Nếu như chưa từng gặp
Gửi cậu, chàng trai năm ấy
Gửi cậu, chàng trai năm ấy. Cảm ơn vì đã xuất hiện trong thanh xuân đẹp đẽ của tôi. Nó để lại những hồi ức, mãi đến giờ tôi vẫn níu lấy chưa buông. Là do cố chấp hay chưa thể quên.
Người ta vẫn thường hay nói với nhau rằng thanh xuân cấp ba chính là năm tháng rực rỡ, đẹp nhất của tuổi học sinh. Nhưng, tôi nghĩ rằng đó chẳng qua vì ba năm ấy là ba năm cuối cùng mà bạn được gắn bó với ngôi trường với thầy cô, bạn bè, những hồi ức khó quên lẫn cả chuyện tình thơ mộng, là cô bạn, cậu bạn năm ấy chúng ta thương thầm trộm nhớ chăng? Bạn nghĩ sao nếu tôi nói như vậy? Nhưng đó là điều không sai một chút nào. Bạn có từng nghe qua ” Một phút huy hoàng “. Tôi nghĩ rằng bạn đã từng, bằng không thì tôi sẽ nói cho bạn nghe. Thanh xuân cấp 3 nó giống như một phút huy hoàng, nó chỉ đẹp và rực rỡ nhất trong ba năm ấy. Chúng ta tưởng chừng ba năm là quá dài, nhưng không nó thật sự ngắn ngủi. Bạn biết đó thời gian vốn dĩ trôi nhanh không chờ đợi một ai cả, thậm chí nó lướt qua như một cơn gió vậy. Đi mãi đi mãi, mãi không trở lại. Và những hồi ức, kỉ niệm ba năm, cũng sẽ cùng dòng thời gian cuốn đi. Quan trọng khi đi rồi sẽ trở nên vô nghĩa hay không thì tất cả là do bạn lựa chọn. Bạn có thể lựa chọn tận hưởng, trân trọng nó một cách trọn vẹn từng phút, từng giây bên cạnh người bạn yêu quý hoặc để chúng cứ mãi trôi đi không ngừng lại một cách vô nghĩa. Hãy nhớ rằng ba năm ngắn ngủi chẳng qua là một phút huy hoàng, chỉ đẹp và rực rỡ nhất khi bạn sống và cống hiến hết mình vì nó. Đừng để chúng trở thành tháng năm vội vã. Cũng như những niềm hối tiếc vẫn chưa thực hiện. Thanh xuân cấp ba đơn thuần chỉ là phút giây bồng bột của tuổi trẻ, là sự ngây dại, là những giọt nước mắt, là điều hối tiếc. Và quan trọng hơn cả những điều ấy, năm tháng cuồng nhiệt, thanh xuân vội vã. Tôi có một thanh xuân không chỉ là kí ức đẹp đẽ bên bạn bè không thôi mà là…
Năm ấy, tôi thích cậu.
Là năm ấy tôi cùng cậu có một mối tình ngây ngô, là phút giây bồng bột của hai người mới lớn, là năm tháng không thể quên, là nỗi đau, là bi thương đẫm lệ, là cả một quá trình điên cuồng, cũng là điều hối hận nhất.
Năm ấy, cậu là thanh xuân của tôi, là mối tình đầu năm 17 tuổi. Cái tuổi 17 đủ để nhận thức, đủ để trưởng thành, và cũng đủ để chịu trách nhiệm tất cả mọi quyết định đưa ra. Người con trai mang vẻ lạnh lùng ” cool boy ” nhưng trái tim lại luôn ấm áp khi ở cạnh bên, là người thích giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn. Cậu chính là kiểu người ấy, là kiểu học giỏi Toán, Lý khiến cả đám con gái trong trường ai cũng ngưỡng mộ, trong đó có tôi. Tôi nhớ hôm ấy là buổi sáng, gió hạ dịu mát, thanh tao. Cũng chính ngày ấy tôi thổ lộ với cậu. Tôi lấy hết dũng khí, rũ bỏ đi lòng tự tôn cao quý của một người con gái đến chủ động nói ra. Cái cảm giác dâng tặng một cách trọn vẹn, tôi của lúc ấy có chút run, có chút sợ hãi. Sợ vì cậu sẽ từ chối. Tôi sợ nhưng vẫn chấp nhận, chưa từng hối hận.
” Thà đau một lần rồi thôi còn hơn đau vạn năm không biết kết quả “
” Tại sao cứ mãi cố chấp đơn phương một người chưa từng thích mình? “
Dù cậu đưa ra quyết định như thế nào, tôi vẫn đều mỉm cười. Nếu như cậu từ chối, không sao, dẫu biết sẽ đau một chút, nhưng đó là quyết định của cậu. Cuối cùng, cậu không nói gì chỉ lặng lẽ gật đầu chấp nhận, thì ra cậu cũng thích tôi. Có lẽ nếu tôi không nói chúng tôi sẽ mãi lạc trôi, chẳng bao giờ có thể nhận ra tình cảm đối phương. Cậu biết không? Khi ấy, tôi rất hạnh phúc.
Cậu cùng tôi bước đi trên chặng đường ba năm còn lại của thanh xuân. Người ta vẫn luôn nói rằng người con trai năm 17 tuổi sẽ không cùng em đi đến cuối cuộc đời. Tôi không tin. Nhưng vào cái ngày sinh ly ấy, cái ngày cuối thu – đầu tháng 10 ấy, tôi mới bất giác nhận ra. Cậu biết đấy? Chặng đường của chúng ta không ngắn cũng không dài nhưng cũng đủ để đối phương từng có cảm giác yên bình, ấm áp hơn bao giờ hết. Tôi đã từng thích cậu, dùng tâm hồn, dùng tất cả mà tôi có để thích cậu một cách thật lòng. Dù bây giờ chúng ta chẳng còn là quan hệ đó với nhau nữa nhưng tôi muốn cậu biết rằng trong năm tháng đẹp đẽ nhất của thanh xuân, thanh xuân của tôi luôn có bóng dáng của cậu. Tôi chưa từng hối hận vì đã thích cậu. Nếu như thời gian có thể quay trở lại, mọi thứ trở về vốn ban đầu của nó, khi ấy tôi sẽ lựa chọn lại một lần nữa.
” Nếu như chưa từng gặp, chưa từng quen, chưa từng thích cậu “
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!