Cưới giả thành thật. - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Cưới giả thành thật.


Chương 1


Tại một nhà hàng lớn,có một lễ cưới long trọng,một cô dâu,một chú rể và một vài người dự buổi lễ.
“Hai con có nguyện ý thực hiện tốt nghĩa vụ của một cặp vợ chồng không?”Tiếng của người chủ trì vang lên trong không gian yên tĩnh.
“Con nguyện ý!” Một ánh mắt,một đôi môi cùng lúc chạm và cùng lúc nói.
Trao nhẫn cưới cùng với một vài lời chúc.Buổi lễ như thế kết thúc đầy tẻ nhạt.

Trong một căn phòng lớn,Hàn Vân Tịch vẫn mặc bộ đồ cưới lộng lẫy,gương mặt của cô xinh đẹp tựa thần tiên.Người ta nói,con gái đẹp nhất và hạnh phúc nhất là trong ngày cưới-ngày trọng đại của đời người.Vậy thì tại sao trong suốt quá trình hôn lễ diễn ra ngay cả nụ cười gượng cô cũng không tài nào có được?Rõ ràng chồng cô là một nam nhân thành đạt,gia thế tương xứng,được nhiều người yêu thích…Vậy thì tại sao lại khiến cô không vui?
“Cạch…” tiếng cửa mở ra.Hàn Vân Tịch đưa mắt nhìn theo,không cần đoán cũng rõ được là Lục Tấn Phong-chồng của cô.Nhưng,bên cạnh chồng cô tại sao lại xuất hiện thêm một nữ nhân??
“Tấn Phong,bộ âu phục anh mặc đẹp lắm!” Đáng ra cô nên hỏi nữ nhân kia là ai mới đúng chứ??Miệng lưỡi của cô thật không chiều theo ý muốn của chủ rồi.
“Ai cho cô ngồi ở đây?”Gương mặt chán ghét cùng với giọng nói lạnh nhạt.Không lẽ đây là cách chào đón đầy bất ngờ của một người chồng sao?
“Em là cô dâu,là vợ của anh,anh nghĩ đêm tân hôn em nên ở đâu?Còn vị này là ai vậy nhỉ?”Cô nhìn hắn đầu hơi nghiêng hỏi.
“Là người đêm nay cùng tôi động phòng.”Hắn nhếch môi nhìn cô nói.Hàn Vân Tịch này tìm cách được gả vào Lục gia thì hắn sẽ cho cô biết hai từ “địa ngục” được viết như thế nào.
Hàn Vân Tịch tay cầm chặt váy.Bất ngờ,thật sự quá bất ngờ.
Cuối cùng cũng chỉ biết thở dài nhìn bọn họ.Cô ngồi dậy đối diện với Lục Tấn Phong.
“Vậy hai người động phòng vui vẻ.Em đến phòng khác ngủ.Mong cô “phục vụ” cho chồng tôi thật chu đáo.”Cô cười tươi nhìn nữ nhân kia nói và không quên nhấn mạnh từ hai từ phục vụ.
Đóng cửa phòng lại,cô chỉ dám tựa hờ vào tường.Đêm tân hôn,tân lang mang nữ nhân về nhà để qua đêm,còn tân nương thì phải nhường chồng,nhường phòng cho cô ta.Thật không ngờ được buổi lễ diễn ra cô ngay cả một nụ cười gượng cũng không có ấy vậy mà giờ phút này lại có thể cười tươi được…
Hàn Vân Tịch,bị nhục mạ như vậy còn chưa đủ hay sao mà cô lại còn đứng ở đó nghe tiếng hoan hỉ,khoái lạc của hai người đó?Thật nực cười mà…
“Thiếu…” Cô liền đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.Đi lại chỗ người đó.
“Dì Phương,lấy cho tôi một bộ đồ ngủ cùng với đồ tẩy trang.Tôi ở phòng bên kia.”Cô dặn dò dì ấy rồi đi đến phòng cuối dãy.
Dì Phương gật đầu rồi đi xuống lầu.Bà cảm thấy tội nghiệp cho vị thiếu phu nhân này.Dù gì cũng là ngày trọng đại của đời con gái thế mà thiếu gia lại dẫn nữ nhân kia về nhà để làm chuyện xằng bậy…

Hàn Vân Tịch nhận đồ từ dì Phương liền cười nói cảm ơn.
“Thiếu phu nhân…” Dì Phương nhìn cô liền lo lắng.
“Cô gái đó là ai?”Cô rũ mi thở dài hỏi.Cô muốn biết nữ nhân đó là ai mà lại dám ngủ với chồng của mình.
“Cô ta là Lâm Tiểu Na,có thể nói nữ nhân bên cạnh thiếu gia lâu nhất cũng chỉ có mỗi cô ta.Nhưng mà thiếu phu nhân yên tâm,cô ta ngoài việc phục vụ nhu cầu cho thiếu gia thì không là gì với thiếu gia cả.”Dì Phương nhìn cô cười để trấn an tâm trạng cô.
“Chuyện hôm nay một từ cũng không nói cho ông nội biết.Tôi mệt rồi muốn nghỉ ngơi.”Cô nhìn dì Phương lại một lần nữa dặn dò rồi đi vào phòng tắm.
Nước xả xuống cơ thể của cô,gội rửa tấm thân trần.Rõ ràng là cuộc hôn nhân ép buộc,cô hà cớ gì phải bận lòng việc này??
“Làm ơn đừng có xuất hiện trong đầu tôi nữa!”Đưa tay lên bịt chặt tai lại.Mấy âm thanh thác loạn kia cứ hiện rõ trong đầu cô.Từng chữ từng lời âu yếm…Lòng cô bất giác nhói.
“Lục Tấn Phong,anh có thể dẫn nữ nhân về nhà làm chuyện đó lúc nào cũng được tại sao lại là hôm nay??Nhục mạ tôi anh vui vẻ lắm sao?”Ngồi gục xuống đất,cô chua xót cho số phận của bản thân.

Sáng sớm,Hàn Vân Tịch cô đã có mặt ở hậu viên của biệt thự.Suốt đêm qua cô ngay cả chợp mắt cũng không làm được.Tệ thật…
“Thiếu phu nhân,buổi sáng tốt lành!”
“Thiếu gia thường dùng món gì vào bửa sáng?”Cô nhìn dì Phương hỏi.
“Chỉ cần mỗi món không có cà rốt thì thiếu gia không kén ăn.À,mỗi món đều phải bỏ ớt cay thiếu gia thích ăn cay.”Dì Phương nói.
“Ừm…Tôi vào trong chuẩn bị bữa sáng.”Cô nói rồi đi vào trong nhà.Việc của một người vợ là chuẩn bị bữa ăn chu đáo cho chồng của mình.
Loay hoay trong gian bếp rộng.Hàn Vân Tịch tỉ mỉ cắt thái nguyên liệu,mỗi món cô nấu không quên bỏ nhiều ớt.Rõ ràng ăn cay như vậy tại sao con người hắn lại lạnh lùng đến thế?
“Phong,người ta muốn mua sắm thêm đồ.”Tiếng nói nũng nịu này có lẽ là của cô Lâm Tiểu Na kia.
“Cứ tới chỗ Lý Tuấn lấy tiền đi mua.”Giọng nói của hắn đối với cô ta quả thật ngọt ngào hơn là đối với cô.
“Tấn Phong,em chuẩn bị bữa sáng cả rồi.Anh mau lại đây ăn đi!”Cô nhìn hắn cười nói.
Hắn nhìn cô liền tỏ vẻ chán ghét.Nữ nhân này thật biết diễn xuất.Khốn kiếp!
“Tên tôi khi nào để cô gọi?”Hắn ta nhìn cô đầy lạnh lẽo.
“Tại sao ư?Cô Lâm là người ngoài có thể gọi còn em là vợ thì không thể gọi ư?”Cô vẫn giữ yên nụ cười hỏi.
“Cô và tôi ngay cả giấy đăng ký chứng nhận kết hôn còn không có thì cô lấy tư cách gì là vợ của Lục Tấn Phong tôi??Chỉ vì một buổi hôn lễ không mấy ai biết ư?”Hắn nhếch môi chế giễu.Nữ nhân này thật sự quá nhàm chán.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN