Bạn trai của tôi là quản gia .
Chương 1
Cô là Trần Ngọc Nhiên , con gái của gia tộc Trần gia .Tuy nhiên , bố mẹ cô mất sớm , cô phải sống chung với ông bà ngoại.Vào ngày nắng đẹp , cô chuyển đến trường Minh Trăn -trường chỉ dành cho quý tộc ,nổi tiếng bởi sự xa xỉ của nó , nơi bậc nhất trên thế giới .
Ngày đầu tiên đi học , vì mải mê với những bông hồng trong vườn hoa của trường mà cô bị lạc .Trong vườn có bao nhiêu loài hoa mà cô chẳng bao giờ thấy .
Ở đó , cô gặp chàng trai mặc bộ vest đen tuyền .Đôi mắt chàng nhắm nghiền .Chàng nằm trong căn lều nhỏ , xung quanh là những bông hoa rung rinh trong gió mát .Lông mày đen rậm ,sống mũi thẳng , đôi môi mỏng , thật là một khuôn mặt đẹp hiếm có , như vị hoàng tử .
Tuy trời đâu có lạnh nhưng cô lại tự ôm người mình và hắt hơi khiến chàng tỉnh giấc .Đôi mắt lặng như mặt hồ và băng giá như băng tuyết của cái mùa đông vĩnh cửu nhìn cô .Không biết do thời tiết hay ánh mắt chàng lạnh lùng nhìn cô mà khiến cô run bật cả người .
Ánh mắt chàng dừng trên gương mặt thanh tú đầy vẻ duyên dáng của cô .Lúc lâu sau , chàng mở lời :”Đồng phục màu trắng này là của L class (Lớp học cho con cháu quý tộc )đúng không ?Vậy tiểu thư quyền quý như cô làm gì ở đây ?”
Cô ngượng nghịu trả lời :”Có vẻ tôi bị lạc rồi thì phải …”
Chàng nhìn cô với vẻ mặt đầy chán ghét và toan bỏ đi nhưng bị cô nắm tay lại .Chàng nhướn hàng lông mi cong đen rậm :”Cô tên là gì ?”
“Tôi là Trần Ngọc nhiên , học sinh năm nhất mới chuyển đến đây .”
Chàng im lặng không nói gì . Cô nghiêng đầu , khuôn mặt trắng lõa như men sứ nhìn chàng khó hiểu .
“Không còn gì à ?”
“Hở ???”
“À.”Cô đáp lại như hiểu ra điều gì .Rồi cô đưa bàn tay thon thả vào túi lấy ra 1 túi bánh sô cô la , đưa lên trước mặt chàng .”Đây là quà gặp mặt !”
Chàng khẽ nhếch môi :”Ý tôi không phải vậy , chẳng lẽ cô không muốn khoe điều gì về niềm tự hào gia tộc à ?Chức tước hay công danh chẳng hạn .”
“Ồ ! Nhưng đó là cái gì nhỉ ?”Cô thầm nghĩ .Rồi ánh mắt cô ánh lên như muôn vàn ánh mặt trời hội tụ :”Nhà tôi luôn ăn sáng cùng nhau !”.Và cô nghĩ với vẻ mặt vui sướng :”Thế nào , ghen tị chưa?”
Đôi mắt lạnh như băng của chàng bỗng trở lên ấm áp như ngàn tia nắng mùa hạ .Chàng bật cười , đôi môi như đóa mai trong gió :”Cô không giống học sinh của L class lắm nhỉ ?”(Phải nói là kì lạ mới đúng -Chàng nghĩ bụng )Chàng kéo tay cô đi , khẽ nói:
“Thôi được rồi tôi sẽ dẫn cô đi , lối này .”Hai hàng lông mày dài cong như mảnh trăng non của cô khẽ nhướn lên lộ vẻ ngạc nhiên .
Hóa ra chàng tìm đường đưa cô đến nhà kính hoa hồng .Vào các buổi chiều thứ 2 , các học sinh của L class sẽ tập trung tại đó để thưởng thức trà .Cô quay lại nở nụ cười tươi cảm ơn , chàng liền có chút đỏ mặt , bất giác cúi đầu xống .Rồi chàng vội bỏ tay cô ra , ngẩng mặt lên thì bắt gặp gương mặt ngây thơ , vui tươi của cô .Có lẽ , đó là lần đầu chàng phải trải qua 1 loạt cảm xúc bất ngờ , thú vị , xấu hổ và cũng là lần đầu chàng có cảm tình với ai .Nhưng ngay tức khắc chàng gạt bỏ những suy nghĩ đó , xem nó như ảo giác rồi bỏ đi .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!