Con Ma Dễ Thương - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
337


Con Ma Dễ Thương


Chương 23


… Càng ngày tôi càng nhìn thấy Hoàng A . rỏ ràng hơn, y như một người thật bằng xương bằng thịt, khi nàng đứng gần cửa sổ tôi không còn cãm thấy hơi lạnh như những lần trước mà chỉ có mùi hương thơm thoang thoảng … và khi nàng biến đi, một cảm giác nhớ nhung thật lạ lùng tràn ngập trong tôi …

Thời gian gần đây mọi người trong trại lên tinh thần rất nhiều trước tin tức những sĩ quan của chế độ cũ sẽ được đi định cư tại Hoa Kỳ … tuy bọn CA trại luôn luôn cải chính … Nhưng dù chúng có nói gì đi nữa, bàn bạc những tin tức nầy là món ăn hàng ngày không thể thiếu của mấy chú ở đây và tôi cũng không ngoại lệ … Tôi định khi nào gặp được Hoàng A . sẽ hỏi nàng cho rỏ … Để trấn an làn sóng bàn tán xôn xao … bọn CA trại đã tổ chức cho các đội luân phiên ở nhà để học chính trị … mà chúng tôi thường nói là đi nghe vẹt nói tiếng người … Một hôm vì phải đi xa chút để chặt củi … tôi bị mắc mưa lạnh run khi về đến đội … Tuy được Khang đốt lữa hơ và một tô cháo cá ấm bụng … nhưng đêm đó tôi cảm thấy hơi nhức đầu nên đi ngủ sớm … Không biết được bao lâu, tôi tỉnh giấc vì nghe có tiếng khóc rấm rức bên mình … Tôi thấy mình đang nằm trên chiếc chỏng tre trong nhà lô của đội, bếp lữa than vẫn đỏ hồng dù rằng hồi chiều tôi thấy Khang dội nước tắt ngấm … nên trong nhà đủ ấm khi bên ngoài trời vẫn rả rích mưa … Hoàng A . đang ngồi trên chiếc ghế Khang thường ngồi, đầu cúi xuống đôi vai run run … Tôi nhỏm dậy …
-Hoàng A . …
Nàng ngước mặt lên nhìn tôi … tôi thấy rỏ ràng mắt nàng vẫn còn long lanh ngấn lệ …
-Có chuyện gì … sao cô khóc vậy …

Không trả lời tôi, nàng cúi xuống nhìn vào bếp lữa … Tôi thấy đôi môi nàng hơi hồng, không biết có phải vì phản chiếu của than đỏ hay không … Nàng y hệt như một người bằng xương bằng thịt và những cãm giác lúc nào đâu bỗng cuồn cuộn trong tôi … tôi ước gì …
-Không phải anh có chuyện muốn hỏi em hay sao … nàng nói mà vẫn nhìn vào bếp lữa …
-Tôi … tôi …
-Có những chuyện em không thể cho anh biết được … nhưng … nàng bổng tức tưởi … chúng mình không thể gặp nhau nữa rồi …
-Sao không gặp được chứ … cô định bỏ tôi sao … Tôi hoảng hốt …
-Em có muốn như vậy đâu, vì … nàng định nói gì đó nhưng nín bặt …
-Em hiện giờ không có ai là người thân bên cạnh ngoài anh … nhưng anh Toàn ơi … anh có biết không … ngày trước vì uất ức bị chết oan em đã trốn không chịu đi đầu thai … và lần nầy em cũng đã định trốn nữa vì em muốn theo anh … nhưng mai nầy nơi anh đi em không thể nào theo anh được …
-Tôi đi … mà đi đâu chứ … gia đình tôi ở đây mà … tôi không đi đâu …
-Anh không đi cũng có được đâu … tất cã đều do Thượng ân sắp đặt … Thượng ân thương xót em, cho em ân huệ gặp anh lần cuối … nếu lần nầy em không đi đầu thai thì em không còn cơ hội nữa …
Nói xong Hoàng A . lại rấm rức khóc … Cầm lòng không được, tôi tiến tới định ôm nàng … Hốt hoảng nàng đứng bật dậy lùi lại …
-Anh Toàn ơi đừng làm em yếu lòng lại cải lệnh Thượng ân …
Bỗng nàng nghiêm sắc mặt nói một hơi khi nghe xa xa có tiếng gà gáy sáng:
-Anh phước to số lớn, gia đình sum họp … một mai nếu gặp được Ba Mẹ em thì sẽ thữ xem mình có được chữ duyên không … còn bây giờ thì mọi việc trước mặt đã hanh thông … anh hãy an tâm … dù em không ở bên anh nhưng đừng bao giờ quên em nha anh Toàn … em đi đây …
Cùng với tiếng nói bóng nàng mờ dần … tôi phóng đến chụp lấy tay nàng kéo lại …
-Hoàng A . … em …. tôi nắm được bàn tay nàng, bàn tay hơi ấm khác hẳn những lần trước lạnh như băng … và trước khi nàng tan như sương khói, tôi thoáng thấy môi nàng điểm một nụ cười mản nguyện … Tiếng “em” đầu tiên chắc cũng là cuối cùng tôi gọi nàng tắt nghẹn, khi tôi giựt mình thức giấc vì một tay tôi bị chú Lộc đè chặc lên tê cứng …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN