Một đời tựa sương khói
Chương 6. Tối qua đã xảy ra chuyện gì ?
Tối hôm đi dự tiệc sinh nhật, hắn lại biết thêm nó là con gái nuôi nhà họ Lý, nó cho hắn hết bất ngờ này tới bất ngờ khác lớn như vậy. Nhưng tiếc là đã có bạn trai. Dù sao có một lần cũng mãn nguyện !
Tối nay, đúng là địa ngục nơi nó. Thiên Bắc Thần….anh đang ở đâu…
Sáng hôm sau, khi nó tỉnh lại thấy cả người ê ẩm, hơi nặng đầu. Có lẽ là do tác dụng của thuốc cũng nên. Chợt nhớ ra vụ tối qua, nó bừng tỉnh nhìn lại quần áo, thấy vai áo hạ xuống qua vai, quay sang thì thấy một người con trai đang đắp chăn quay lưng lại với nó hít thở đều đều ngủ rất ngon lành.
“Hắn ta….hắn ta dám làm chuyện đó với mình thật sao, đồ khốn nạn”
Cơn tức lên đến đỉnh điểm, nó chẳng nghĩ được gì liền co chân đạp mạnh một cái khiến người con trai ấy lăn thẳng khỏi giường.
– Á á…
Thiên Bắc Thần bị nó đạp lăn khỏi giường đầu óc còn đang quay vòng vòng không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn nó thì chưa hả dạ, lao nhanh xuống giường đè lên hắn đấm cho tím mặt. Thiên Bắc Thần mơ màng hiểu được chút ít ôm mặt hét lớn:
– Vợ ơi đừng đánh, là anh đây mà!
“Hắn dám gọi mình là vợ sao”
– Đừng tưởng anh làm như thế với tôi thì tôi đã là của anh nhé, tối qua với tôi chẳng là gì, như chó cắn mà thôi
Nó vừa đánh vừa nói tiếp:
– Tôi đã cảnh cáo anh ngay tối qua rồi, anh mà dám đụng đến tôi thì tôi sẽ đánh chết anh, hại anh thân bại danh liệt mới hả dạ, thậm chí tống anh vào tù !
Thiên Bắc Thần biết nó nhận nhầm người rồi, không tránh né nữa mà ôm chặt lấy nó:
– Là anh, Thiên Bắc Thần đây !
Hóa ra, người tối qua là Thiên Bắc Thần sao ?
Tối qua….
-Yêu tôi ? Tình yêu với anh là gì ? Nếu anh không biết thì xin anh đừng nói yêu tôi, đừng khinh rẻ chữ “yêu” thêm nữa !
– Tôi không cần biết yêu là gì. Thứ tôi muốn chưa bao giờ là không có được, kể cả em!
– Tôi cũng nói cho anh rõ, Tôi ! Lý Tuyết Nhiên ! sẽ không bao giờ để Vũ Dực anh như ý ! Anh mà dám đụng vào tôi, tôi thề cả đời này không để anh sống yên, tống anh vào tù
Lẽ ra câu nói này của nó rất oai nghiêm và đe dọa lắm, nhưng thuốc ngấm rồi nên nó chỉ có thể nói rất nhỏ, Vũ Dực nghe thấy là được rồi.
– Tôi chỉ cần biết hôm nay, ngày mai không cần nghĩ vội !
Trước khi chìm vào giấc mộng, nó có cảm nhận được hắn “công thành chiếm đất”, cởi áo, châm lửa dục vọng khắp nơi….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!