Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng
Chương 37
TIẾP CHƯƠNG 5
Hai gã nhìn nhau rồi một người soi đèn, một người đào. Mười năm trôi qua, đất đá bồi lấp thêm, nhưng mới đào được chừng một mét đất thì những cái xương trắng nghếu bắt đầu lộ ra. Cả hai lúc này, tuy trong lòng không ngớt sợ hãi nhưng vẫn thu nhặt từng chiếc xương và chiếc đầu lâu cho vào cái bao vải mang theo. Đào và thu nhặt hơn nửa tiếng thì công việc khai quật hoàn thành. Hai gã đàn ông, với áo đẫm mồ hôi ngồi bệt bên cạnh bộ hài cốt, cái lạnh của căn hầm như tan biến chỉ còn lại cái nóng bức với mồ hôi dầm dề. Không nói năng gì, họ ngồi nghỉ mệt với điếu thuốc lá trên tay.
Một lúc sau, họ gói bộ hài cốt lại và lục đục rời khỏi căn hầm bỏ lại sự tâm tối sau lưng. Họ quay về nhà bà Lan, không thấy lão Thanh còn ở đó, họ đi ra phía sau, nơi ngôi mộ của bà Lan, đốt ba cây nhang thắp lên. Cả hai lại hì hục đào một huyệt mộ sâu và chôn bộ hài cốt xuống. Sau khi lấp đất đàng hoàng, họ lại thắp ba cây nhang trên gò đất ngôi mộ mới.
Họ không vội ra về. Họ chần chừ ngồi xuống tại chỗ,thở dốc và im lặng. Những điếu thuốc lá lại cứ đỏ trên tay.
-Cậu nghĩ sao về chuyện này? – Bình chợt lên tiếng.
-Tôi đang có chút thắc mắc. Nhiều chuyện cứ mơ hồ và rối tung lên, nếu như theo lời lão trưởng thôn thì có thể bọn nhỏ đã có thể bị dính phải chất độc Hồn Cốt Tán gì đó, khi chúng vào trong căn hầm. Như vậy, là chúng đã chết do chất độc, vì trước khi chết bọn chúng đều tiếp xúc với rượu, bia – Các thứ đều có nồng độ cồn. – Dũng khẽ nói.
-Chỉ có Lãnh, Hùng và Tân đã vào căn hầm. Còn Lý và Luân cũng chết cùng một cách thức. Còn những bức ảnh ma mà tôi đã chụp được nữa. Rồi chuyện ở nhà ông thầy pháp. Tất cả không phải đều vô lí? – Bình đưa ra nhận định.
-Cậu nói đúng. Chuyện gì cũng hợp lí. Chắc chúng ta phải chờ mọi chuyện tiếp theo. – Dũng nói.
Cả hai lại im lặng không nói thêm gì nữa. Mỗi người đang cố lí giải mọi chuyện đã xảy ra theo lí lẽ của bản thân. Và trong lòng đang đợi thời gian chạy từng phút. Một hồi lâu, Bình lại lên tiếng:
-Cậu sẽ định làm gì vào ngày mai?
-Tôi chưa biết, chắc ngủ một giấc rồi trở lại cơ quan, bắt đầu lại công việc. Còn anh? – Dũng nói.
-Tôi sẽ về và nói với vợ tôi rằng, tôi yêu cô ấy nhiều. và còn con gái yêu nữa. – Bình khẽ cười.
-Ừ. Nhiều chuyện đã trải qua… Hình như đã qua mười hai giờ rồi…- Dũng đưa tay xem đồng hồ và nói.
Cả hai như chết đi sống lại. Khoảng thời gian mười hai giờ đã trôi qua. Mọi chuyện đã sáng tỏ và được giải quyết. Câu chuyện của lão trưởng thôn độc ác. Bộ hài cốt của người con gái xấu số đã được tìm thấy và được chôn cất. Như vậy mọi chuyện đã khép lại?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!