Cái bóng cười - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Cái bóng cười


Chương 24


Alfred Hitchcock
Cái bóng cười
Trinh thám thiếu nhi
Chương 13
Hanibal có trực cảm
Sau khi ông Harris bỏ đi hấp tấp. Hanibal tích cực chất hàng lên xe cho chú Titus để kết thúc sớm công việc. Chú Titus chỉ có thể khen ngợi sự tích cực của cháu mình chứ không thể hiểu nguyên nhân sâu sạ Thật vậy, thám tử trưởng đang suy nghĩ đến sự lo lắng của ông Harris đối với Bob và Peter. Đúng là hai cậu đủ lớn để cảnh giác. Nhưng làm sao biết được! Hai bạn vẫn có thể gặp nguy hiểm. Hanibal nóng lòng muốn liên lạc cùng cảnh sát trưởng Reynolds
Khi hàng đã chất lên xe xong, Hanibal nhảy vào cabin chờ xe khởi hành, bà Sandow bước ra khỏi biệt thự để nói chuyện với chú Titus.
– Ông Jones à, bà hỏi không giấu giếm sự tò mò, ông sẽ làm gì với cái mớ lộn xộn này vậy?
– Bà đừng lo, tôi sẽ bán được có lời. Bây giờ bà tính tiền cho tôi đi nhé!
– Trời! Tôi rất muốn có Ted ở đây, tôi hoàn toàn không có ý niệm gì về giá cả đồ đạc cả. Mà các cháu của ông đã kết bạn với Ted, tôi nghĩ tôi nên biếu không cho ông đống đồ này, hơn nữa ba cháu còn giúp tôi tìm lại pho tượng.
– Pho tượng à?
Chú Titus có vẻ thắc mắc, Hanibal nín thở, chú Titus vẫn không thích cho ba cậu tiến hành những vụ điều trạ Nhưng lần này, chs quá vui mừng vì những gì chú mang về được nên chú cũng không quan tâm lắm đến câu hỏi vừa rồi. Chú Titus trả lời đơn giản:
– Thật ra ba cháu có khiếu tìm ra các đồ vật thất lạc. Bây giờ ta hãy bàn về số tiền tôi phải trả cho bà.
Hanibal rất nôn nóng muốn ra về, cậu liên tục cắn môi. Cuối cùng chú Titus cũng thanh toán xong, và chiếc xe tải lăn bánh ra khỏi lãnh địa nhà Sandow về lên đường Rockỵ Theo thói quen, Konrad lái nhanh, chỉ một chốc lát là xe về tới Thiên Đường Đồ Cổ. Hanibal nhảy xuống đất, chạy vào bộ tham mưu, Bob và Peter không ở đó. Hanibal nhanh chóng kiểm trả máy nhắn tin, không có mẩu tin nào. Càng lo lắng hơn, Hanibal nhớ lại lời dặn của ông Harris và rời khỏi sào huyệt qua Cửa Đỏ.
Cũng may là đồn cảnh sát không xa kho bãi lắm, Hanibal xin gặp cảnh sát trưởng Reynolds. Mọi người đều biết tiếng của ba thám tử trẻ nên Hanibal được mời vào ngay.
– Sao hả trợ lí? Chú có thể giúp gì đây? cảnh sát trưởng Reynolds mỉm cười hỏi.
Ông vừa nói vừa ra hiệu cho Hanibal ngồi xuống.
– Thưa chú, tụi cháu đang có một vụ, Hanibal nhanh nhẹn giải thích, và cháu nghĩ đã đến lúc cần chú can thiệp.
– Được, cháu hãy trình bày sự việc đi.
– Thời gian rất gấp thưa chú, phải hành động nhanh. Ông Harris nói rằng…
– Hanibal bình tĩnh nào! Cháu hãy kể từ đầu, đó là cách thức duy nhất để có bản báo cáo hoàn chỉnh.
– Vâng, thưa chú, Hanibal miễn cưỡng thừa nhận.
Thế là Hanibal bắt đầu kể lại mọi chuyện từ hôm Peter và Bob tìm được cái bùa. Cậu cố gắng kể thật nhanh.
– Cái gì? Ông Reynolds ngắt lời. Một cái bóng cười à? Chắc là Peter và Bob giàu trí tưởng tượng quá thôi, cháu không nghĩ thế sao?
– Dạ không thưa chú! Tối hôm qua chính cháu đã nghe thấy nó, thật là khủng khiếp… và khá kì lạ. Cái bóng cao lớn, và không gù lắm. Đúng là Peter và Bob đã trông thấy gần hơn cháu. Hai bạn nói cái bóng có cái đầu nhỏ và cái mũi khoằm, nó liên tục nhìn khắp mọi phía. Rồi trong khi chạy, Peter và cháu có trông thấy một chiếc xe hòm chạy đến, có bốn chú lùn không đầu bước ra khỏi đó.
Cảnh sát trưởng xém mắc nghẹn:
– Chú lùn không đầu?
– Thật ra cũng không hẳn vậy thưa chú. Trông chúng như không có đầu, nhưng theo cháu có lẽ chúng bị trùm đầu trong bao tải để không biết mình bị dẫn đi đâu. Kẻ lái xe tải và cái bvóng cười đã nhốt chúng trong cái chòi săn trong rừng, nhưng bây giờ chúng không còn đó nữa.
– Cháu nghĩ là một trong những người lùn bị giam kia đã kêu cứu và ném bức? tượng ra ngoài à?
– Dạ phải thưa chú, có lẽ người đó đã lấy được cái bùa. đến lúc bị bắt lại, người đó đã gửi vào cái bùa một bức thông điệp kêu cứu hi vọng ai đó nhặt được.
– Trong cái ngăn mật à? Qúa tưởng tượng đấy Hanibal!
– Cháu tin chắc đó là một mưu toan tuyệt vọng. Có thể tù nhân có bạn bè đang lảng vảng gần khu nhà, nhưng những người bạn này lại không có mặt tại vị trí tối đó và chính tụi cháu đã nhặt được pho tượng Người Da Đỏ mỉm cười. Sau đó hai người đàn ông da nâu đã tấn công tụi cháu để lấy lại cái bùa, có lẽ họ hoàn toàn không biết đến bức thông điệp.
– Cháu nói về người đàn ông da nâu à? Ông Reynolds ngắt lời. Những người đàn ông da nâu nào thế?
– A, vâng thưa chú, cháu đã quên nhắc đến nhữmg người đàn ông da nâu. Cháu phải trình bày mọi chuyện theo thứ tự thời gian.
Thế là Hanibal mô tả hai gã đã rượt đuổi theo các Thám tử và đã tấn công ông Harris.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN