Hư Truyện - Chương 4:: Sách cổ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Hư Truyện


Chương 4:: Sách cổ


Đấu khí đại lục cường giả như mây, cũng không tự nhiên lại như vậy, người tu luyện thiên hướng tái tầm đấu khí. Một người tu luyện cơ duyên không chỉ có thể sống lâu hơn người bình thường , hơn thế khi thân thể chết đi không bị ngoại giới tác động hay phá vỡ cái linh hông kia có thể tồn tại cả trăm năm thậm chỉ cả ngàn năm, tùy theo lực lượng khủng bố khi còn sống như thế nào. Nhưng muốn tồn tại ở thể linh hồn như thế, bất quá phải tu luyện tới mức nhất thần nhân nhị thần quỷ nếu không khi chết đi, sẽ vĩnh viễn vào giới hư vô. Ví như trước đây hơn vạn năm trước khi mới bắt đầu hình thành đã từng có một vị đã tu luyện tới mức đạt đế sư, nhưng người này vẻ vẹn chỉ cao tần tuổi thọ một trăm bảy mươi tuổi, còn cái gọi là linh hồn sau khi chết đi cũng từ đó vào cõi hư vô… tất thế, không phải cứ là một người tu luyện mức độ cao thì có thể sống thêm ở dạng linh hồn

Trong cường giả bật cấp bậc khác nhau. Để được gọi là cường giả chí ít phải đạt tới cấp độ tiềm sư. Một khi đã qua cấp độ này liền gọi là cường giả. Cao hơn nữa là cường giả đỉnh cấp, còn cái gọi là thánh sư hay đế sư kia thật ra trong mắt cường giả là một cái gì đó tôn sùng như thần thánh rồi. Từ xưa tới nay phàm là người tu luyện thì là phàm sư cao hơn là kinh sư, lăng sư, không sư, tiềm sư, ngạo sư, thiền sư, hoàng sư, tông sư, tôn sư, thánh sư và cuối cùng là đế sư. Một người sinh ra do năng lượng trời đất kiến tác mới có thể đạt tới trình độ cuối cùng đế sư, thật sự chỉ hai chữ đế sư thôi nhưng mà hiện tại đã không có ai, từ trước tới nay đế sư và thánh sư như là bốn chữ chỉ có trong giai thoại sách cổ. Trước tới nay trên đại lục chỉ có một vị đế sư là siêu cấp cường giả trong truyền thuyết còn thánh sư thì hi hữu hơn một chút có tới năm vị, nhưng cũng chỉ liệt vào phương mao lân giác. Một người có thiên phú, có dị bảo bồi dưỡng thì bất quá tu luyện không có trở ngại tới cuối đời tầm chắc bảy mươi tuổi sẽ trở thành thánh sư, bất quá những cái này chỉ có trong sách vở mà thôi, thánh sư hai chữ đâu phải chỉ có tu luyện hay bồi dưỡng là có thể trở thành được, khó khăn chồng chất khó khăn đâu phải cứ muốn là thăng cấp đâu. Bất có có sự ngoại lệ nhất định ví như vị thánh sư giai thoại ” nhất nhân phương thái duệ – tạ tấn” , cơ duyên dfootj phát cấp độ thánh sư khi chỉ mới sáu mươi ba tuổi, nhanh hơn so với thánh thư nói những bảy năm. Không có j là không thể xảy ra cả….

Như trên các cấp bậc cũng chia ra các loại tu luyện hệ khác nhau. Ví như phàm sư, kinh sư, lăng sư lại chỉ sử dụng đấu khí tạo thành vẫn không chia ra theo một phương thức ngũ hành nào cả. Đạt tới cấp độ không sư, khi đó mới biết được mình thiên về hệ khí nào. Ví như hệ hỏa, thổ, kim, thủy, mộc , ám, phong. Hệ hỏa có dị hỏa hiếm gặp, như ai tìm kiếm được dị hỏa, thằnh công luyện hóa nó tự nhiên có thể bằng khả năm bản thân sử dụng. Thổ hệ lại có dị thổ, một lạo năm lượng từ đất. Hệ kinh lại có kim thiết , giữa kim thiết và dị thổ hơi có một chút liên qua, bất quá vì kim thiết cũng là ở trong lòng đất năm phần và ngaoif thiên địa năm phần, nếu có cơ duyên sẽ có thể tìm thấy dị thổ và kim thiết tại cùng một nơi, nhưng tất chỉ có một phần trăm. Thủy hệ có nghịch thủy, nghịch thủy là loại khó kiếm nhất trong câc hệ, nhưng ngược lại lại không khó luyện hóa như dị hỏa cuồng bạo ước chừng phản phệ rất lớn một khi phản phệ dù là một thánh sư cũng bị dfoots thành hư vô,dị thổ hoặc kim thiết thì không nguy hiểm như dị hỏa bất quá muốn luyện hóa phải cần người có dị hỏa là vật dẫn thiêu đốt nó trở thành năng lượng. Mộc hệ có dị độc là vật hấp dẫn, dị độc thật ra không phải là chỉ những người sinh ra thân mang kịch độc như loài rắn hay loài hoa, đương rằng một người mang dị độc, nếu cắn nuốt độc lấy độc tính càng mạnh của các lại động thực vật cắn nuốt thì thực lực sẽ tăng mạnh và nhanh chóng, trong vòng mười năm dù chưa động tới tu luyện đấu khí, có cơ duyên, nếu cứ cắn nuốt độc sẽ tăng tới cấp độ tôn sư, nhưng cái giá của dị độc là việc thực lực càng mạnh càng dễ bạo phái, một khi bạo phát, tất cả sinh linh ngàn dặm bán kính sẽ bị dị độc ăn mòn biến thành bình địa, dị độc đã không tồn tu luyện thì thôi, một khi tu luyện không còn cách nào hóa giải việc bị bạo độc, ước chùng tuổi thọ của những người mang dị độc không ai vượt quá mười ba năm từ khi bắt đầu tu luyện. Ám hệ tu luyện có ám linh, tương rằng một người đã chết về cõi hư vô đi qua cách cổng hư vô thường để lại một ít năm lượng, năng lượng này là ám linh, ám linh không phải do trời đất kiến tạo nên muốn tìm thấy một người có ám linh cũng không phải khó, cứ mười người tu luyện ám hệ thì sẽ có hai người có cơ duyên có được ám linh này. Cái cuối cùng là phong hệ, một người tu luyện đấu khí hệ phong sẽ có hấp dẫn với phong nguyên rất lớn, phong nguyên là năng lượng tạo thành của trời đất của gió bão mà thành, để tìn được phong nguyên không phải là phương mao lân giác như nghịch thủy là dị hỏa, nhưng năng lượng phong nguyên lại không bằng dị hỏa nghịch thủy dị thổ kim thiền hay ám linh.

Gập cuốn sách lại Đường Nhai cảm thấy như mình vừa đi qua một thế giới vậy. Thật sự nếu không có cuốn sách cổ này hắn đã không biết tầm nhìn của mình còn hạn hẹp tới mức nào

Thời gian trôi qua…. bam năm sau…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN