Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 28


TIẾP CHƯƠNG 4
Người đàn ông từ dưới nhà đi lên. Trên tay cầm theo một miếng ván gỗ hình chữ nhật; tay kia thì cầm một lư hương. Sau đó đặt xuống trước mặt Dũng và Bình. Lúc này, Dũng mới thấy tấm ván gỗ này có màu nâu xám xịt, trên đó có nhiều chữ cái, con số và có các chữ lớn gồm : “THẦN” – “THÁNH” – “MA” – “QUỶ” – “CÓ” – “KHÔNG” và “THĂNG”. Dũng ngước nhìn Bình thì chỉ nghe Bình thì thào hai từ : “ Cầu cơ ”. Thì ra đây là thuật cầu cơ mà Bình từng nhắc tới. Dũng cũng chỉ nghe nói giờ mới tận mắt chứng kiến và sẽ được tham gia ngay bây giờ.
Sau đó, người đàn ông tới bàn thờ lấy ba cây nhang. Rồi ông ta quay lại mới nói :
-Chúng ta sẽ dùng đến thuật cầu cơ để nói chuyện với “người” đang theo các anh. Kẻ đó hiện thời đang có ở đây. Nhưng các anh sẽ không bao giờ thấy được.
Cả Bình và Dũng nghe thầy pháp nói thì theo phản xạ quay người tìm kẻ mà thầy pháp nói. Nhưng trong căn phòng lúc này chỉ có đúng ba người. Ông thầy pháp lại tiếp tục nói và đưa tay chỉ dẫn :
-Như thế này, các anh hãy đặt hờ ngón tay lên đồng xu này. Nhớ là hờ thôi, không được mạnh quá. Khi cơ nhập thì hãy cứ đưa tay theo đồng xu chạy. Hãy hỏi những gì cần hỏi. Tuyệt đối, không được nghĩ câu trả lời trong đầu. Chỉ nên nhớ những câu trả lời và không được nói ra. Không được rút tay giữa chừng sẽ rắc rối đấy. Giờ tôi nói thẳng, kẻ mà các anh cần gặp cực kì nguy hiểm. Các anh vẫn muốn biết kẻ đó chứ?
Người đàn ông nhìn hai vị khách và nhận được những cái gật đầu chấp nhận từ họ. Sau đó, ông ta ngồi lại tư thế như ngồi thiền. Đốt lửa ba cây nhang, đưa qua đưa lại trước bàn cơ ( tấm ván gỗ có chữ và số ) và yêu cầu Bình với Dũng cùng đặt hờ ngón tay lên đồng xu đặt ngay góc của bàn cơ.
Sau đó, ông ta bắt đầu lim dim mắt. Tay vẫn đưa qua đưa lại cây nhang nhả khói dập dờn và miệng thì lẩm nhẩm đọc lời khấn:

“Hồn nào ở chốn non bồng
Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi
Dầu hồn dạo khắp mọi nơi
Ghé đây đàm đạo chuyện đời trần gian
Cảnh tiên hạc nội mây ngàn
Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui
Cảnh tiên xa lạ bùi ngùi
Sao bằng cảnh tục hồn vui với người
Đờn ca múa hát vui cười
Trà thơm bánh ngọt trái tươi đãi hồn
Hồn ơi hãy ghé qua đây
Tâm tình trăng gió nước mây với hồn
Gió to sóng cả dập dờn
Hồn đi lẻ bóng hoàng hôn một mình
Qua đây bè bạn thêm xinh
Ghé đây bè bạn kết tình âm dương
Hồn dầu ở mấy đường cách trở
Nghe lời cầu xin chớ đắn đo
Mấy lời tâm sự nhỏ to
Hồn ai qua đó thấu cho tấm lòng
Hoặc hồn ở bể sông ngọn suối
Hoặc hồn chơi bụi chuối cành đa
Hoặc hồn nương bóng chiều tà
Hoặc hồn lẩn quất la đà mây xanh
Hoặc hồn ở đầu gành cuối bãi
Hoặc hồn dầm mưa dãi gió mãi
Hoặc hồn vấn vít với ai
Hoặc hồn phiêu lãng lạc loài đâu đâu
Hoặc hồn ở dưới hồ sâu
Hoặc hồn lơ lửng bên cầu gió đưa
Hoặc hồn bị gió mưa dồn dập
Hồn lạnh lùng tràn ngập cô đơn
Hồn ghé lại nguồn cơn cạn tỏ
Hồn đừng ngại đường xa bóng nhỏ
Hồn cùng ta mở ngỏ treo lời
Hồn về ẻo lả chơi vơi
Cùng ta tâm sự chuyện đời muôn năm.”

Vừa dứt lời khấn. Dũng và Bình tái mặt đi vì đồng xu như có một ma lực nào đó làm nó rung lên và kéo ba ngón tay trên đó chạy một vòng khắp bàn cơ và dừng lại vị trí ban đầu. Lúc này Dũng cảm nhận được nơi đồng xu có một lực hút nhẹ vào ngón tay mình. Hắn chưa kịp hoàn hồn thì nghe thầy pháp hỏi to :
-Ngươi là ai?
-Q – U – Y ( quỷ ). – Đồng xu trên bàn cơ chạy vào các chữ cái trên bàn cơ. Cả ba người chợt rùng mình lại. cầu cơ gặp quỷ là điều nguy hiểm nhất. Nhưng vì đoán trước sự nguy hiểm này nên cuộc chơi vẫn tiếp tục. Ánh mắt của thầy pháp liếc nhìn hai người đối diên như ra hiệu hãy tiếp tục.
-Tên khi còn sống là gì ? – Bình hỏi.
-T – Ư – N – G – O – C – L – A – N ( Tư Ngọc Lan ). – Cơ chạy.
-Nam hay nữ? – Bình hỏi.
-N – Ư ( Nữ ). – Cơ chạy.
-Khi chết bao nhiêu tuổi?
-3 – 6 ( 36 tuổi ). – Cơ chạy.
-Nguyên nhân chết ? – Bình lại hỏi.
-B – I – G –I – E – T ( Bị giết ). – Cơ chạy.
Cả ba khuôn mặt biến sắc. Chẳng lẽ kẻ này bị giết chết oan khuất nên không siêu thoát và ở lại dương trần hại người. Bình tò mò :
-Ai giết?
-L – U – K – H –O – N – N – A – N ( Lũ khốn nạn ) – Cơ chạy.
-Cái gì ? – Bình thốt lên, hỏi giật lại. Cơ vẫn không nhúc nhích. Lúc này Dũng lên tiếng:
-Chết lâu chưa ?
-1 – 0 – N – A – M ( 10 năm). – Cơ chạy.
-Chết ở đâu ? – Dũng hỏi tiếp.
-S – O – N –G – P – H – A ( Song Pha ). – Cơ chạy.
-Quyển nhật kí quái quỷ kia là của ngươi ? – Dũng không nấn ná nữa, hắn hỏi thẳng vào vấn đề.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Ngươi đã giết mấy đứa nhỏ ? – Dũng dồn dập.
-I – M – L – A – N- G ( Im lặng). – Cơ chạy.
-Điều đó có nghĩa gì chứ ? – Bình không khỏi thắc mắc với câu trả lời của cơ. Nhưng cơ không trả lời câu hỏi của Bình. Dũng vẫn không bỏ cuộc, hắn tiếp tục chấp vấn hồn quỷ:
-Lời nguyền là gì? Làm sao phá giải nó?
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Làm sao để ngươi buông tha tất cả ? – Dũng lại hỏi.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
Thật sự Bình và Dũng cảm thấy khó chịu với cách trả lời này của hồn quỷ. Nó làm họ không biết phải làm như thế nào? Bình không chần chừ nữa, hắn hỏi thẳng:
-Thời gian của chúng tôi còn bao lâu ?
-3 – N –G –A –Y ( 3 ngày). – Cơ chạy.
-Tính từ khi nào? – Dũng sốt ruột.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Làm ơn cho chúng tôi biết phải làm sao để chấm dứt chuyện này? – Dũng xuống nước, vì hắn biết cho dù có căng cỡ nào đi nữa thì cũng không làm được gì hồn quỷ kia.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Rốt cuộc ngươi muốn cái gì ? – Lúc này sự tức giận đã vượt lên cả nỗi sợ. Dũng mạnh dạn quát .
-C – H – E – T ( Chết ). – Cơ chạy.
Lúc này, khi nghe nhắc đến từ : “ Chết ” thì cả Dũng và Bình đều điếng người. Như vậy, con quỷ này không muốn buông tha cho họ rồi. Họ không muốn chết. Con quỷ này chắc muốn chơi một trò chơi sinh tử. Giờ thì chỉ còn cách là tự tìm lời giải cho lời nguyền. Đó là cách duy nhất lúc này. Vì cho dù như thế nào thì chắc chắn mọi lời nguyền rủa đều có căn nguyên và chính căn nguyên đó là hướng để giải lời nguyền.
Dũng vẫn muốn vớt vát vài thông tin từ hồn quỷ này, hắn hạ thái độ và tiếp tục hỏi :
-Hãy nói cho chúng tôi biết cô cần gì để phá giải lời nguyền này?
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Điều đó có nghĩa là gì ? – Dũng hỏi giật lại.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Chúng tôi muốn biết rõ ràng hơn ? – Bình xen vô.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Thật sự hết cách rồi sao ? – Bình thốt lên.
-I – M – L – A- N –G ( Im lặng ). – Cơ chạy.
-Tại sao ngươi phải làm như thế? – Dũng quát. Hắn không thể kìm chế được nữa, mọi chuyện tới nước này đối với hắn là quá đủ. Hắn có cảm giác như bị giỡn mặt bởi con quỷ kia.
Sau đó, đồng xu trên bàn cơ bất đầu chạy loạng xạ. Cả ba người đều buông ngón tay ra vì không theo kịp đồng xu nữa. Nó bắt đầu chạy thành vòng tròn mỗi lúc mỗi nhanh và không quan sát được nữa. Cả ba người trố mắt nhìn vào bàn cơ mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đồng xu cứ tiếp tục chạy rất nhanh theo một vòng tròn trên bàn cơ và tuyệt nhiên không có bất cứ một tác động nào từ con người. Một hiện tượng hết sức kì bí trong kì bí.
Thầy pháp lúc này cũng há hóc mồm kinh hãi vì đây là lần đầu ông bắt gặp chuyện này. Trong vài phút, ông mới kịp lấy lại bình tĩnh, vung tay lật úp bàn cơ lại. Sau đó, lấy bình nước trà gần đó tưới lên bàn cơ. Tưởng mọi chuyện đã ngừng lại, Bình và Dũng tái mặt đi vì bất chợt ba cây nhang cắm trên bàn thờ trước mắt vụt cháy thành ngọn lửa. Đồng thời lúc đó cũng nghe những tiếng la ó bên ngoài sân vọng vào. Cả ba người lao ra cửa thì thấy một cảnh tưởng thật hãi hùng. Ụ nhang lớn trước nhà tự dưng trở thành một ngọn lửa lớn và cháy ngùn ngụt. Hàng trăm người ngoài sân tất loạt cùng quỳ lạy vái vái và nhẩm đọc khấn râm ran. Vẻ mặt người nào người nấy toát lên nỗi kinh hãi.
-Các anh hãy rời khỏi đây ngay. – Lời nói của thầy pháp vang sau lưng hai người. cả Dũng và Bình đồng loạt quay lại nhìn ông thầy pháp, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ khẩn thiết và nói:
– Quỷ dữ đang thức giấc và ngày càng mạnh. Các anh có một cuộc chiến nguy hiểm. Không phải vì cho các anh mà còn cho nhiều người. hãy rời khỏi đây và tìm cách hóa giải sự dữ. Thời gian không còn nhiều nữa đâu. Hãy cẩn trọng!
Dũng và Bình cảm nhận được sự khẩn thiết của lời nói đó và cáo từ thầy pháp. Hai người nhanh chóng len lỏi giữa đám người đang sụp lậy bên đóng nhang lửa đang cháy. Lấy xe và rời khỏi căn nhà của thầy pháp trong lòng hết sức kinh hãi.
Với những sự việc đã xảy ra. Người đàn ông hoang mang đứng chăm chú nhìn hai người khách rời khỏi căn nhà mình. Ánh mắt đọng trĩu lo lắng và sợ hãi. Và bất chợt thốt ra hai từ nơi cuống họng : “ Sự chết ”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN