[[ EDIT]] Mau Xuyên Công Lược: Nam Chủ Bệnh Kiều Đang Hắc Hóa - Chương 3: Chuyến xe buýt số 44 (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


[[ EDIT]] Mau Xuyên Công Lược: Nam Chủ Bệnh Kiều Đang Hắc Hóa


Chương 3: Chuyến xe buýt số 44 (3)


Người phụ nữ trung niên móc bật lửa ra đốt điếu thuốc, rít một hơi sau đó phun một ngụm khói về phía Hạ Lâm Âm, tức giận nói: ” Cô hỏi nhiều như vậy làm gì?”

” Xin lỗi!” – Hạ Lâm Âm hướng người phụ nữ trung niên cười cười xin lỗi, cũng không quan tâm đến việc lấy lại thuốc còn dư, vội vàng nhấc chân về phía cuối xe buýt mà đi.

Trong xe buýt có hai chỗ ngồi đối diện với cửa xe, Hạ Lâm Âm đi về phía chỗ ngồi này, chọn chiếc ghế kế bên mà ngồi xuống.

Người phụ nữ trung niên kia không biết là mình đang ngồi trên chuyến xe buýt số 44.

Thực hiển nhiên, người phụ nữ này là một nhân vật trong cốt truyện, giống như NPC trong trò chơi, nếu cô đoán không sai thì sẽ có thêm một vài NPC nữa ngồi lên chuyến xe buýt này, mà trong những NPC đó có một người sẽ là quỷ, nhiệm vụ của cô chính là tìm được con quỷ đang ẩn núp trong các NPC kia.

Hạ Lâm Âm vốn định ngồi vào dãy ghế cuối xe, bởi vì chỗ đó trống trải, có thể dễ dàng quan sát mỗi người.

Nhưng đồng thời, cô cũng cảm thấy vị trí này là nguy hiểm nhất, trong những bộ phim kinh dị, quỷ đều thích tìm người ngồi lẻ loi phía cuối để xuống tay, cho nên cô sợ ngồi ở vị trí kia lỡ bị quỷ giết khi nào cũng không biết.

Hiện tại vị trí này hẳn là tốt nhất, chỉ cần cô xoay trái, xoay phải đều có thể nhìn thấy tình huống cả hai bên.

Thân thể Hạ Lâm Âm trở nên căng thẳng, không biết trong trò chơi này có thể gặp được những người chơi khác không?

Lúc này, xe buýt lại dừng một lần nữa.

Hạ Lâm Âm nhìn thấy một cô gái ăn mặc một bộ đồng phục đi học, đầu tóc cột thành đuôi ngựa, mang một chiếc balo đang đứng trước trạm xe buýt.

Cô gái kia sau khi nhìn thấy xe buýt thì hoảng sợ lui lại vài bước.

Xe buýt vẫn đứng yên, tài xế cũng không thúc giục mà là kiên nhẫn chờ đợi cô gái kia lên xe.

” Mẹ nó!” – Người phụ nữ trung niên đem tàn thuốc ném xuống đất, nhấc chân lên nghiền nát, mở cửa sổ xe đem đầu thò ra ngoài, nổi trận lôi đình mắng: ” Mày con mẹ nó có muốn lên xe không hả? Muốn lên thì nhanh chân lên!”

Cô gái bị người phụ nữ trung niên mắng rụt rụt cổ lại, sau đó chậm rãi nhấc chân hướng xe buýt đi tới.

Cô gái đó nhìn qua có vẻ cực kỳ sợ hãi, toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, một chút huyết sắc đều không có, biểu tình giống như là đang đi trên pháp trường.

Đây là người chơi!

Cô gái này nhất định là một người chơi giống cô!

Nói như vậy, trò chơi này khẳng định không chỉ có một người chơi là cô, nếu như nhiệm vụ của mỗi người đều giống nhau vậy thì mọi người cùng nhau nghĩ cách đối phó với quỷ, xác suất hoàn thành nhiệm vụ sẽ được nâng cao.

Tương tự, xác suất gánh vác nguy hiểm so với một người giảm đi rất nhiều.

Thật tốt quá! Cô không phải một mình chiến đấu! Cô còn có đồng bọn!

Hạ Lâm Âm kích động nhìn cô gái kia, khi cô gái kia nhìn về phía cô, cô liền nâng khóe môi lộ ra một nụ cười chào hỏi.

Nhưng mà lại dọa cô gái hét thảm lên một tiếng, sau đó ngã ngồi trên sàn xe.

Thần sắc hoảng sợ, giống như là gặp phải một đồ vật đáng sợ.

Hạ Lâm Âm kinh ngạc nhìn cô gái kia, sau đó thu hồi tầm mắt nhìn về cửa xe ở đối diện, trên cửa xe phản chiếu lại thân ảnh của cô.

Mặt trắng như đeo một chiếc mặt nạ giả, bởi vì mồ hôi, viền kẻ mắt đã bị nhòe đi, đôi môi đỏ như máu, tóc dài uốn gợn sóng rối tung cả lên, trên người lại mặc một thân váy đỏ thẫm, vừa nhìn thấy, ngồi chỗ này chính là một hồng y nữ quỷ. (/ -__-)/

Chả trách sau khi cô gái kia nhìn thấy cô thì hoảng sợ như vậy.

Cô gái đi lên phía trước ngồi xuống vị trí dành cho hai người, đem thân mình dán chặt vào thân ghế như một chú chim nhỏ, chắp hai tay trước ngực, miệng lẩm bẩm, mơ hồ có thể nghe được vài câu: ” Nam mô a di đà phật”, ” Phật tổ, Bồ tát, Thái thượng lão quân phù hộ cho con”.

Tiếp theo, một cô gái mặc đồ trắng lên xe buýt, cô gái ăn mặc có chút giống váy ngủ màu trắng dài, tóc dài vừa đen, vừa thẳng xõa ra, cắt mái bằng, phía dưới đôi mắt có quầng thâm rất đậm, cả người nhìn qua có chút tử khí âm trầm.

Cô gái đi không phát ra một chút âm thanh, giống hệt như một u linh đi đến vị trí ở phía sau người phụ nữ trung niên ngồi xuống.

Cô gái ăn mặc đồng phục học sinh cúi đầu ngày càng thấp.

Thời điểm đến trạm dừng tiếp theo, một bà lão ăn mặc giống như dân tộc thiểu số bước lên xe buýt, trên tay bà lão còn mang theo một cái giỏ được đan từ tre, trên giỏ có phủ một chiếc khăn vải màu đen.

Hạ Lâm Âm trộm quan sát từ đầu đến chân bà lão một phen, ánh mắt dừng lại trên giỏ tre của bà lão, không biết bên trong cái giỏ kia đựng thứ gì.

Bà lão eo hơi cong lại, trên đầu trùm một chiếc khăn trùm đầu màu xanh đen, từ trong túi tiền lấy ra một chiếc khăn tay được gấp gọn, mở khăn tay ra lấy hai đồng tiền bỏ vào trong hộp đựng tiền.

Sau đó bà lão tiến lên hai bước, dừng lại trước mặt cô gái ngồi ở vị trí dành cho hai người nói: ” Cháu gái, nhích vào phía trong ngồi, bà muốn ngồi ở chỗ này.”

Âm thanh thô ráp giống như tiếng quạ kêu, làm nhân tâm giật mình.

Cô gái bị ánh mắt vẫn đục của bà lão nhìn chằm chằm làm sợ hãi, từ chỗ ngồi nhảy dựng lên.

Người phụ nữ trung niên cùng cô gái mặc đồ trắng đều quay đầu nhìn về phía cô gái đó.

Nhận thấy được cô gái mặc đồ trắng đang nhìn mình, cô gái hoảng sợ đến mức ngũ quan đều vặn vẹo, lật đật chạy về phía cuối xe.

” Cô___” – Hạ Lâm Âm vừa phát ra một chữ kia, cô gái đó quay đầu lại nhìn cô một cái lập tức liền kêu lên một tiếng sợ hãi, thời điểm ở trên nấc thang lảo đảo một cái té ngã trên mặt đất.

Không quan tâm đến đau đớn trên người, cô gái kia té ngã lộn nhào trốn đến phía sau ghế dựa.

” Đồ thần kinh!” – Nhìn thấy hành động điên điên khùng khùng của cô gái, người phụ nữ trung niên quay đầu lại mắng một câu.

Xe buýt lại dừng lại lần nữa, Hạ Lâm Âm vội vàng hướng ngoài xe nhìn qua, đứng ngoài xe là một phụ nữ ăn mặc tây trang.

Người phụ nữ trang điểm thập phần giỏi giang, lưu loát, tóc không chút cẩu thả chải lên, bộ dáng là một nữ cường nhân, nhưng mà giờ khắc này lại đứng ở nơi đó bất lực khóc thút thít, bộ dáng nhu ngược giống như một đóa hoa trắng nhỏ đang run rẩy trong gió.

Người phụ nữ do dự đứng ở nơi đó rất lâu, cô ta thật sự không muốn lên xe, nhưng cô ta càng sợ không lên xe sẽ phát sinh việc đáng sợ khác.

Cô ta không phải là không muốn trốn đi, khi nhìn đến nội dung trong lòng bàn tay, cô ta bắt đầu thục mạng chạy như điên, nhưng mặc kệ cô ta có chạy về phương hướng nào đều sẽ quay lại chỗ này, quay lại trạm xe buýt không một bóng người.

Giống như là gặp quỷ.

Gió đêm càng lúc càng lớn, phảng phất như sói tru quỷ khóc, người phụ nữ nhìn thoáng qua bốn phía đen như mực, rốt cuộc vẫn là lựa chọn lên xe buýt.

Người phụ nữ run run rẩy rẩy lên xe buýt, cô ta gắt gao che miệng không dám khóc thành tiếng, mở to đôi mắt sưng đỏ vì khóc nhìn xung quanh một cách cẩn thận.

Một bà lão ăn mặc quái dị, một phụ nữ trung niên với vẻ mặt bất thiện, hai cô gái mặc váy trắng cùng váy đỏ, và một nam nhân ngồi không nhúc nhích ở phía cuối, cô ta cảm thấy những người này nhìn qua đều không bình thường.

Đặc biệt là hai cô gái trẻ trẻ tuổi, một người giống hồng y nữ quỷ, một người giống bạch y nữ quỷ.

Cô ta không biết mình nên trốn đi đâu.

10.06.2018

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN