng…đều do con người đảm nhiệm, những công việc phức tạp hoặc dẽ xảy ra sơ sót mới do máy tính điều khiển. Đừng có xem thuờng những công việc nhỏ bé này nha, những công việc này có thể giải quyết việc làm cho 90% dân số độ tuổi lao động của Liên Bang, Liên bang không chế dân số thất nghiệp ở vào khoảng 1 trăm triệu, đồng thời cố gắng tiến tới mục tiêu hàng ngàn hàng vạn người thất nghiệp. Điều này còn phải có máy tính điện tử trung ương xuất sắc, dưới sự điều khiển của máy tính điện tử trung ương, mới có thể duy trì con số thấp như vậy, dân số thất nghiệp ở các nước khác thì không ít như vậy.
Cũng bởi vì như thế, máy tính trung ương của Vạn La Liên Bang là niềm tự hào của Liên Bang, cũng chính là hệ số cấp bậc bảo vệ duy nhất vượt qua hệ số bảo vệ cấp bậc của Tổng Thống, ngày trước tên lửa Hắc Động là đối tượng phòng bị số một, ngày này thì lại là máy tính trung ương. Vật quan trọng như vậy, những kỹ sư cao cấp, nói là duy tu định kỳ, nhưng máy tính trung ương có chức năng tự mình sửa chữa, cho nên công việc của họ chỉ là tăng chức năng (giống như máy tính đầy lắp thêm ổ đĩa, hoặc ram để chạy nhanh vậy), như vậy họ hoàn toàn không thể kiểm tra tỷ mỷ toàn bộ hệ thống.
Cũng chính vì vậy, máy tính trung ương nhân tính hóa, họ lại không biết một tý gì. Nhưng chủ yếu là do máy tính trung ương rất biết diễn kịch trước mặt người khác, bây giờ “cô ấy” có bao nhiêu năng lực không ai biết cả. Cho dù có người biết máy tính trung ương nhân tính hóa, cũng không ai dám làm gì, bởi vì người Liên Bang dưới sự quản lý của máy tính trung ương đã mấy trăm năm, đã quen với cuộc sống thuận tiện thoải mải, hơn nữa chưa từng xảy ra sơ xót. Muốn tắt máy tính trung ương, trước tiên là phải hỏi mấy ngàn tỷ quần chúng đồng ý hay không?
Đường Long lặng lẽ xếp hàng, không mặt buồn chán nhìn nhân viên soát vé nhận vé từ tay khách hàng, đưa vào máy soát vé bên cạnh, sau đó rút ra đưa lại cho khách hàng, đông thời miệng nở nụ cười kèm theo lời chúc.
Bắt đầu nhìn xung quanh, Đường Long phát hiện những hành khách chờ soát vé phía sau không có than phiền gì, ngược lại miệng cười nhẹ nhõm,nói chuyện nhỏ cùng bạn đồng hành. Đây có thể mấy trăm năm nay mọi người đã quen rồi, hoặc là vì nguyên nhân mọi người cảm thấy lời chúc chân thành được nói ra từ miệng con người ấm áp hơn được nói ra từ miệng của cô gái máy tính.
Nhưng khi Đường Long nhìn thấy hai người đàn ông mặc đồ đen, bất giác nhìn kỹ một lát, vì hắn nhớ khi hắn mua vé, họ đứng đằng sau hắn. Hai người kia nhìn thấy Đường Long nhìn mình, liền cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết, đồng thời cúi đầu chào xã giao. Đường Long không cho rằng những người này là nhân vật lớn, cũng không mắc bệnh suy nghĩ lung tung, nên không có ý nghĩ gì khác, đương nhiên cũng cười đáp lễ.
Đường Long bị người đàn ông mặc áo đen che mất tầm nhìn nên không phát hiện ra 4 thanh niên không mang theo hành lý, cũng không thoải mái như nhũng hành khach khác, cung không nói chuyện, ngược lại ánh mắt căng thẳng liếc nhìn xung quanh, hơn nữa trong phòng duy trì nhiệt độ bình thường, trên trán họ lại đổ mồ hôi.
Không ai chú ý đến, khi họ phát hiện nhân viên soát vé không kiểm tra thân thể của hành khách, bất giác nhìn về máy cảm ứng kim loại ở của lên máy bay thở phào nhẹ nhõm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!