Trong tim mỗi người đều có một đốm lửa, người qua đường chỉ có thể nhìn thấy khói. Nhưng luôn có một người, luôn có một người như vậy có thể nhìn thấy đốm lửa này, sau đó đi tới, cùng với tôi. Tôi mang theo nhiệt tình của tôi, thờ ơ của tôi, điên cuồng của tôi, ấm áp của tôi, cùng với niềm tin không có lý do gì với tình yêu, đi đến không thở nổi. Tôi nói, em tên gì. Bắt đầu từ em tên gì, sau đó, đã có tất cả. – Van Gogh
***
“Em tên Lưu Tranh?”
“Vâng…Vâng ạ…”
“Nghe nói em thích tôi?”
“Ừm….Phải….em…nhưng mà…”
“Vậy chúng ta kết hôn đi.”
“À.Được…Hả?”
***
Anh là chồng cô. Cô gọi anh là học trưởng Ninh, gọi anh là bác sĩ Ninh, gọi anh là thầy Ninh, nhưng duy nhất, chưa bao giờ dám gọi anh là chồng, thậm chí chưa từng gọi tên anh.
Anh cưới cô, hôn cô, ôm cô, biến cô thành người phụ nữ của anh, nhưng lại chưa bao giờ thực sự nhìn cô, thậm chí cô hoài nghi, nếu cô lạc vào trong đám người, anh cũng sẽ không nhớ được gương mặt cô.
Cô đã dùng tất cả sức lực để yêu anh, anh cũng dịu dàng chăm sóc cô, phàm là chuyện cô muốn, anh chưa bao giờ chối từ, lớn là nhà xe, nhỏ là socola anh tự tay làm, chỉ cần cô nói, anh cũng sẽ cõng cô từ đầu đường tới cuối đường. Sẽ cắt móng tay cho cô, sẽ buộc tóc cô, thậm chí, một người đàn ông còn khâu nút áo cho cô, đối với đôi tay khéo léo của bác sĩ ngoại
Bạn đang đọc truyện Nghe nói em thích tôi tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.